Vân Tuyết Dao nhìn lại cảnh này, sắc mặt hơi đỏ lên một chút nhưng ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào màn hình
Ngay lúc đó, u Vân Hành ngạc nhiên hét lên: "Thay đổi, lá bài thay đổi, làm sao có thể.”
Tại thời khắc con bài tẩy lộ ra, chín rô đã biến thành A bích, nhưng họ vẫn không nhìn ra được đối phương làm như thế nào
Tốc độ đã được điều chỉnh chậm nhất, ngay cả khi tốc độ tay nhanh hơn thì cũng không thể thoát khỏi sự quan sát của máy móc
Cuối cùng chính là Chương Nguyên tìm thấy lá 9 rô không tồn tại kia trong hộp bài, nhưng sau khi nhìn thấy 9 rô trong hộp bài, mọi người đều ngây ngốc, cảm thấy kinh hãi
Không hề có sơ hở, không có dấu vết để tìm
Nếu như không phải biết lá bài tẩy là lá gì thì họ thật sự cho rằng đúng là A bích
Diệp Chân Minh cảm thán nói: "Xuất quỷ nhập thần
Chỉ bằng chiêu này, nếu hắn tham gia thi đấu thần bài thế giới thì danh hiệu thần bài không có ai ngoài Lâm đại sư.”
Đối với mỗi cao thủ đánh bạc mà nói, giấc mộng lớn nhất chính là có được danh hiệu chính thức mà cả thế giới tán thành
Nhưng đó cũng chỉ là trong suy nghĩ mà thôi, mức độ khó khăn không cần nói cũng biết, thật sự vô cùng khó
"Thật quá lợi hại
Môi Vân Tuyết Dao khẽ giương lên, thán phục nói
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vân Thái Niên thì ngược lại, ông ta rất bình tĩnh: "Được rồi, Tuyết Dao, ngày mai đi dạo Hào Giang với Lâm đại sư đi nhé.”
"Cháu biết rồi, ông nội
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vân Tuyết Dao gật đầu nói
Tuy rằng thế lực nhà họ Vân khổng lồ nhưng vẫn luôn đối đãi bình đẳng với những người lợi hại
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhất là ở Hào Giang, nơi có năng lực cạnh tranh cực mạnh, nếu quá không coi ai ra gì thì cũng không phải là chuyện tốt
.....
Ngày hôm sau
Lâm Phàm còn đang ngủ thì nghe thấy tiếng gõ cửa
"Ai vậy
Lâm Phàm lười biếng hỏi
"Lâm đại sư, là tôi, Vân Tuyết Dao
Có một giọng nói ngọt ngào bên ngoài cửa
"A, thì ra là cô chủ Vân à, phiền cô chờ một chút, tôi dọn dẹp đã
Đối với người đẹp bên ngoài, Lâm Phàm không ngại trao đổi nhiều hơn, đương nhiên cũng chỉ là giao lưu mà thôi
Không bao lâu sau, Lâm Phàm mở cửa, nhìn thấy người đẹp thì sáng mắt
Phong cách ăn mặc thay đổi rất lớn so với ngày hôm qua, cô ta ăn mặc rất giản dị, tóc dài gợn sóng buộc ở phía sau, có cảm giác như em gái hàng xóm
"Lâm đại sư, anh vẫn chưa ăn sáng đúng không
Lát nữa tôi dẫn anh đi ăn sáng ở một nơi rất nổi tiếng ở Hạo Giang
Sau đó lại đi tham quan thắng cảnh, Hạo Giang chúng tôi có tám cảnh đẹp nổi tiếng, nếu đến Hạo Giang mà không đi những nơi này tham quan thì coi như chưa đến đây rồi
Vân Tuyết Dao đầy ý cười nói
Lâm Phàm cười nói: "Được, vậy làm phiền cô chủ Vân.”
.....
Một cửa hàng mặt tiền rất nhỏ, có vẻ như đã kinh doanh lâu năm rồi
Vân Tuyết Dao thấy Lâm Phàm đang quan sát cửa hàng này, cô ta tưởng hắn là ghét vẻ cũ kỹ nên vội vàng giải thích: "Anh đừng nhìn cửa hàng nhỏ mà nhầm, ở đây đã mở gần sáu mươi năm đấy, rất nổi tiếng ở Hào Giang
Lâm Phàm cười nói: "Không có, chỉ là tò mò nhìn một chút mà thôi
Trong lúc chờ đợi đồ ăn sáng đặc sắc, Vân Tuyết Dao tò mò nhìn Lâm Phàm: "Lâm đại sư, tôi rất tò mò
Tối hôm qua tôi trở về tìm kiếm anh trên mạng, trên đó nói anh rất lợi hại, có phải là thật không?”
"Tạm được, cái gì cũng biết một chút
Ngược lại cô chủ Vân lại khiến tôi cảm thấy kinh ngạc, tuổi còn trẻ mà đã tiếp quản sòng bạc
Lâm Phàm cười nói
"Gọi cô chủ Vân nghe quá xa cách, anh có thể gọi tôi là Tuyết Dao, nếu như không có anh hỗ trợ trận hôm qua thì tôi đã thua người khác mất rồi
Vân Tuyết Dao nói, cũng không biết là tự giễu hay là may mắn
Lâm Phàm không nói thêm gì
Tuổi Vân Tuyết Dao còn trẻ mà có thể làm chủ sòng bạc thì đương nhiên không dạng vừa, càng nhìn vô hại thì lại càng có hại
Nếu như mình thật sự coi Vân Tuyết Dao trước mặt này trở thành em gái ngốc bạch ngọt, vậy thì hắn mới thật sự là đứa ngốc
Rất nhanh, hai phần đồ ăn sáng đặc sắc được bưng lên
Thêm bát canh chân giò hầm
Giờ này, cửa hàng người ta thật ra còn chưa mở cửa nhưng Vân Tuyết Dao là công chúa nhỏ của nhà họ Vân nên cho dù họ không kinh doanh thì cũng phải mở cửa
"Ừm, hương vị không tệ
Lâm Phàm ăn một miếng, thật sự rất ngon
Vân Tuyết Dao cười rất vui vẻ, dường như là thứ mình thích nhất được người khác khen ngợi: "Lúc tôi còn rất nhỏ vẫn hay ăn ở chỗ này, tuy rằng giá cả đắt hơn chỗ khác nhưng hương vị thật sự rất ngon.”
Lâm Phàm: "Lấy thực lực của nhà họ Vân thì dù có đắt hơn nữa thì cũng chỉ là rất rẻ thôi.”
“Gọi anh là Lâm đại sư không được tự nhiên lắm, tôi gọi anh là anh Lâm được không
Vân Tuyết Dao hỏi
Lâm Phàm gật đầu: "Được, không thành vấn đề, có đôi khi nghe người ta gọi tôi là Lâm đại sư, tôi lại cảm thấy tôi già mất rồi.”
"Nào có, anh Lâm rất trẻ, cũng rất đẹp trai, hơn nữa còn lợi hại hơn so với người tôi quen biết
Vân Tuyết Dao khen ngợi
Ngay sau đó, hai người rời khỏi cửa hàng