Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 202: À, thì ra là thế!




Nhắc đến chuyện này, Lâm Phàm không thể không cảm thấy tủi thân
Ủa alo
Bạn gái là cái gì vậy
Ông đây sống mấy mươi nồi bánh chưng mà chưa từng gặp qua đó
Trong lúc Lâm Phàm đang ngẩn người, chân Ngô Hoán Nguyệt đạp hụt một bước, người nghiêng về phía trước
Nếu trước đây thì Lâm Phàm không thể phản ứng kịp nhưng bây giờ thì khác, tay mắt lanh lẹ, phản ứng nhanh chóng, đưa cánh tay ra đỡ lấy cô ngay
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Không sao chứ?” Lâm Phàm nói
Ngô Hoán Nguyệt lắc đầu: “Không có việc gì, nguy hiểm thật.”
“Không sao thì tốt rồi, mang giày cao gót phải cẩn thận một tí.” Lâm Phàm nói xong chợt phát hiện tay mình đang đụng chỗ không nên đụng, cảm giác thật lớn nhưng lớn bao nhiêu thì không diễn tả bằng lời được, vấn đề là bây giờ phải bình tĩnh mới được
Lâm Phàm hắng giọng, buông tay xem như không có gì xảy ra, đỡ cánh tay cô: “Đừng gấp, đi từ từ thôi.”
Âm thanh Ngô Hoán Nguyệt nhỏ như muỗi kêu, thoáng có chút vui vẻ: “Ừ.”
Lầu sáu không cao vậy mà đi mất 10 phút, tốc độ này là quá chậm
Đến cửa, Lâm Phàm không có ý tiến vào: “Nghỉ ngơi sớm nhé!”
Nói xong câu đó, Lâm Phàm đi ngay
Ngô Hoán Nguyệt nhìn theo bóng lưng Lâm Phàm xuống lầu, gương mặt đang ửng hồng giờ trở nên đỏ lựng
Trong xe
Lâm Phàm lấy điện thoại di động ra, lần đầu tiên gặp trường hợp này hắn nghĩ hành vi của mình hoàn toàn không có vấn đề, nhưng vẫn nên lên mạng mở Baidu tìm kiếm kiến thức
“Đỡ người nhưng vô tình đụng phải ngực người ta, giờ phải làm sao?”
Không có bình luận cũng không ai giải thích, hắn cảm thấy rối rắm bèn thêm mấy chữ phía sau
“Nhưng cô ấy cười với tôi, ý là gì?”
Tìm một lát, quả thật có đáp án
“Cậu nhóc suy nghĩ nhiều rồi, người ta cười lịch sự thôi.”
Lâm Phàm hơi xúc động
Ngô Hoán Nguyệt đúng là một em gái lịch sự
Đồng thời kính trọng với vị Baidu lão sư mạnh mẽ này, cái gì không biết có thể đi tìm là có phương án giải quyết, tiện lợi thật
Hôm sau
Nhiệt độ sáng nay khá mát mẻ, không nóng bức như hôm qua
Tại Hiệp hội
Lâm Phàm luyện tập với đám nhóc một lúc, Giang Phi đến: “Lâm lão sư, Phó hội trưởng Quách mở cuộc họp báo, anh đến góp mặt cho vui nhé?”
Cuối cùng hiệp hội vẫn không chịu nổi áp lực dư luận, ở xã hội này giết người không cần dùng dao nữa, một tin tức trên internet đã có thể khủng bố bạn đến điên rồi
Chuyện của Vương Vân Kiệt nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ
Nếu ban đầu biết lỗi sẽ không đến mức độ này, hậu quả hôm nay là do bọn họ tự tạo nên, liên quan cóc khô gì đến hắn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lâm Phàm hơi ngẫm nghĩ đáp: “Tôi đi thử xem sao.”
Hội trường Hiệp hội
Phó hội trưởng Quách hỏi: “Đã phát bao lì xì cho các ký giả hết chưa?”
