Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 193: Nhiều điều muốn nói




Reng reng
Điện thoại vang lên, người gọi là Giang Phi
“Lâm đại sư, chuyện này ầm ĩ lên rồi, có nhiều phóng viên chặn ở cửa của hiệp hội lắm, cậu mau tới hiệp hội đi
Còn nữa, phó hội trưởng Quách mong cậu lấp liếm chút, đừng làm chuyện này ồn ào thêm nữa.” Giang Phi nói
Lâm Phàm cười, hắn thật sự rất khâm phục cái mũi của đám phóng viên, có được tin tức như thế sao mà không rục rịch cho được
“Đang trên đường, tới rồi nói sau.”
Trong văn phòng hiệp hội
“Phó hội trưởng Trương, chuyện này thật sự chỉ là hiểu lầm mà thôi
Đúng, đúng, Vương Văn Kiệt chỉ say thôi, không có ý gì khác đâu nên mong ông bỏ qua cho
Hiệp hội của chúng tôi tuyệt đối không có ý khinh thường các người đâu.” Phó hội trưởng Quách bận sứt đầu mẻ trán, cuộc điện thoại ban nãy là do chính hội phó của liên đoàn người khuyết tật bên kia gọi tới để chất vấn chuyện này
Phó hội trưởng của liên đoàn người khuyết tật thậm chí còn muốn tố chuyện này ra tòa
Nếu chuyện này thật sự phát sinh thì phó hội trưởng như ông ta chỉ sợ phải lãnh đủ
Phó hội trưởng Quách vừa cúp điện thoại xong thì lau mồ hôi trên trán, sau đó xoay người tiếp tục gọi điện thoại cho một người khác: “Dàn xếp, phải dàn xếp cho tôi, tuyệt đối không để đám phóng viên đó có được tin tức gây ảnh hưởng không tốt tới hiệp hội chúng ta.”
Trong lòng Phó hội trưởng Quách hận Vương Văn Kiệt và Lâm Phàm muốn chết, nếu không phải tại hai tên này thì chuyện này đã không xảy ra rồi
“Vương Văn Kiệt, anh lập tức lăn con mẹ nó tới hiệp hội cho tôi, anh mà không giải quyết chuyện này thì lập tức cút luôn cho đi!”
Phó hội trưởng Quách trút toàn bộ lửa giận trong lòng lên người Vương Văn Kiệt
Vương Văn Kiệt vừa mới rời giường hoang mang đầy đầu không biết chuyện gì đang xảy ra
Sau khi ông ta gọi vài cuốc điện thoại thì thừ người ngồi luôn trên giường, sau đó tức tối chửi một tiếng
Chuyện này ông ta đổ hết tội lên người Lâm Phàm
Ngoài cửaa hiệp hội
Một đám phóng viên vây kín mít, bảo vệ của hiệp hội thì ngăn tại lối vào không cho phóng viên vào trong
Hội phó Quách vội vã chạy tới kéo Giang Phi qua một bên: “Hắn còn chưa tới à?”
Giang Phi nói: “Sắp rồi, đang trên đường tới.”
“Có nói với hắn chuyện này chưa, bất kể thế nào cũng phải bắt hắn giải thích chuyện này cho rõ ràng, ngàn vạn lần cũng không được gây thêm phiền phức cho hiệp hội nữa.” Phó hội trưởng Quách nói
Giang Phi gật đầu: “Tôi đã nói rồi, Lâm lão sư nói chờ hắn tới rồi nói sau.”
Bảo vệ ngoài cửa là ông Ngưu nhìn thấy hết tất cả trước mắt nhưng vẫn không quan tâm
Lâm Phàm vừa lái xe tới cửa hiệp hội, nhìn thấy tình cảnh trước mắt thì trong lòng cười ha hả, đúng là nhiều người ghê, chuyện này đúng là đã trở nên ầm ĩ rồi
Nghĩ lại thì cũng đúng thôi, chuyện của Hàn Lục còn chưa giải quyết xong, bây giờ còn đang trên đầu sóng ngọn gió, các phóng viên đương nhiên sẽ không lãng phí những tin tức thế này
Hắn bóp còi
Các phóng viên nhìn sang nhưng không để trong lòng, bọn họ muốn phỏng vấn tin tức lớn cơ
Có điều một số phóng viên tinh mắt vừa thấy được người đi từ trong xe ra là ai liền lập tức hô lên
“Chính là hắn, hắn là người trẻ tuổi trong video đó.”
Phó hội trưởng Quách thấy Lâm Phàm tới thì nhất thời thở phào một hơi, Giang Phi đứng bên cạnh cũng không biết nên làm gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chuyện này chỉ sợ không dìm xuống được
Lâm Phàm rất bình thản đối mặt với phóng viên: “Mọi người đừng chen lấn, có câu hỏi gì thì từ từ hỏi, cái nào trả lời được thì tôi sẽ trả lời.”
“Anh là Lâm đại sư đúng không?” Một số phóng viên cảm thấy người này nhìn rất quen, đột nhiên nhớ ra
Đây không phải là người đã hạ Hàn Lục đo ván sao
Lâm Phàm cười nói: “Đúng vậy, là tôi.”
“Lâm đại sư, xin hỏi anh vì sao gia nhập vào hiệp hội này?” Một gã phóng viên hỏi
Lâm Phàm suy nghĩ một chút: “Là do đối phương mời tôi, trong khả năng cho phép mà phát triển tinh tuý của quốc gia.”
Phó hội trưởng Quách gật đầu, ông ta rất vừa lòng với câu trả lời này
Trong lòng ông ta chỉ có một suy nghĩ là mong hắn ngàn vạn lần đừng làm chuyện này ồn ào thêm nữa, không thì thật sự rất khó giải quyết
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Lâm đại sư, về video đang lan truyền trên mạng kia, sự thật có giống như những gì diễn ra không video hay không?” Phóng viên hỏi
Lúc này, Lâm Phàm nhìn phó hội trưởng Quách đang nháy mắt với hắn như đang bảo hắn chú ý một chút, có điều hắn trực tiếp lơ luôn
Lâm Phàm nói thẳng: “Đúng vậy đấy.”
“Lâm đại sư, xin hỏi lúc đó anh đứng ra là vì nguyên nhân gì
Trên mạng có người nói anh đánh người là không đúng, anh có hối hận vì chuyện này không?” Phóng viên hỏi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lâm Phàm cười ha hả đáp: “Hối hận
Hối hận làm gì
Tôi đánh thế là còn nhẹ đấy, người vô đạo đức như thế phải được dạy dỗ cho tốt
Hiện tại ở trên mạng người ta không xem trọng hiệp hội chính là vì loại người này đấy thôi.”
Phó hội trưởng Quách nghe vậy thì hoang mang đầy đầu, đây là chuyện liên quan tới mạng người đó, đừng có ăn nói như thế được không hả
Mà các phóng viên cũng phấn khích lắm, chen được là chen, không chen được thì nhón chân đưa micro tới gần Lâm Phàm, không buông tha một câu nào
“Lâm đại sư, xin hỏi sau khi gia nhập hiệp hội thì anh có ý kiến gì với hiệp hội không?” Một phóng viên hỏi
Vấn đề này có chút quan trọng, vẻ mặt của phó hội trưởng Quách rất nghiêm túc, ông ta không biết thằng nhãi này sẽ nói cái gì nữa
Lâm Phàm nhếch môi cười: “Vấn đề này đúng là khó nói, dù sao tôi cũng mới tới có hai ngày
Nhưng mà hai ngày này thật ra tôi cũng có không ít lời muốn nói.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.