Lúc bấy giờ, trên mạng cũng đã ầm ĩ rất điên cuồng
Những fan hâm mộ đã từng nghi ngờ Lâm Phàm, sau nhiều lần bị vả mặt quá đâu đã không còn dám phản bội Lâm đại sư thêm lần nào nữa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mà luôn dành sự tin tưởng chưa từng có từ trước đến nay cho hắn
Dù cho phải xuống địa ngục thì cũng phải tới địa ngục đã rồi tính sau
Hiện trường trực tiếp cũng có chút không ổn, nhưng Lâm Phàm cũng không thèm để ý mà đứng lên nói: “Đây vốn là thi đấu ca hát, chúng tôi sẽ không xem xét lai lịch hay vết nhơ của các thí sinh, có điều nếu cậu đã thích kể chuyện xưa đến vậy thì tôi chắc chắn cũng sẽ nghiêm túc mà đối đãi với cậu.”
“Thôi lão sư, phiền anh đi vào hậu trường lấy điện thoại của thí sinh này giúp tôi đi.” Lâm Phàm nói
Người dẫn chương trình Thôi Vĩ nhìn Lâm đại sư một cái rồi gật đầu: “Được, làm phiền các vị khán giả chờ một chút, tôi đi lấy điện thoại theo yêu cầu của Lâm lão sư đã.”
Mà lúc này, Hoàng Phi lại không bình tĩnh được nữa
Bây giờ trong đầu cậu ta chỉ đầy câu hỏi, đối phương đang muốn làm gì vậy chứ
Hiện trường bàn tán xôn xao, tất cả mọi người đều thảo luận vấn đề vừa nãy
Hoắc Kiến Tường ngồi bên cạnh Lâm Phàm, sau đó nói khẽ: “Lâm lão sư, không phải có hiểu lầm gì đó chứ?”
Lâm Phàm xua tay, tự tin nói: “Tin tôi đi.”
Đáng lẽ hắn cũng không muốn vạch mặt làm gì, nhưng con mụ Triệu Lỵ này tự chủ động cắn câu
Bổn đại sự không mắng lại cô ta thì không lẽ cho qua được à
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mặc dù việc này sẽ không ảnh hưởng đến Triệu Lỵ quá nhiều, nhưng Lâm Phàm muốn hơi chèn ép cô ta một chút
Nhưng mà tên thí sinh này đúng là có chút đáng ghét đấy
Thật sự chưa bao giờ thấy qua người có thể nguyền rủa cha mình chết, mẹ bị mắc bệnh nặng như thế
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vừa nhìn là biết là loại người không biết hiếu thảo, nếu để cho người này nổi tiếng thì e là sau này sẽ dạy hư các bạn trẻ mất
Các bạn trẻ bây giờ có thói hư tật xấu không phải do ảnh hưởng từ cha mẹ, mà là từ các minh tinh thế này, vì thế để ươm mầm tương lai cho tổ quốc, Lâm Phàm cảm thấy hắn phải có trách nhiệm bóp chết những loại người thế này từ trong trứng nước
Rất nhanh, người dẫn chương trình Thôi Vĩ đưa điện thoại đã lấy được ra
Lâm Phàm nhận lấy điện thoại di động, nhưng còn phải mở mật khẩu: “Hoàng Phi, mật khẩu mở máy của cậu là gì?”
Hoàng Phi rất lo lắng, sao cậu ta có thể nói mật khẩu mở máy cho Lâm Phàm được cơ chứ, sau đó cậu ta cứng rắn nói: “Lâm lão sư, anh làm ơn tôn trọng tôi một chút được không
Anh thế này là đang sỉ nhục tôi, cũng là đang sỉ nhục mẹ của tôi đấy.”
Triệu Lỵ nghiêm khắc nhìn Lâm Phàm: “Con người cậu thật sự làm cho người ta chán ghét, cậu dựa vào đâu mà nghi ngờ một thí sinh biết theo đuổi ước mơ hả
Nếu chỉ vì do cậu là giám khảo thì theo tôi thấy vị trí giám khảo này của cậu không có cũng được.”
Hiện trường lại ồn ào lên
Tâm trạng phó giám đốc đài truyền hình sắp hỏng mất: “Cmn, làm gì vậy, có phải muốn quậy banh cái chương trình này luôn đúng không?”
Lâm Phàm: “Triệu lão sư, cô cũng là người từng trải nên đừng hành động theo cảm tính như thế, cô lấy loại cảm quan này đánh giá thí sinh sẽ rất không công bằng cho các thí sinh khác
Tôi cũng đã nói rồi, nếu sự thật giống như những gì thí sinh này nói thì tôi sẽ lập tức rời khỏi chương trình ‘Giọng ca nội lực’, đồng thời cũng sẽ xin lỗi thí sinh này.”
Triệu Lỵ nghe như vậy thì trong lòng cực kỳ vui vẻ, nếu đúng là thế thì cầu còn không được nữa là, sau đó cô ta tỏ ra dáng vẻ không thể chịu đựng được: “Hoàng Phi, nói cho hắn biết mật khẩu mở máy đi, tôi tin tưởng những gì cậu đã nói.”
“Ơ?” Hoàng Phi ngơ ngác, cậu ta không biết nên làm sao bây giờ, mà lúc này, khán giả dưới khán đài hét lên: “Nói mật khẩu mở máy đi.”
“Nói mật khẩu mở máy cho hắn đi.”
Khán giả dưới khán đài đã bị tình hình ở hiện trường làm cho mờ mịt, lần đầu tiên bọn họ thấy xuất hiện tình huống như vậy
Mà trên mạng cũng đã nổ tung chảo
“Chuyện này chơi lớn rồi.”
“Nếu sự việc giống như những gì thí sinh đó nói thì chẳng khác nào Lâm đại sư phải rời khỏi sân khấu này rồi.”
“Lâm đại sư tuyệt đối là đúng, không cần biết mấy người có tin không nhưng tôi chắc chắn tin, cố lên đại sư của tôi.”
“Tại sao tôi cứ có cảm giác kỳ lạ, hình như cậu Hoàng Phi này không muốn cho mật khẩu lắm, cứ khiến cho tui có cảm giác như là người nói dối sắp bị vạch mặt ấy.”
“Ờ, có vẻ giống như thế thật, nhưng cũng không chắc lắm, nói không chừng chỉ do tâm trạng người ta đang buồn bực mà thôi.”
…
Bây giờ Hoàng Phi đã mất đi quyền kiểm soát, sau đó cậu ta cắn răng nói: “2915.”
Lâm Phàm mở điện thoại ra bắt đầu tìm số điện thoại, ánh mắt của mọi người đều tập trung lại trên người Lâm đại sư
Có người không tin, có người tin, nhưng lúc này bọn họ chỉ muốn biết đáp án cuối cùng
Qua một khoảng thời gian
Lâm Phàm vẫn chưa tìm được số điện thoại làm cho khán giả ở hiện trường bắt đầu sốt ruột
Triệu Lỵ giận lẫy nói: “Rốt cuộc cậu muốn thế nào
Có biết cậu đang làm lãng phí thời gian của mọi người hay không
Cậu là giám khảo thì không nên nghi ngờ bất kỳ thí sinh nào mới đúng, bây giờ cậu xin lỗi thí sinh này đi thì chúng tôi có thể lựa chọn tha thứ cho cậu.”