Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 110: Một số minh tinh xin hãy tự trọng




Độc giả ơi, tặng truyện một ít kim phiếu nha, cám ơn nhiều lắm luôn!!
---
Minh tinh trả lời: “Ha ha”
Đối với hai chữ “Ha ha” Lâm Phàm cảm thấy rất nhạy cảm, điều này giống như một câu chửi thề
Với những ngôi sao đón đầu xu hướng thời trang thế này thì làm sao mà không biết ý nghĩa của hai từ này
Tên khốn này đang chửi mình à
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lúc này, Lâm Phàm không thể chịu đựng được nữa và trả lời thẳng: “Tôi đã mua một chiếc đồng hồ vào năm ngoái.”
(đây là một câu để chửi thề sử dụng phổ biến trên mạng xã hội Trung, các chữ cái đầu của bính âm được viết tắt là QNMLGB.Dùng để diễn đạt ý “tôi cảm thấy hụt hẫng, không công bằng...”)
Minh tinh: “Anh có ý gì
Tại sao lại chửi người?”
Lâm Phàm: “Tôi thật sự đã mua một chiếc đồng hồ vào năm ngoái.”
Minh tinh: “.......”
Lâm Phàm chỉ là không muốn cùng cái tên minh tinh này nhiều lời, không phải cũng chỉ là một ngôi sao mới nổi thôi sao
Còn dám ‘Ha ha’ đúng là tự tìm chết
Không lâu sau đó, Lâm Phàm phát hiện tên minh tinh kia vậy mà @ mình
“Đây chính là Lâm đại sư trong truyền thuyết, quả thật là có tố chất nha!”
Tên minh tinh này còn đính kèm theo hình ảnh đoạn chat và đăng lên, ngay lập tức đã thu hút không ít sự chú ý của đông đảo cư dân mạng
Từ đầu Lâm Phàm vốn không muốn làm mọi chuyện trở nên ầm ĩ, nhưng cái tên minh tinh này vậy mà lại chủ động gây chiến
Hắn là một người đàn ông chân chính đương nhiên không thể để bị ức hiếp được
“Một số ngôi sao lỗi thời xin hãy tự trọng, đừng thấy bản đại sư được lên hot search bèn đến đú fame (tạo sự chú ý nhằm để nổi tiếng) đây sẽ được coi là một khoản phí
@Diễn viên bom tấn tệ nhất quả đất.”
Bài đăng trên weibo của Lâm Phàm ngay lập tức thu hút vô số bình luận
“6666......, bom tấn tệ nhất quả đất không gì khác ngoài 'Tiểu tướng truyền kỳ' rồi.”
“Đúng vậy, những minh tinh này thật không biết xấu hổ
Thấy Lâm đại sư của chúng ta được lên hot search thì muốn kiếm chuyện để tạo sự chú ý.”
“Cái tên Vương Hoa này tôi cũng ghét hắn, đúng là cái tên hai mặt!”
“Gần đây sự nghiệp không tốt lắm, muốn tìm Lâm đại sư xem bói, còn nghĩ Lâm đại sư sẽ giúp đỡ hắn.”
“Đúng vậy
Đúng vậy
Lâm đại sư là người rất có nguyên tắc.”
Mà ở trong một ngôi biệt thự nào đó, Vương Hoa hoàn toàn nổi điên, cái thằng Lâm đại sư chó chết này chờ đó cho tôi
......
Buổi tối Lâm Phàm cũng cảm thấy buồn chán, ngẫu nhiên cùng người nào đó đối đầu cũng là điều bình thường
Bất kể có là minh tinh hay là cái mẹ gì thì cũng như nhau cả
Lúc này Chuông điện thoại di động bỗng reo lên, nhìn số điện thoại gọi đến là mẹ mình, Lâm Phàm nhấc máy trả lời
“Mẹ, có chuyện gì vậy?” Trước khi có được cuốn bách khoa toàn thư Lâm Phàm cảm thấy cuộc đời này thật vô nghĩa, nên hắn cũng chưa từng nghĩ đến việc sẽ trở về nhà
“Bên ngoài như thế nào?” Mẹ Lâm hỏi
“Mẹ yên tâm đi
con sống rất tốt
mùng một tháng mười con sẽ về nhà.” Lâm Phàm vừa cười vừa nói
“Đừng miễn cưỡng
Không được thì trở về nhà, cha mẹ nuôi con được.”
