Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 1173: Không có ý tốt




Khâu Diễm Lan nghe vậy thì ngây người, thật sự là không biết trả lời như thế nào
Chẳng lẽ còn có thể nói, bọn họ căn bản không muốn nhận nuôi mập mạp, mà nguyên do là bởi vì chồng mình bị ung thư tủy xương nên cần cấy ghép tủy xương, vì vậy mới đồng ý đến nhận nuôi hay sao
Nếu thật sự nói vậy thì đừng hòng bọn họ có thể đưa mập mạp đi được
Vương Thừa Sơn đứng ra: "Cậu thanh niên này, xin hỏi cậu là ai?”
Lâm Phàm: "Tôi là người phụ trách ở đây, cũng chính là tôi cứu bọn trẻ khỏi tay lũ buôn người
Mặc dù ông thông qua kiểm tra của cục cảnh sát nhưng còn chưa thông qua chỗ tôi
Nếu ông chỉ nói hai ba câu đã muốn mang đứa nhỏ từ chỗ tôi đi, vậy thì không có khả năng.”
"Chúng tôi là bác trai, bác gái của nó, còn có thể hại nó được hay sao
Vương Thừa Sơn nói
Lâm Phàm khoát tay: "Cha mẹ ruột mà không đáng tin cậy thì cũng không được.”
"Cậu, người này...
Vương Thừa Sơn có chút tức giận nhưng vẫn đè nén lửa giận trong lòng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sau đó ông ta nhìn về phía cảnh sát: "Đồng chí cảnh sát, anh nhìn chuyện này xem?”
"Cảnh sát chúng tôi chỉ phụ trách kiểm tra và dẫn ông tới đây
Về phần vấn đề sau này, ông phải liên hệ với người phụ trách ở đây
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cảnh sát nói
Hắn biết Lâm đại sư, hơn nữa cũng biết Lâm đại sư là một người rất chính nghĩa
Tình huống bây giờ khẳng định là có vấn đề, chỉ là anh ta không biết Lâm đại sư muốn biểu đạt cái gì mà thôi
Cho nên anh ta cũng không muốn nhúng tay vào vũng nước đục này nữa, ngồi xem Lâm đại sư phát huy là được
Khâu Diễm Lan nói: "Vị phụ trách này, chúng tôi là người thân của Dương Dương
Cha nó qua đời sớm, mẹ lại tái giá, chúng tôi là người thân của Dương Dương nên đương nhiên muốn cho nó hoàn cảnh và sự giáo dục tốt nhất
Cho nên tôi hy vọng cậu có thể để cho Dương Dương rời đi cùng chúng tôi.”
Lâm Phàm không để ý tới Khâu Diễm Lan, mà là ánh mắt nhìn chằm chằm Vương Thừa Sơn, ngữ khí bình tĩnh nói: "Tôi nhìn ra, ông bị bệnh, hơn nữa còn là bệnh ung thư tủy xương
Tuy là giai đoạn đầu nhưng nếu không tìm được tủy xương phù hợp thì cũng chỉ có thể chờ chết
Tôi đoán vậy, nếu không đúng thì các người cũng đừng tức giận
Mấy tháng trước, ông nhận được thông báo nhưng không đến đưa mập mạp rời đi là bởi vì các ông căn bản không muốn nhận nuôi nó
Bây giờ mới tới nhận nuôi, tôi thấy là bởi vì ông biết mình bị ung thư tủy xương nên muốn đưa con trai của em trai ông đến bệnh viện kiểm tra
Nếu tủy xương phù hợp thì ông muốn rút tủy xương của nó để cấy cho mình.”
Lời này vừa nói ra, toàn bộ chỗ đó khiếp sợ
Cảnh sát nhìn nhau chằm chằm
Hàn Lục không dám tin
Viện trưởng Hoàng hoảng hốt, trong ánh mắt lóe ra vẻ sợ sệt
Không phải bà nghi ngờ lời nói của Lâm đại sư mà là bà không ngờ đối phương lại đến với mục đích như vậy
Loại tình huống này chưa ai từng nghe thấy, chưa ai từng thấy qua
Làm sao lại có loại bác trai, bác gái như thế này chứ
Nếu thật sự giống như Lâm đại sư nói, vậy thì đúng là súc sinh mà
Vương Thừa Sơn ngây người, ông ta không rõ sao đối phương có thể biết rõ thế, biết được mục đích thật sự của bọn họ
Nhưng ông ta tuyệt đối sẽ không thừa nhận
Sau đó ông ta chột dạ quát: "Sao cậu lại nói bậy như vậy, tôi là bác của thằng bé thì sao có thể làm ra loại chuyện này
Tôi nói cho cậu biết, chúng tôi nhất định phải mang Dương Dương về, nếu như cậu gây rối, nhất định chúng tôi sẽ kiện cậu.”
"Xin cứ tự nhiên, ông muốn như thế nào cũng được
Lâm Phàm nói, sau đó nhìn về phía cảnh sát bên cạnh: "Đồng chí cảnh sát, chuyện này tôi cho rằng cần điều tra một chút cho nên không thể để bọn họ mang đứa bé đi.”
Cảnh sát gật đầu, bây giờ anh ta cũng có nghi ngờ: "Được, đây là chuyện lớn, không thể làm qua loa được.”
"Không thể nào, chúng tôi là người thân của thằng bé, cậu không có quyền ngăn cản chúng tôi dẫn nó đi
Vương Thừa Sơn sắc mặt tái mét, ông ta không ngờ lại xảy ra chuyện như vậy
Chỉ là sao đối phương đoán chuẩn như vậy, ngay cả ông ta có bệnh gì cũng nhìn ra
Chẳng lẽ đối phương đã điều tra qua mình sao
Nhưng không đúng mà, ông ta căn bản không biết hắn
Mà ông ta lại không biết, người trẻ tuổi đứng trước mắt này không chỉ là đại sư bói toán, mà còn là thần y
Nhìn từ đầu đến cuối, kết hợp với nhau một chút là có thể đoán ra bảy tám phần
Bác trai và bác gái của mập mạp rời đi
Đương nhiên là không phải cam tâm tình nguyện rời đi, mà là tràn ngập tức giận và không cam lòng
Trên đường đi
Vương Thừa Sơn nhịn không được gào thét: "Chúng ta là người thân của Vương Dương Dương, hắn dựa vào cái gì mà không cho chúng ta mang đi, chỉ dựa vào suy đoán của hắn hay sao?”
Liên quan đến tính mạng của mình, chắc chắn Vương Thừa Sơn sẽ không bỏ qua như vậy
Ông ta vốn dĩ là muốn trực tiếp cưỡng ép đưa mập mạp đi, nhưng ở viện phúc lợi đối phương quá cường thế
Đúng vào thời điểm đó đã xảy ra một biến cố
Người đàn ông vẫn đứng bên cạnh không nói gì, dáng người cao lớn lại đột nhiên động
Anh ta cởi áo khoác ra, lộ cơ bắp khiến người ta phải rung động, hung hăng trừng mắt nhìn hai người này, ý tứ rất rõ ràng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
‘các ông không đi, tôi sẽ đánh cho các ông cút đi’

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.