“Đại thụ, người bạn này của anh làm việc gì vậy?” Trần Mỹ Đồng nhỏ giọng hỏi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cô quen Đại Thụ từ hồi còn học đại học, mặc dù không phải kẻ nịnh hót nhưng cô cũng muốn bạn trai mình quen biết với người lợi hại một chút
Vốn cô cũng không nghĩ nhiều khi nhờ bạn thân giúp đỡ nhưng sau đó cô mới phát hiện ra rằng cô đã suy nghĩ quá đơn giản rồi
Có người là có so sánh, tuy là bọn họ là bạn thân nhưng giữa bọn họ vẫn có sự so sánh
Bạn trai của Vương Hiểu Yến hình như hơi khinh thường bạn trai của cô
Đồng thời, Trần Mỹ Đồng cũng cảm thấy khi ở trước mặt cô, người bạn thân này của cô bắt đầu có chút có chút chảnh choẹ rồi
Điều này làm cho Trần Mỹ Đồng cảm thấy không thoải mái
"Vừa rồi không phải đã nói rồi sao
Cậu ta mở cửa hàng trên phố Vân Lý đó!” Diêm Thụ Nhân nói
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trần Mỹ Đồng không hỏi nhiều
"Đại Thụ, trình độ học vấn của cậu tuy rằng không tệ nhưng ở chỗ như Thượng Hải này thì loại bằng cấp này của cậu nhiều như rơm rạ
Tuy rằng lần này là tôi giới thiệu cậu vào nhưng cậu cũng phải tự thân vận động mới được
Chương Quốc Dương kiêu ngạo nói
Diêm Thụ Nhân xấu hổ cười
Vẻ mặt của Trần Mỹ Đồng cũng có chút khó coi
Mà Vương Hiểu Yến lại dương dương tự đắc như muốn cho tất cả mọi người biết, bạn trai của mình lợi hại cỡ nào
......
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lâm Phàm trở lại phố Vân Lý thì những người ở đó đang nóng lòng chờ đợi, giống như nếu ông chủ nhỏ còn chưa quay về thì bọn họ sẽ vào nhà vệ sinh để kéo ông chủ nhỏ ra ngoài vậy
Sau khi bận rộn một vòng, người dân đều rời đi thì Lâm Phàm đứng trước cửa hàng, sửa sang lại đồ đạc một chút rồi chuẩn bị nghỉ ngơi
Lúc này có một chiếc Cadillac màu đen đi ngang qua phố Vân Lý
Vương Hiểu Yến ở trong xe chỉ vào cửa hàng nói: "Đại Thụ cậu xem
Đó không phải là bạn học của cậu sao
Thì ra là hắn bán bánh kếp đó nha
”
Giọng điệu này chính là “Thì ra là thế…
Đây chính là mở cửa hàng đó!”
"Ha ha, thật là một kẻ khoác lác
Chỉ là bán bánh kếp mà lại có thể nói là mình mở cửa hàng
Chương Quốc Dương đang lái xe cũng cười nói với giọng khinh khỉnh, sau đó trực tiếp lái xe đi
Không khí ở trong xe có chút ngột ngạt
Lòng hư vinh của Vương Hiểu Yến cũng được thỏa mãn, sau đó mới làm dịu bầu không khí này
"Mỹ Đồng, tối nay cậu và bạn trai cậu phải mời mình và Quốc Dương ăn bữa tối đó nha
Mình thấy nhà UV kia cũng rất tốt
Vương Hiểu Yến cười nói
"Được
Được!...
Giờ phút này, tâm trí của Trần Mỹ Đồng đã sớm không còn ở đây thì làm sao còn biết UV là nơi nào nên đã mở miệng đồng ý
.....
Buổi tối
Cả ngày hôm nay mệt như chó, cũng may là không xảy ra chuyện gì lớn nhưng những người coi bói này lại một lòng nhớ thương đến bánh kếp của hắn, điều này khiến Lâm Phàm có chút bất đắc dĩ
Lão tử bói toán như thần mà các người lại không biết thưởng thức, chỉ biết ăn, thật sự làm tổn thương trái tim bé nhỏ của hắn,
Điện thoại di động đổ chuông, người gọi là Diêm Thụ Nhân
"Đại thụ, làm sao vậy
Lâm Phàm cười hỏi
"Phàm Tử, tối nay mình mời cậu ăn cơm
Đầu dây bên kia, Diêm Thụ Nhân nói
"Đừng khách sáo nữa, , để mình mời cậu
Lâm Phàm nói
"Lần sau cậu mời đi
Lần này cứ để mình mời
Địa điểm là tại một nhà hàng tên là UV trên đường Trung Sơn
Tôi chưa từng đến đó nên mình cũng không biết vị trí chính xác là ở đâu, đợi mình đến trước rồi sẽ gọi cho cậu sau
Diêm Thụ Nhân nói
"Ồ
Mình biết nhà hàng đó
Mình đã từng đến đó rồi
Lâm Phàm lờ mờ nhớ rõ nhà hàng này: "Yên tâm đi
Chỗ đó mình khá quen thuộc
Bây giờ đợi mình đóng cửa rồi lát nữa sẽ đến
”
Cúp điện thoại
"Thần côn, tôi đi trước, ông ở lại đóng cửa nha
Lâm Phàm nói
"Aizz
Đãi ngộ giữa người với người chính là không giống nhau
Người thì có thể ăn no uống say còn lão già đáng thương như tôi chỉ có thể trở về ăn cháo
Lúc Lâm Phàm nói chuyện điện thoại, Điền Thần Côn đã âm thầm nghe lén nhưng không thể ngờ là Lâm Phàm lại không đưa ông đi theo, điều này khiến Điền Thần Côn cảm thấy rất tổn thương
"Ông có thể hiểu được đãi ngộ giữa người với người không giống nhau, tôi cũng thấy rất vui mừng
Ít nhất điều đó có thể chứng minh ông không ngốc
Thôi
Tôi đi đây, nhớ đóng chặt cửa
Lâm Phàm cầm chìa khóa xe, nhàn nhã đi đến gara dưới tầng hầm rồi trực tiếp lái xe nhỏ lên đường
Rượu vang và nước ngọt Sprite ở nơi này không tệ
Nhưng mà lần trước hắn vẫn chưa uống đủ
Thế nhưng lần này là bạn bè mời khách nên phải uống chậm một chút, không thể để người ta tốn kém được
Sắc trời dần tối đen
Nơi này không quá xa lạ, chỉ đến một lần là có thể nhớ rõ
Hắn tìm một nơi để đậu xe
Lần trước hắn không chú ý nhiều, lần này hắn mới phát hiện ra, xung quanh đây lại có rất nhiều xe sang
Lâm Phàm nhìn xe của mình rồi lại nhìn những chiếc xe khác, hắn cảm giác chiếc xe này của mình cũng rất đẳng cấp, không tính là quá thấp kém