Mẹ Lâm nói
“Mẹ, mẹ nói như vậy không phải là quá xem thường con trai của mẹ rồi sao
Yên tâm đi
mười một con sẽ mang về cho mẹ một niềm vui bất ngờ.” Lâm Phàm cười nói
“Còn có thể có cái gì bất ngờ chứ
Bây giờ còn không chịu nói
Bộ có bạn gái rồi sao?” Đầu bên kia điện thoại, mẹ Lâm cười nói
“Mẹ đừng hỏi nữa, khi con về mẹ sẽ biết.”
“Được rồi không hỏi nữa, mỗi ngày nghỉ ngơi sớm một chút, ăn nhiều cơm vào
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mẹ thấy bây giờ con gầy đi nhiều rồi, chờ con trở về mẹ sẽ bồi bổ cho con.” Mẹ Lâm nói
......
Hàn huyên một lúc, Lâm Phàm cúp điện thoại, tắt điện và tiến vào mộng đẹp
Ngày hôm sau
Lâm Phàm vừa ngâm nga hát vừa lái xe, rất là nhàn nhã
Mặc dù hắn chỉ là một thầy bói tiện thể bán bánh kếp nhưng cũng là người có xe rồi nha
Chiếc xe này đối với Vương Minh Dương mà nói thì không quá phong cách, nhưng trong mắt Lâm Phàm thì chiếc xe này vẫn rất là bá đạo, có lẽ giá trị của nó phải đến một triệu tệ lận
Nhưng nếu Vương Minh Dương biết thì nhất định sẽ phun ra một ngụm máu gà
Hắn ta sao có thể sử dụng một chiếc xe có giá chỉ có một triệu cơ chứ
Nhìn đồng hồ, hiện tại còn rất sớm nên Lâm Phàm cố ý đi dạo thêm vài vòng để hưởng thụ cảm giác này
Phố Vân Lý
Điền Thần Côn dậy từ sớm, mở cửa tiệm sớm
Tuy nhiên khi Lâm Phàm đi tới phố Vân Lý thì lại có một đám người đứng trước cửa tiệm khiến Lâm Phàm phải sợ hãi
Chuyện này cũng có chút dọa người rồi
Ông chủ cửa hàng kế bên thấy Lâm Phàm, nhìn Lâm Phàm với vẻ mặt đầy hâm mộ nói: "Lâm đại sư, chuyện làm ăn của cậu rất tốt đó nha!”
"Bình thường thôi
Bình thường thôi
Lâm Phàm lạnh nhạt khoát tay, chỉ là trong lòng hắn vẫn có một chút đắc ý nho nhỏ
Việc làm ăn này chính là tốt như vậy, chính là bá đạo như vậy, dù người khác có hâm mộ thì cũng không được nha
"Ông chủ nhỏ tới rồi...
Khi Lâm Phàm xuất hiện thì những người dân tinh mắt đã hét lên
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ở trong mắt mọi người, Lâm Phàm chính là ngôi sao lớn trong lòng bọn họ
"Mọi người tới sớm ghê nha
Lâm Phàm cười chào hỏi mọi người
"Ông chủ nhỏ, anh đã tới rồi, chúng tôi đều đang nôn nóng chờ đợi đó nha
"Tôi mới phát hiện thì ra lâm đại sư làm bánh kếp lại ngon như vậy
Tối hôm qua khi tôi trở về còn đặc biệt nhớ lại mùi hương đó một hồi
.....

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.