Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 1141: Con nít ranh, đi sang một bên




Trâu Thiên Phúc không nghĩ rằng Lâm đại sư lại đến thủ đô, hơn nữa thấy tình huống hình như là có xích mích với Lương Hồng Thiên
“Lâm đại sư, đến thủ đô sao không thông báo với tôi một tiếng?” Trâu Thiên Phúc vẻ mặt tươi cười hỏi, quan hệ của anh ta và Lâm đại sư không thể nói là quá thân, nhưng mà đối phương trợ giúp cho anh ta rất nhiều
Nếu như không phải nhờ có Lâm đại sư thì có lẽ anh ta đã bỏ lỡ nhiều thứ
Chuyện Lương Hồng Thiên đã được giải quyết, trong lòng Lâm Phàm cũng cảm thấy không tệ, hắn nói: “Không có chuyện gì quan trọng nên không muốn làm phiền Trâu thiếu gia, huống hồ có mấy người Thường Hải Ca cũng được rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng mà tôi thấy anh sắp kết hôn rồi, sao bây giờ còn có tâm trạng ra đây chơi đùa vậy?”
Trâu Thiên Phúc cười: “Là bởi vì sắp kết hôn nên mới ra ngoài chơi một chút, nếu không sau này không còn cơ hội nữa
Ồ, đúng rồi, sao anh lại có mâu thuẫn với tên này vậy?”
Lâm Phàm liếc nhìn Lương Hồng Thiên đang trong xe khóc thút thít, thản nhiên cười đáp: “Không có mâu thuẫn gì, chỉ là có chút hiểu lầm nho nhỏ mà thôi.”
Nhưng đây cũng không phải là hiểu lầm gì, vốn chính là sự thật, gã ta muốn chuốc say rồi đưa cháu gái của Ngô Vân Cương đi thuê phòng, đó là điều nên làm sao
Bị tát nhiều ngày như vậy cũng là lẽ đương nhiên
Trâu Thiên Phúc gật đầu, Lương Hồng Thiên này dựa vào gia thế, bản thân không có bản lĩnh lớn
Hơn nữa trong nhà bị một đám người chèn ép, không làm được trò trống gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Có điều dựa vào quyền thế trong nhà, cũng đủ để gã tác oai tác quái bên ngoài
Nếu mà muốn chơi thật thì bằng tính cách hèn yếu của Lương Hồng Thiên, chỉ sợ gã cũng không có can đảm mà chơi
Thường Hải Ca đứng một bên: “Đại thiếu gia, lần này Lâm đại sư đến đây cũng là để tham gia cuộc thi vịnh Thanh Điền, tôi với Thân Minh đã chuẩn bị tốt cho Lâm đại sư rồi.”
“Hả
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lâm đại sư, anh cũng muốn đua xe?” Trâu Thiên Phúc kinh ngạc nói
Lâm Phàm cười: “Người trẻ tuổi mà, ai không thích kích thích cơ chứ.”
“Kích thích có thể mất mạng đó.” Lúc này, Diệp Đồng Tiên xen vào, cô đánh giá Lâm Phàm từ trên xuống dưới: “Tôi thấy anh hình như cũng không phải là tay đua xe chuyên nghiệp, đừng vì một phút bốc đồng mà mất cả mạng.”
Lâm Phàm quay đầu lại nhìn cô gái bên cạnh: “Cô gái xinh đẹp này là ai?”
Trâu Thiên Phúc hé miệng cười: “Đây là tiểu công chúa của nhà họ Diệp, Diệp Đồng Tiên
Nhưng tính tình nóng nảy, nói chuyện tương đối thẳng thắn nên Lâm đại sư đừng để trong lòng nha.”
Lâm Phàm nhìn cô gái này, không cần Trâu Thiên Phúc nói cũng có thể nhìn ra tính khí cô gái này rất nóng nảy, mệnh cách rất tốt, cười nói: “Chắc chắn tôi sẽ không để trong lòng rồi, sao có thể so đo với trẻ con được chứ.”
Trâu Thiên Phúc sửng sốt, sau đó cười to, giơ ngón cái lên: “Lâm đại sư, anh lợi hại.”
Ở thủ đô, nhà họ Diệp cũng coi như là gia tộc có năng lực, mà tính tình nóng nảy của Diệp Đồng Tiên thật đúng là không có bao nhiêu người có thể chịu đựng được
Không ngờ rằng Lâm đại sư vậy mà lại nói đối phương là trẻ con, đúng là quá ngầu rồi
Quả nhiên, Diệp Đồng Tiên vừa nghe thấy lời này thì có chút ngạc nhiên, tiếp đó lập tức bạo phát tính khí, nổi trận lôi đình: “Anh nói ai là trẻ con
Tôi mà là trẻ con sao?”
Đáng ghét, thực sự là đáng ghét, đây đúng là lời sỉ nhục trắng trợn
Lâm Phàm nhún vai, không thèm nhìn cô ta nói: “Đại thiếu gia, cuộc thi khi nào bắt đầu
Mục đích chủ yếu của hắn đến đây chính là hoàn thành nhiệm vụ trang kiến thức thứ 15
Có được kiến thức đua xe của bách khoa toàn thư đương nhiên trận đua này không có gì khó khăn
Trâu đại thiếu gia hỏi: “Tiểu K, người đến đông đủ rồi chứ?”
Tiểu K là một chàng trai trẻ, ăn mặc rất thời trang
Nếu như để kiểu tóc bùng nổ một chút thì hiển nhiên là có thể làm nên một trào lưu mới, cậu ta đáp: “Đại thiếu gia, mọi người đều đến đông đủ, sẵn sàng bắt đầu rồi.”
“Này, con người anh thật không lễ phép chút nào, tôi đang nói chuyện với anh đó sao anh lại nói chuyện với người khác.” Diệp Đồng Tiên túm lấy tay áo Lâm Phàm hỏi
Lâm Phàm trợn mắt, đối với cô gái trẻ trâu này hắn không có chút hứng thú nào
Mới nói có hai ba câu đã khiến cô ta tức giận như vậy, đúng là quá trêu chọc rồi
“Con nít ranh đi qua một bên, tôi sắp phải so tài rồi.” Lâm Phàm nói
“Tôi… tôi.” Diệp Đồng Tiên mở to hai mắt không dám tin, cô chỉ vào chính mình: “Anh nói tôi là con nít, anh… anh.”
Trâu đại thiếu gia cười khổ, Lâm đại sư này không phải là người đơn giản
Tốt nhất là đừng để Diệp Đồng Tiên chọc giận hắn
“Đồng Tiên đừng quậy nữa, đây là Lâm đại sư, bạn của tôi.”
Diệp Đồng Tiên lắc đầu: “Không được, cho dù là bạn anh cũng không thể nói tôi là con nít như vậy
Tôi ở đây đã từng đua qua lần, còn có một lần suýt lọt vào top 10
Anh ta dựa vào cái gì mà nói tôi là con nít?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.