“Phát rồi, cơ bản đều đã nhận rồi.”
Đây là thông lệ bình thường, Phó hội trưởng Quách cũng sợ, chi chút tiền hy vọng ngòi bút dưới tay các phóng viên nể tình đừng tiếp tục bới lông tìm vết nữa
Thân là Hội phó Hiệp hội đã nhậm chức một thời gian dài, ông ta cũng chưa từng gặp qua chuyện này
Các phóng viên đã tập trung trong hội trường từ sớm, mấy vị chủ tịch cũng đã ngồi sẵn trên bục phát biểu, chỉ còn Phó hội trưởng Quách và Vương Vân Kiệt là chưa đến
“Sao giờ vẫn chưa thấy đâu nhỉ
Hôm nay nóng nực khó chịu quá!”
“Nhịn chút đi, để xem Hiệp hội nói cái gì
Mà công nhận cái hiệp hội này rộng rãi thiệt ha, phát cho chúng ta mỗi người một bao lì xì luôn.”
“Đến rồi!”
Phó hội trưởng Quách và Vương Vân Kiệt từ sau cánh gà đi ra, bước đến bục phát biểu
Các phóng viên chụp ảnh ngay, Hiệp hội Thượng Hải không giống những Hiệp hội ở nơi khác, dù không phải Tổng bộ nhưng là một Hiệp hội phân bộ quan trọng nhất dưới Tổng bộ
Lâm Phàm và Giang Phi ngồi gần đó, một vài phóng viên tinh mắt thấy Lâm Phàm, lập tức xông đến
Lâm Phàm không trả lời bất kỳ câu hỏi nào, chỉ chỉ lên bục: “Để phía Phó hội trưởng Quách phát biểu trước đã.”
Phó hội trưởng Quách thấy Lâm Phàm ngồi bên dưới, trong lòng bực bội, ông ta mở họp báo không thông báo cho hắn vì sợ đầu óc tên này lại chập mạch, nói năng vớ va vớ vẩn
Thằng oắt này có khả năng, bọn họ đấu không nổi, tiếp tục gây ra chuyện nữa sợ rằng không dễ thu xếp
Phó hội trưởng Quách hắng giọng: “Hoan nghênh các vị lãnh đạo, tất cả phóng viên truyền thông đã đến tham dự
Thời gian gần đây Hiệp hội có một số chuyện không vui nên bây giờ Hiệp hội quyết định tổ chức họp báo để trả lời một số thắc mắc của quần chúng nhân dân, đồng thời cám ơn mọi người đã chú ý và quan tâm đến Hiệp hội của chúng tôi.”
“Vương Vân Kiệt là chủ tịch chi hội Dương Thị Thái Cực Quyền có xảy ra tranh chấp với học sinh trong nhà ăn, từ đó tạo nên tin tức không hay
Dựa vào kết quả điều tra, xác nhận chuyện này do quản lý của Hiệp hội có một vài vấn đề dẫn đến mâu thuẫn nội bộ.”
Vương Vân Kiệt nhìn ánh mắt của Phó hội trưởng Quách, sau đó cúi đầu trước bục
Đèn flash từ các phóng viên chớp nháy liên tục
“Nhờ sự tín nhiệm của Hiệp hội, tôi Vương Vân Kiệt được đảm nhiệm chức vụ chủ tịch chi hội Dương Thị Thái Cực Quyền
Trong quá trình phát sinh xung đột ở nhà ăn với các học sinh, tôi đã không kiểm soát được cảm xúc
Điều này chính là sai lầm của tôi, đồng thời làm cho mọi tầng lớp nhân dân hiểu lầm Hiệp hội
Tại đây tôi xin trân trọng gửi lời xin lỗi sâu sắc đến mọi người, qua nhiều ngày suy nghĩ, tôi biết bản thân đã phạm phải một sai lầm vô cùng nghiêm trọng, một lần nữa tôi xin thành thật tạ lỗi cùng người trong cuộc và toàn thể quần chúng nhân dân.”

[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.