Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 1117: Chuẩn bị vẽ tranh




Lời còn chưa dứt, ông Trịnh đã ngạc nhiên nói: "Lão Lâm, cậu nói cái gì vậy
Hơn 5 mét
Cậu định vẽ cái gì
Từ xưa đến nay, bức lớn nhất cũng chỉ hơn ba mét, hơn nữa đó còn là tác phẩm lưu truyền trăm năm
Cậu vẽ hơn năm mét, có phải quá lớn rồi hay không
“Lớn cái gì, nếu là triển lãm quốc tế thì khẳng định không thể dùng đồ vật quá bình thường
Cho nên bây giờ ông hiểu rõ nguyên nhân tôi đến thủ đô sớm như vậy rồi đấy
Bức tranh lớn như vậy, ở Thượng Hải tôi thật sự không chắc có thể tìm được nơi thích hợp, cho nên chỉ có thể đến thủ đô
Huống hồ sau khi vẽ xong bức tranh còn phải bảo quản thật tốt, nếu như làm hỏng thì không phải là vẽ vô ích rồi à
Trịnh Trọng Sơn hít sâu một hơi để bình tĩnh lại
Ông ta không nghĩ tới lão Lâm không ra tay thì thôi, vừa ra tay đúng là đã trực tiếp dọa chết người
Nếu không phải lòng ông ta rộng lớn thì đúng là có thể bị hắn dọa chết
Lúc này, Lâm Phàm lấy từ phòng đọc sách ra một tờ giấy và một chiếc bút, sau đó viết xuống yêu cầu vẽ tranh của mình
"Lão Trịnh, ông tự mình nhìn xem, tất cả yêu cầu của tôi đều ở bên trong
Ông chỉ cần chuẩn bị tốt nguyên vật liệu là tôi có thể bắt đầu bất cứ lúc nào
Thế nhưng tốt nhất là nhanh một chút, mấy bức họa này tương đối tốn thời gian, khác biệt rất lớn với những bức tranh bình thường
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trịnh Trọng Sơn cảm thấy đời này chắc là ông ta sẽ không thể bị khiếp sợ nữa
Thế nhưng khi nhìn thấy những yêu cầu này của lão Lâm, ông ta lại nuốt nước miếng
Mười bức tranh này đều là tranh lớn, không phải là tranh tầm thường
Lúc này, ông Trịnh gật đầu: "Yên tâm đi, ngày mai tôi sẽ cho người chuẩn bị, không ngờ lúc tôi còn sống lại có thể nhìn thấy bức tranh kinh thiên động địa như thế
Bây giờ ngẫm lại tôi cảm thấy không nhẫn nại được nữa rồi.”
.....
Hai người ở trong thư phòng trò chuyện rất lâu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tú Phương: "Mọi người mau đi xuống ăn cơm, đồ ăn đã chuẩn bị xong.”
Trong thư phòng, Trịnh Trọng Sơn và Lâm Phàm nói rất nhiều chuyện
Tuy rằng phần nhiều đều là nói chuyện về tranh, nhưng cũng có tán gẫu một ít chuyện gia đình
Một già một trẻ, nếu như không phải người biết tình huống thì nhất định phải kinh ngạc
Dù sao cảnh tượng này thoạt nhìn có chút không thích hợp
Mà chuyện Lâm Phàm đến thủ đô không giấu được người khác
Nguyệt Thu cư sĩ và Đào Thế Cương không biết từ đâu biết được nên đã nửa đêm giết tới cửa
Điều này làm cho Lâm Phàm rất bất đắc dĩ
Hắn là người trẻ tuổi đó, cứ trao đổi với một đám lão già sẽ làm tâm hồn của hắn cũng già đi mất
Hai ngày sau
Hiệp hội Quốc hoạ
"Lâm đại sư....”
"Lâm đại sư đến thủ đô từ khi nào, sao không nói trước một tiếng
Không ít thành viên nòng cốt của hiệp hội đều biết Lâm Phàm nên nhiệt tình chào hỏi
Áp lực chủ yếu của triển lãm tranh quốc tế lần này đều đè lên người Lâm đại sư
Tuy rằng họ rất muốn chia sẻ nhưng ngẫm lại thực lực của mình, sau đó so sánh với Lâm đại sư đúng là khác nhau một trời một vực
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng vài thành viên bình thường nhìn thấy người trẻ tuổi bị một đám đại sư vây quanh thì nhất thời tò mò hỏi
"Người trẻ tuổi này là ai vậy
Sao lại được hoan nghênh như thế?”
“Ông không biết hắn à?”
"Ừm, tôi quen biết làm sao được
Ở cái tuổi của tôi này, làm sao quen biết được người trẻ tuổi
"Thậm chí ngay cả Lâm đại sư mà ông cũng không biết
Đoạn thời gian trước, chuyện xảy ra ở hiệp hội chắc ông cũng biết, chính là chuyện cuộc thi Quốc họa dành cho trẻ em ấy.”
Chuyện này thì tôi biết, đây là Lâm đại sư kia đó sao
Ánh mắt người này lập tức khiếp sợ, có chút không dám tin
Ông ta không nghĩ tới tên nhóc còn trẻ này lại chính là Lâm đại sư
Nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, chỉ sợ hắn thật sự không thể tin được
"Ừm, nghe nói triển lãm tranh quốc tế lần này, Lâm đại sư sắp đưa ra một tác phẩm khổng lồ, cũng không biết là tác phẩm gì
Đúng là làm cho người ta vô cùng chờ mong
.....
Lâm Phàm gật đầu với mọi người
Tuy rằng có người không nhớ rõ tên nhưng người ta đều thân thiện với hắn, vậy thì hắn chắc chắn phải tươi cười đối mặt
Toàn bộ nhân viên nòng cốt của Hiệp hội Quốc hoạ đều làm bạn bên cạnh Lâm Phàm
Một số thành viên bình thường cũng muốn xem náo nhiệt nhưng người quá nhiều, họ không thể chen chân vào được nên chỉ có thể đứng ở bên ngoài nhìn
Mọi người đến một phòng tranh rộng rãi
Bên trong đã thu dọn sạch sẽ, đồng thời còn có một cái bàn thật lớn đặt ở đó, chung quanh bàn bày đầy cọ vẽ
Trịnh Trọng Sơn giới thiệu: "Lão Lâm, cậu xem được chưa
Còn có chỗ nào không hài lòng không
Ngày hôm qua, dựa theo yêu cầu của cậu, tôi đã cho người ta lập tức bố trí
Về phần bức tranh dài hơn năm mét kia, vừa lúc hiệp hội chúng ta cũng có.”
Lâm Phàm đi một vòng xung quanh, sau đó rất hài lòng gật đầu: "Quá ổn, thật sự là rất tốt.”
Khi các đại sư xung quanh nhìn thấy cái bàn dài như vậy cũng hoàn toàn choáng váng

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.