Giang Phi cực kỳ đau đầu: “Hội trưởng Vương xin chú ý hình tượng, chuyện này vốn là anh sai trước, anh phải xin lỗi bọn nhỏ mới đúng.”
“Nói con mẹ gì…”
Vương Văn Kiệt còn chưa chửi xong đã đột nhiên hét thảm
“Ăn mềm không ăn cứng này, hôm nay cho ông ăn cứng luôn.” Lâm Phàm trực tiếp đạp một cước, Viên Quang nãy giờ vẫn đang túm Vương Văn Kiệt lập tức bị liên lụy
“Cậu dám đánh tôi!” Vương Văn Kiệt bị đá ngã xuống đất cũng bắt đầu bốc hỏa
Lâm Phàm không nói hai lời đã cầmlấy một chiếc giày đập lên mặt Vương Văn Kiệt
Hôm nay hắn mang giày thể thao dùng để đánh người cũng đau lắm đó
“Bốp” một tiếng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Âm thanh cực kỳ vang dội, làm người vây xem xung quanh sợ tới ngây người
“Hay, hay lắm.”
Không biết là ai lên tiếng khen ngợi trầm trồ
Nhưng có nhiều người lại bước lên muốn can lại, chuyện này có là gì đâu, sao lại động tay động chân như thế
“Đừng có xen vào, ai dám xen vào tôi lập tức trở mặt với người đó.” Lâm Phàm quay đầu cứng rắn nói, khuôn mặt nghiêm túc kia đã thành công dọa cho mọi người dừng bước
Mọi người thật sự bị Lâm Phàm dọa sợ
Bây giờ mọi người đã biết người nọ là ai, là cao thủ đã hạ được Hàn Lục thì đương nhiên thực lực sẽ rất lợi hại, ai mà dám đi lên nữa
“Ăn mềm không ăn cứng này, làm người thì phải có trách nhiệm với lời nói của mình biết chưa!”
Hắn không quan tâm Vương Văn Kiệt có lai lịch gì, chỉ biết ông ta miệng mồm không có đạo đức, đã cho cơ hội mà không biết quý trọng thì phải trả giá đắt
Ông ta có thân phận lai lịch gì thì kệ cha ông ta chứ, đánh là đánh, hiệp hội muốn đuổi hắn cũng được, ông đây không thèm để trong lòng
Vương Văn Kiệt cũng có chút năng lực, nhưng hiện tại lại bị Lâm Phàm đè lên mặt đất không nhúc nhích được, đế giày trực tiếp đập đùng đùng lên mặt ông ta
“Chảy máu rồi.”
Người xung quanh sợ hãi hô lên
Lực tay của Lâm Phàm không yếu, chỉ trong một khoảng thời gian ngắn đã đánh được mấy lần
“Xin lỗi không?” Lâm Phàm hỏi
Vương Văn Kiệt giận dữ hét lên: “Con mẹ mày.”
Bốp
Giang Phi dứt khoát xoay người: “Lâm đại sư, không được đánh, thật sự là đừng được đánh nữa!”
Viên Quang trực tiếp gọi điện thoại cho phó hội trưởng, chuyện này bọn họ không có năng lực giải quyết, chỉ có thể tìm phó hội trưởng thôi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Giờ coi như thành chuyện lớn thật rồi đó.” Giang Phi nói
Người biết trong căn tin có đánh nhau ngày càng nhiều, rất nhiều người từ bên ngoài chạy vào, thấy Vương Văn Kiệt bị người ta đè lên mặt đất cầm giày đập vào mặt thì bị dọa ngu người cả đám
Người này hổ báo quá vậy, ngay cả Vương Văn Kiệt cũng dám đánh, hiệp hội có người hổ báo như này từ bao giờ thế này
“Dừng tay.” Phó hội trưởng Quách vội vàng chạy tới
Ban nãy ông ta đang nghỉ ngơi trong văn phòng, nhận được điện thoại thì nhất thời nổi giận, muốn làm phản hết rồi à
Còn dám đánh nhau trong hiệp hội nữa chứ
“Phó hội trưởng Quách tới rồi.”
Mọi người xung quanh lặng lẽ cất điện thoại
Phó hội trưởng Quách nhìn thấy cảnh tượng này thì lập tức nổi giận, sao lại loạn thành thế này
Sau đó ông ta quát lên: “Dừng tay hết cho tôi.”
Giang Phi lập tức kéo Lâm Phàm: “Đừng đánh nữa, phó hội trưởng Quách tới rồi.”
Viên Quang cũng lập tức xem xét tình huống của Vương Văn Kiệt, mặt ông ta đỏ ửng một mảng nhưng không có gì đáng ngại, cũng chỉ là máu mũi với chút vết thương ngoài da mà thôi
“Mấy người rốt cuộc muốn làm gì hả
Chẳng có chút tinh thần tập thể nào, còn Giang Phi với Viên Quang nữa, hai người làm ăn kiểu gì vậy, đứng đó nhìn thôi à?” Phó hội trưởng Quách giận giữ quát, đúng là coi trời bằng vung mà
Vương Văn Kiệt đứng lên lau máu mũi, chỉ vào Lâm Phàm: “Ông đây phải giết chết mày.”
Phó hội trưởng Quách giận dữ nói: “Câm miệng.”
“Đi theo tôi.” Phó hội trưởng Quách rất tức giận, loại chuyện này trước kia tuy cũng có, nhưng là chuyện xảy ra rất lâu rồi, không ngờ bây giờ lại diễn ra một lần nữa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hơn nữa một người trong số đó còn là người mới mới gia nhập hiệp hội ngay hôm nay, thế này là hoàn toàn không để hiệp hội vào mắt còn gì
“Đứng lại, hôm nay tôi cũng đã nói rồi, nếu không xin lỗi thì đừng hòng đi ra ngoài.” Lâm Phàm nói
…
“Vãi thật, mạnh, người này mạnh ghê!”
“ Phó hội trưởng Quách tới mà cũng không nể mặt luôn.”
“Phục rồi, tôi phục rồi, người anh em này anh hùng ghê, sau này ở trong hiệp hội chỉ phục mỗi mình hắn.”
Phó hội trưởng Quách đang chuẩn bị rời đi nhưng nghe thấy vậy thì thay đổi sắc mặt, giọng điệu có chút không vui: “Rốt cuộc cậu muốn làm gì hả
Cứ muốn làm ầm làm ĩ lên đúng không?”
Lâm Phàm cũng không sợ sệt gì: “Tôi không muốn làm gì, cũng không muốn làm ầm làm ĩ, nhưng hôm nay ông ta phải xin lỗi.”
“Cậu…” Phó hội trưởng Quách không còn lời nào để nói: “Có ai cho tôi biết ở đây đang xảy ra chuyện gì được không hả?”
Phó hội trưởng Quách có chút tức giận, đầu tiên là Vương Văn Kiệt lớn già đầu rồi, biết rõ hiệp hội cấm uống rượu vậy mà còn dám làm trái quy tắc
Còn Lâm Phàm mới tới cũng không coi ai ra gì, nói gì thì Vương Văn Kiệt cũng là tiền bối của hắn, sao lại không giữ mặt mũi cho nhau trước mặt nhiều người như thế
Còn dám không giữ mặt mũi cho mình nữa chứ