Khi Lâm Phàm và Ngô Hoán Nguyệt đến chỗ cũ, Vương Minh Dương và bạn gái anh ta đã ngồi bên trong từ lâu
“Nhanh nhỉ?” Lâm Phàm cười nói, tùy tiện kéo ghế ra, đặt mông ngồi xuống
“Anh Lâm.” Hứa Tử Nhạc chào lễ phép, cô ấy là bạn gái Vương Minh Dương, có thể nói đến bây giờ một câu nói của Lâm Phàm còn có tác dụng hơn cô ấy nhiều
Nếu Lâm Phàm cho rằng không được, cô ấy tin tưởng một trăm phần trăm Vương Minh Dương sẽ chọn chia tay với mình ngay
Dù là ngôi sao điện ảnh nhưng ở đất Thượng Hải này cũng không thiếu ngôi sao
Ở phòng ăn riêng xa hoa thế này, quả thật không có người đến xin chữ ký hoặc nhận ra cô ấy
Dù sao trên màn ảnh là một người, sau hậu trường lại trở thành một người khác, nếu không quan sát kỹ hoặc không phải fan hâm mộ kì cựu thì cho dù có đi ngang qua chưa chắc đã nhận ra được
Vương Minh Dương cười nói: “Dạo gần đây chuyện đó xôn xao ghê nhỉ
Mỗi ngày mở Weibo không muốn thấy mặt cậu cũng phải thấy.”
Chuyện bê bối của hiệp hội võ thuật vừa hay có liên quan đến việc của Hàn Lục và võ thuật, đổ dầu vào lửa làm mọi việc cháy phừng phực
Nếu anh không ra mặt biện minh sẽ không ai để yên cho anh đâu, chưa kể Liên đoàn Khuyết tật tiếp tay gửi công văn kháng nghị Hiệp hội võ thuật
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hai tay cùng vỗ làm cho đám người của hiệp hội phải xất bất xang bang
Lâm Phàm cười nhẹ: “Cũng tạm, số không may nên đi đâu cũng gặp chuyện, khổ nỗi cái tính hễ gặp chuyện là phải giải quyết cho bằng được.”
Hứa Tử Nhạc ngồi cạnh cười nói: “Anh Lâm, với bản lĩnh của anh thì vào hiệp hội làm gì?”
“Ai mà biết cái hiệp hội này bê bối dữ vậy, chờ giúp xong chuyện này là ổn rồi.” Bây giờ Lâm Phàm ở lại vì muốn giúp đám nhóc kia hoàn thành ước mơ, tình trạng bây giờ của hắn không còn trông mong gì được nữa, chí ít có thể giúp được mấy đứa nhỏ cũng là lựa chọn không tồi
“Thôi, bỏ qua đi
Nói chuyện khác
Mai còn có việc, hôm nay tôi không uống rượu được, mang đồ uống với rượu vang lên đây.”
Vương Minh Dương bĩu môi: “Mất hứng
Định hôm nay không say không về với cậu nên tôi không lái xe đến luôn này.”
Lâm Phàm cười nói: “Lần sau.”
Vương Minh Dương không kèo nài, anh ta luôn rất kính nể người anh em này
Dường như hắn cái gì cũng biết lại còn là một kẻ không sợ trời không sợ đất
Anh ta biết cái hiệp hội đó, nội bộ vô cùng hỗn loạn nhưng sau khi người anh em này của mình gia nhập lại gây ra chuyện lớn như vậy mà vẫn có thể khiến đối phương ngoan ngoãn nghe lời
Đúng là không nể không được
Động tác Hứa Tử Nhạc hơi kỳ lạ, chăm chăm uống vang đỏ với Ngô Hoán Nguyệt
Tuy độ cồn của loại rượu này không cao nhưng rất dễ say
Việc này là sao
Khi nào thì đô rượu cô em này mạnh vậy
Vương Minh Dương nháy mắt với Lâm Phàm, ngụ ý muốn nói, anh em chỉ có thể giúp cậu đến đây thôi
Trong lòng Lâm Phàm cười thầm, chuyện lồ lộ thế này sao hắn còn không hiểu
Nhưng hắn vẫn chưa chuẩn bị sẵn sàng, huống chi Ngô Hoán Nguyệt cũng không quá thân thiết
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trào lưu bây giờ nhiều người làm cái chuyện yêu thích kia rồi mới bồi đắp tình cảm, Lâm Phàm cảm thấy giả dối thấy mẹ, xếp hình thì nói trắng ra xếp hình đi, vòng vo làm cái huần hòe gì
Hắn không cho Hứa Tử Nhạc và Ngô Hoán Nguyệt đối ẩm nữa, bốn người ngồi tâm sự cả ngày, kể mấy chuyện linh tinh
Vương Minh Dương cố tình nhắc đến Ngô Văn Cương với hắn, chính là gã nhà giàu tội nghiệp ở thủ đô, bây giờ gã ta không tệ, ả tình nhân kia bị Lâm Phàm đoán trúng
Hơn nữa trở về kịp lúc, may mắn giành lại được số tiền bị lừa
Thế nhưng vì khoản tiền bị lừa này mà hoạt động kinh doanh của công ty gặp khó khăn, chưa kể ngân hàng còn tạo thêm áp lực nên Ngô Văn Cương không thể đến Thượng Hải sớm để cảm ơn Lâm Phàm, đành phải điện thoại nhờ Vương Minh Dương cảm ơn giúp
Chờ đến khi mọi việc ổn định sẽ đến Thượng Hải cảm tạ Lâm Phàm trọng hậu
Cơm nước no nê, Lâm Phàm không uống rượu, lái xe đưa Ngô Hoán Nguyệt về
Còn hai người Vương Minh Dương và Hứa Tử Nhạc thì đi dạo một vòng ngắm cảnh đêm thành phố Thượng Hải
Dưới lầu
Ngô Hoán Nguyệt ngà ngà say, còn chút ít thanh tỉnh: “Đại sư, tôi không sao
Tôi tự lên được.”
Lâm Phàm dìu cô, đầu không tạp niệm: “Để tôi tiễn cô lên.”
Trời đã khuya, đặc biệt còn đang say thế này, nếu không đưa lên hắn cũng không an tâm
Mặc dù khu nhà này có hơi cũ kỹ nhưng vẫn có thang máy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hai người đến cửa thang máy, ấn nút, thang máy không có tín hiệu
“Hả
Hư rồi?” Lâm Phàm bất ngờ, sau đó thấy một tờ thông báo
Thang máy đang bảo trì
Xin mọi người thứ lỗi vì sự bất tiện này
Đồng thời Lâm Phàm nghe được có tiếng thợ bảo trì thang máy ở phía trên
“Cô ở lầu mấy?” Lâm Phàm hỏi
Khuôn mặt nhỏ của Ngô Hoán Nguyệt phiếm hồng, hơi say say: “Lầu sáu.”
Lâm Phàm thở phào nhẹ nhõm, cũng không cao lắm
Khu chung cư này có mười mấy lầu, nếu ở lầu trên cùng chắc có nước bò lên chứ không thể leo nổi
Nhân viên bảo trì có lẽ không nghĩ đến có người về trễ như vậy
“Gặp đúng lúc kiểm tra thang máy, đành phải leo lầu thôi.” Lâm Phàm nói
Đi đến đầu cầu thang, Lâm Phàm dìu Ngô Hoán Nguyệt từng bước từng bước leo lên
Sau khi có hơi men, lòng can đảm của Ngô Hoán Nguyệt lớn hơn một chút: “Lâm đại sư, anh có bạn gái chưa?”