Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 1160: Lãnh đạo đột nhiên thị sát




Phố Vân Lý
Ngô Hoán Nguyệt đến chỗ Vương Minh Dương, mặc dù là nghỉ phép nhưng có một số việc phải báo cáo
Bây giờ Ngô Hoán Nguyệt đang phát triển rất thuận lợi, có bài hát hit trong tay xem như đã đứng vững trong giới âm nhạc
Đương nhiên, muốn trở thành cấp bậc lão làng thì còn cần thời gian, cho dù Lâm Phàm có cho nhiều bài hát hit đi nữa thì cũng không có tác dụng gì
“Chào nhé, ông chủ nhỏ.”
“Ông chủ nhỏ, hôm nay khí sắc của cậu không tốt lắm, tối qua ngủ không ngon à?”
Lâm Phàm chào hỏi các ông chủ cửa hàng, trong lòng cũng thầm nghĩ tối qua chắc chắn là không ngủ ngon rồi
Nếu ngủ ngon thì còn có thể có dáng vẻ như bây giờ sao
Trong cửa hàng
Điền Thần Côn nhìn Lâm Phàm cười tủm tỉm
“Thần Côn, ông cười cái gì vậy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sao tôi lại cảm thấy ông đang cười đểu tôi thì phải?” Lâm Phàm cạn lời, hôm nay trạng thái quả thật không tốt, nhưng cái tên Thần Côn này cười thô tục quá thật là khó chịu
Điền Thần Côn lén lén lút lút ghé vào hỏi: “Tối qua có phải là làm rồi không?” Sau đó hèn mọn giơ hai ngón tay lên: “Có phải là hai người luôn không?”
“Cút qua một bên, xem như tôi đã hiểu vì sao đời này của ông độc thân rồi, tư tưởng này của ông quá kinh tởm.” Lâm Phàm lắc đầu nói
Ngô U Lan trừng mắt nhìn Điền Thần Côn
Điền Thần Côn cười đê tiện: “Tôi hiểu, tôi hiểu, không nói nữa, tôi hút thuốc cũng không được sao.” Sau đó một mình yên lặng ngồi ở cửa hút thuốc, nhưng ánh mắt thi thoảng vẫn nhìn về phía Lâm Phàm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng đúng lúc này, Điền Thần Côn đứng phắt dậy: “Ấy, chuyện gì đây?”
“Sao vậy?” Lâm Phàm khó hiểu nhìn Điền Thần Côn, sau đó đi ra cửa nhìn về phía đằng xa: “Hình như là có lãnh đạo đến thị sát.”
Điền Thần Côn vuốt vuốt cằm: “Lạ thật, không nhận được thông báo có lãnh đạo đến thị sát mà, nếu không chắc chắn đã quét dọn vệ sinh rồi
Cậu xem có cả quận trưởng đi cùng, lãnh đạo này khá có uy vọng đấy.”
Lâm Phàm gật gật đầu, hình như là như vậy
Lâm Phàm nhớ lần trước lãnh đạo kia ăn bánh kếp của mình còn ăn mấy cái liền, thời gian dài không gặp cũng đã quên rồi
Lúc này
Trên trán quận trưởng đầy mồ hôi, ông ta cũng không biết sao đột nhiên lãnh đạo lại đến thị sát mà không có bất kỳ thông báo gì
Đã vậy còn chạy đến phố Vân Lý, đây hoàn toàn là chuyện ngoài dự kiến
“Quận trưởng Xa, phố Vân Lý này không tồi nhỉ, anh phải quan tâm nhiều hơn mới được đấy.” Lãnh đạo nói
Quận trưởng Xa: “Nhất định, nhất định, phố Vân Lý là khu phố đông người nhất
Hơn nữa, Lâm đại sư cũng mở cửa hàng ở đây, vậy nên đây là khu vực trọng điểm nhất trong khu của chúng tôi.”
Lãnh đạo gật gật đầu: “Lâm đại sư giành danh dự cho Thượng Hải chúng ta, mười tác phẩm đều được thu vào bảo tàng quốc gia, nhân tiện chúng ta ghé qua bên hắn một chút đi.”
Quận trưởng Xa không phải là kẻ ngốc, dường như ông ta cảm nhận được cái gì đó, hình như mục đích lãnh đạo đến phố Vân Lý không phải là thị sát, cho dù địa vị cao như vậy nhưng điều này cũng không phù hợp quy tắc
Lúc này nghĩ tới vị Lâm đại sư kia, quận trưởng Xa ngay lập tức hiểu được
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lãnh đạo đến đây, chắc chắn là đến xin tranh rồi, nếu không tuyệt đối sẽ không đến đây

Các ông chủ cửa hàng nhìn thấy thế trận này là hiểu rồi, vừa nhìn đã biết là lãnh đạo lớn đến nên tụm năm tụm ba đứng ở trước cửa hàng chỉ trỏ
“Hình như đây là lãnh đạo lớn.”
“Tôi thấy qua người này trên tivi rồi.”
“Tôi cũng có chút ấn tượng, là lãnh đạo lớn đó
y da, sao cấp cao như vậy lại đến phố Vân Lý chúng ta chứ?”
“Tôi đoán, nhất định là đối phương đến gặp Lâm đại sư.”
“Rất có khả năng.”
Từ sau khi đi theo ông chủ nhỏ cùng mở cửa hàng, bọn họ sớm đã không lấy làm lạ khi gặp chuyện như này
Khoảng thời gian gần đây, không biết đã có bao nhiêu đại gia đến đây
Chỉ là bọn họ muốn xin tranh của ông chủ nhỏ, nhưng cuối cùng đều bị ông chủ nhỏ từ chối một cách vô tình
Có thể mở cửa hàng cùng ông chủ nhỏ, trong lòng bọn họ đều rất vui vẻ, có loại cảm giác tự hào không nói nên lời
Thư ký tiểu Đông thấy lãnh đạo muốn đến thẳng cửa hàng của ‘Lâm đại sư’ thì chạm nhẹ một cái, nhẹ nhàng nhắc nhở một chút
Phương Chính Nham đột nhiên phản ứng lại nhìn tiểu Đông tán thưởng, vừa rồi ông ta không nghĩ nhiều mà chỉ muốn đến chỗ Lâm đại sư đầu tiên
Nếu thật sự là như vậy, sợ rằng sẽ bị người ta nhìn thấu nên vẫn phải đi thị sát trước đã
Đến trước một cửa hàng
“Ông chủ, chuyện kinh doanh gần đây như nào rồi
Có hài lòng với cuộc sống bây giờ không
Có cần chính phủ giúp đỡ gì không?” Lãnh đạo Phương cười nói, giọng nói ôn hòa, biểu hiện mình là người rất thân thiện với nhân dân
Khoảng thời gian trước lão Trần bị ung thư bàng quang, sau này con của mình lại bị người khác bắt nạt ở trường
Vốn ông ta cho rằng nhà tan cửa nát nhưng vì có ông chủ nhỏ, tất cả đều không sao
Cuộc sống cũng càng ngày càng tốt hơn, mặc dù không biết trước mắt người nói chuyện với mình là ai, nhưng vừa nhìn đã biết là nhân vật lớn rồi

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.