Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 1221: Giỏi lắm.. Lâm đại sư của tôi




Chị Anh, bây giờ em gái báo thù cho chị, ít nhất cũng phải làm cho tên khốn này không còn mặt mũi nữa
Mà lúc này, Hoàng Phi thở phào nhẹ nhõm, cậu ta bỗng nhiên nhớ ra hình như cậu ta không có lưu số điện thoại của cha mẹ mình, nói cách khác là tên này không thể nào tìm được trong điện thoại của cậu ta đâu
“A.” Đúng lúc này, Lâm Phàm ngạc nhiên lên tiếng: “Vị thí sinh này, trong điện thoại di động của cậu không lưu số điện thoại của cha mẹ cậu, nhưng mà tôi đã phát hiện ra một chuyện kỳ lạ.”
“Trong các cuộc gọi nhỡ có một dãy số đã gọi cho cậu tận mười tám lần, tôi nghĩ một người có thể không ngừng gọi mười tám cuộc điện thoại như vậy nhất định là rất quan tâm đến cậu, thế nhưng cậu lại không nghe máy, nghĩa là cậu đang tránh né người đó
Cho nên…”
Còn chưa nói hết câu
Điện thoại của Hoàng Phi đã vang lên
Lâm Phàm nhìn tên người gọi đến thì cười tươi rói: “Là số điện thoại đã gọi cho cậu mười tám lần đó, thêm lần này nữa là mười chín lần, tôi muốn nghe máy xem thử thế nào.”
Giây phút này, Hoàng Phi hết bình tĩnh nổi rồi, trên mặt chỉ còn lại sự hoảng hốt, trong lòng hò hét
“Đừng nghe máy, đừng nghe máy mà…”
Lâm Phàm bắt máy, sau đó hắn để ống micro bên cạnh loa điện thoại
“Sao lại không nghe máy hả?” Đầu dây bên kia vang lên giọng của một người đàn ông
Lâm Phàm: “Xin chào, cho hỏi ông là cha mẹ của Hoàng Phi à?”
“Đúng vậy, tôi là cha của nó, cậu là ai?” Câu trả lời của đầu dây bên kia làm cho mọi người đều bàng hoàng
Còn Hoàng Phi thì ngã cái bịch trên đất, vẻ mặt ngây ra
Tiêu đời, thật sự tiêu đời rồi
“Có lộn không, Hoàng Phi nói sau khi cậu ta sinh ra chưa bao lâu thì cha của cậu ta đã qua đời, chỉ còn lại một người mẹ bị mắc bệnh nặng, vậy ông là…” Lâm Phàm nói, hắn đưa mắt nhìn Triệu Lỵ, thế nhưng Triệu Lỵ cũng ngơ ngác, không biết nên nói gì
“Cái gì
Thằng oắt con này dám nói tôi chết rồi à, cậu nói cho nó biết nhanh chóng trả lại 20 ngàn đã trộm trong nhà mau
Đây là tiền quan tài của cha mẹ nó đấy, nó muốn làm cha mẹ nó tức chết đúng không hả.”
Lạch cạch
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Điện thoại trực tiếp cúp máy
Giờ khắc này, cả hiện trường toàn toàn tĩnh lặng, đột nhiên, tất cả mọi người hô hoán lên
“Cmn, thì ra là như thế.”
“Lừa đảo, đúng là tên lừa gạt.”
“Lúc nãy tôi còn cảm động đến khóc luôn, hóa ra là hắn đã lừa chúng ta.”
“Đúng là súc sinh, giả vờ đáng thương để giành lấy sự thông cảm của chúng ta.”
“Chẳng qua, sao Lâm đại sư lại biết được vậy.”
“Ha ha, Lâm đại sư đúng là Lâm đại sư, đừng hỏi tại sao hắn biết được, mọi người chỉ cần yên tâm làm một fan cuồng ngồi đợi nghe Lâm đại sư giải thích là được.”
Trên mạng
“Chết tiệt, lại bị vả mặt lần nữa.”
“Ha ha, cười nhìn một đám ngu đần bày đặt đòi công lý.”
“Con mẹ nó, chương trình này quá ngầu, chắc không phải là được dàn xếp ngay từ đầu đấy chứ.”
“Dàn xếp cái rắm á, đây là phát sóng trực tiếp biết không hả, ông đây ở ngay hiện trường nè.”
“Mấy người nhìn Triệu Lỵ đen mặt luôn rồi kìa.”

Lâm Phàm để tay xuống: “Được rồi, vị thí sinh này, sự thật đã rõ nên cậu có thể đi được rồi.”
Hoàng Phi muốn nói lại thôi, cuối cùng cậu ta cúi đầu rồi ra đi trong tiếng thổn thức của mọi người, nhưng cậu ta biết cậu ta đã nổi tiếng
Nhưng đó là tiếng xấu
Triệu Lỵ đứng ở nơi đó không biết làm gì, sắc mặt tái nhợt
Cô ta không ngờ mình lại bị người ta coi như con khỉ mà lừa đến xoay mòng mòng
Lâm Phàm cười thầm: “Triệu lão sư, tôi hy vọng sau này cô đừng cứ luôn tin vào bản thân mình, lúc nghe được ý kiến trái chiều thì cũng phải nghe xem thử thế nào để tra ra sự thật rõ ràng
Có điều tôi cũng không trách cô, cô là tiền bối trong giới âm nhạc nên chắc chắn đã quen với việc không ai dám phản đối mình rồi
Nhưng sự độc đoán này cũng không tốt lắm đâu nha, nếu không thì cô nhìn mà xem, tên thí sinh này đã lừa được hết tất cả mọi người kìa, cậu ta lừa gạt chúng ta thì cũng không có gì nhưng không thể để cho khán giả cũng bị lừa luôn được
Được rồi, cô ngồi xuống đi, hãy nghĩ kỹ lời tôi nói nhá.”
Triệu Lỵ há hốc mồm, lúc này cô ta lại bị dạy dỗ
Đã vậy còn bị nói đến không thể nào phản bác lại được
Lúc này, Lâm Phàm nhìn qua Lưu Anh Đông: “Lưu lão sư, không phải tôi nói chứ tính cách của anh thật sự rất tệ đấy, anh có bất mãn gì thì có thể nói ra chứ đừng đập micro như vậy, càng không thể bày ra vẻ mặt như thế
Anh cũng biết có rất nhiều trẻ em đang xem TV, bọn chúng không có khả năng phân biệt được thị phi mà chỉ có khả năng học hỏi thôi
Nếu gặp trúng việc không thích mà cứ đập đồ giống như anh thì không phải là tấm gương xấu của bọn trẻ à
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cho nên hy vọng sau này anh có thể kiềm chế lại một chút, nếu kiềm chế không được thì tốt nhất đừng tùy tiện nhận công việc giám khảo này, dù sao bọn trẻ cũng là mầm hoa của tổ quốc, không thể dạy hư chúng được.”
Lưu Anh Đông tức giận tới mức mặt xanh mét, anh ta rất muốn chửi một câu mẹ cha mày, nhưng…haizz
Thua rồi
Còn trên mạng
Tất cả mọi người đều cười toe toét
Cuối cùng Lâm đại sư đã bắt đầu trả thù, hơn nữa ăn miếng trả miếng không hề trở ngại
Đã vậy còn đứng ở đỉnh cao của công lý, nói đúng tới mức đối phương á khẩu không thể đốp lại được câu
Ngầu lòi… Giỏi lắm, Lâm đại sư của tôi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.