Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 1497: - Lại đến học viện







Chương 1497: Lại đến học viện
Bờ sông
Triệu Minh Thanh cứ sau mười phút lại có một con cá cắn câu
Nhưng Lâm Phàm bên này lại hơi bế tắc
Đã nửa giờ trôi qua, ngay cả một cái bóng cũng không có
Cái này mẹ nó có chút không khoa học mà, không phải là cá ở bên chỗ hắn đều chạy sang bên chỗ học trò của mình rồi đấy chứ
“A
Lão sư, bên phía ngài hơi kỳ quái nha, sao lâu như vậy rồi mà vẫn không có cá mắc câu?” Triệu Minh Thanh hỏi
Lâm Phàm bất đắc dĩ: “Ông hỏi tôi, tôi biết hỏi ai đây
Đừng vội, chờ tiếp đi.”
Đúng lúc này, trên mặt trước có một tia gợn sóng
“Lão sư, cần câu của ngài có động tĩnh rồi.” Triệu Minh Thanh vẫn luôn chú ý tới tình hình bên lão sư, trong lòng có chút kỳ quái
Cần câu của lão sư không có vấn đề gì, nhưng tại sao lại không có gì cắn câu chứ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ngay khi đang suy nghĩ tại sao lại như vậy thì cuối cùng cũng có động tĩnh
Lâm Phàm lúc này cảm thấy rất tò mò, hắn không biết lần này cắn câu lại là thứ gì
Đừng có là cái quần lót gì đó nữa nha, nếu không thì trang kiến thức lớn này quả thực là phế vật
Cảm giác hơi nhẹ, hình như là món đồ nhỏ gì đó
Nhấc cần câu lên cũng không mất quá nhiều công sức
“Mẹ kiếp!” Lâm Phàm trong lòng chửi bậy, từ xa nhìn lại thì cái này mẹ nó không phải là một cây cỏ sao
Triệu Minh Thanh sững sờ, rốt cuộc lão sư làm sao vậy, hay lại làm chuyện gì quá đáng, sao toàn câu được phế phẩm vậy chứ
Không phải là đắc tội với thần sông trong truyền thuyết cho nên bị nguyền rủa cả đời không câu được cá đấy chứ
Lâm Phàm bất đắc dĩ, sau đó nhấc lưỡi câu lên, lúc nhìn rõ thứ đồ này thì lại sửng sốt
Triệu Minh Thanh cũng vậy, hai người đồng thanh lên tiếng
“Đan sâm?”
“Không thể nào, đan sâm sao có thể ở dưới nước, điều kiện sinh trưởng không thích hợp, không phải là có người lãng phí đan sâm đến mức ném nó xuống sông đó chứ?” Triệu Minh Thanh lẩm bẩm, nhưng nhìn kỹ lại thì lại hơi nghi hoặc
“Lão sư, tại sao rễ chùm lại có chín vòng tròn màu xanh lá
Chẳng lẽ thối rữa rồi?”
Triệu Minh Thanh rất quen thuộc với dược liệu Trung y, nhìn bên ngoài thì thứ này giống như đan sâm, nhưng lại có chút không giống, cái vòng tròn màu xanh lá này rất khó hiểu
Lâm Phàm lúc này sửng sốt, hắn nhận ra rồi
Đây chính là đan sâm, nhưng lại là đan sâm chín mươi năm tuổi
Đan sâm bình thường là sau khi trồng khoảng hai ba năm là có thể thu hoạch, nhưng đan sâm chín mươi năm tuổi thế này thì chưa thấy bao giờ
Đây không phải là đến từ một thế giới khác đó chứ
Suy nghĩ này khiến hắn không thể dứt ra được nữa
Hắn cảm thấy trang kiến thức lớn này hơi bá đạo rồi đó, thứ câu được đều có chút khó hiểu
Đan sâm chín mươi năm có sự khác biệt rất lớn với đan sâm ở đây, hơn nữa còn là khác nhau một trời một vực
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Công hiệu rất mạnh, sau khi dùng làm thuốc càng đáng sợ hơn nữa
Dựa theo phương pháp câu cá này, chắc sẽ không câu được hết tất cả nguyên liệu dùng để luyện ra tiên đan đó chứ
Đương nhiên đây chỉ là suy nghĩ mà thôi, bây giờ còn chưa biết có thể câu được những gì
Nhưng lần này câu được đồ vật thế này đúng là hơn hẳn lần trước
“ Thứ này tôi sẽ đem về cẩn thận nghiên cứu một chút, không ngờ dưới nước còn có không ít bảo bối như vậy đấy.” Lâm Phàm nói
Vào lúc này, điện thoại Triệu Minh Thanh vang lên, sau khi ông ấy nghe điện thoại thì sắc mặt hơi thay đổi
Sau khi Lâm Phàm cất kỹ đan sâm chín mươi năm, phát hiện sắc mặt Triệu Minh Thanh hơi kỳ quái, không khỏi nghi hoặc hỏi: “Sao vậy?”
Triệu Minh Thanh thở dài: “Vừa rồi là giáo viên trong học viện gọi điện đến, nói là các em sinh viên biết học trò bị điều đi nên đều phản đối tập thể
Cho nên bảo học trò quay về nói chuyện với các em ấy, hơn nữa còn có rất nhiều phóng viên đến đó.”
Lâm Phàm cười: “Xem ra ông vẫn rất được hoan nghênh đó nha, sinh viên đều không nỡ để ông rời đi như vậy.”
“Lão sư, tôi về trước xử lý một chút.” Triệu Minh Thanh nói, chuyện này nếu ông không ra mặt thì có lẽ các em ấy thực sự không còn tâm trạng để học tập nữa
Lâm Phàm: “Tôi cùng ông đi xem thử.”
Hôm nay thử một chút, trong lòng đã có tính toán rồi
Trang kiến thức lớn câu cá này quả thực là không tệ, mặc dù chưa hiểu được hết nhưng trong lòng cũng biết đại khái rồi
Xem ra sau này, nhiệm vụ câu cá này khó mà tránh khỏi được
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Học viện Trung y Thượng Hải
Giáo viên duy trì trật tự hiện trường, đối mặt với những sinh viên phản đối này, các giáo viên cũng có chút bất đắc dĩ
Họ vô cùng phẫn nộ với việc viện trưởng Triệu bị điều đi, nhưng cũng không còn cách nào khác
Không ít phóng viên vây quanh hiện trường quay chụp
Mục đích bọn họ đến đây lần này rất đơn giản, đó là đưa chuyện này lộ ra ánh sáng
Theo bọn họ thấy, trong đó nhất định có chuyện không thể nói rõ

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.