Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 204: Con người, sợ nhất là nghĩ quá nhiều




[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lâm Phàm chả buồn ngẩng đầu lên, chỉ nói: “Ồ…”
Trương tổng cảm thấy có hi vọng: “Lâm đại sư, tay nghề làm bánh của cậu không tầm thường
Nếu như mỗi ngày đứng bán mười phần ở cái sạp này chính là hoàn toàn lãng phí tài năng của cậu
Cậu nghĩ thử xem, chúng ta có thể thành lập một thương hiệu, tôi không dám nói cái khác
Nhưng các siêu thị lớn ở mấy thành phố quanh đây tôi có thể phân phối vào hết, khi đó xây dựng một dây chuyền sản xuất theo công thức làm bánh của cậu, chắc chắn sẽ mau chóng phủ rộng khắp thị trường cả nước.”
“Ồ…”
Trương tổng càng nói càng kích động: “Cậu nghĩ thử xem, đến lúc đó chúng ta khuếch trương ra, mở rộng thị trường rồi bán ra toàn thế giới, nổi tiếng toàn cầu, đến lúc đó đúng thật là không tầm thường đâu!”
“Ồ…” Lâm Phàm lại đáp
Điền Thần Côn ngẩng đầu, thuận tiện hỏi: “Vậy chức vụ của tôi là gì?”
Trương tổng sững người, sau đó phản ứng lại: “Ông anh nghĩ thật xa, chuyện này cũng không khó
Đến khi đó tôi giao cho anh phụ trách thị trường Châu u, làm giám đốc chi nhánh Châu u.”
Điền Thần Côn cười gian: “Thì ra Thần Côn như tôi cũng có thể làm giám đốc!”
Trương tổng bám riết Lâm Phàm, nói đến văng nước miếng, ông ta chưa từng nghĩ đến có một ngày mình có thể đào được một ngành nghề hốt bạc không có rủi ro như thế này: “Lâm đại sư, chỉ cần mở rộng đến thị trường thế giới, lúc đó tôi đảm bảo giá trị con người cậu không dưới mấy chục ức
Tất nhiên vì tôi phụ trách mảng kinh doanh nên về mặt phân chia lợi nhuận chúng ta sẽ chia 6-4
Cậu phải tin tưởng chuyện này…”
Lâm Phàm cúi đầu lướt điện thoại, hoàn toàn đắm chìm trong thế giới tiểu thuyết trong đó, đến nỗi hắn không nghe rõ Trương tổng đang huyên thuyên cái gì
Nhìn đồng hồ, đã sáu giờ
Lâm Phàm đứng dậy: “Sáu giờ rồi, cả nhà tan làm thôi.”
Điền Thần Côn duỗi thẳng lưng: “Đi thôi, về nhà thôi!”
Sau đó nhìn Trương tổng nói: “Chú em, trình độ ba hoa của chú không tệ đâu, cho chú max điểm.”
Trương tổng sững sờ: “Lâm đại sư, thế nào…”
Lâm Phàm ngạc nhiên nhìn Trương tổng: “Chú mới nói gì vậy?”
Trương tổng ngẩn người, lập tức nổi cáu: “Nãy giờ tôi nói khô hết cả mồm, cậu không hề nghe à?”
Lâm Phàm cười cười: “Có nghe qua chút, nhưng tôi chỉ trả lời chú một câu, chú mau mau về nhà nghỉ ngơi đi, chú nghĩ nhiều quá rồi đó.”
Trương tổng: “…”
Người này chắc là kẻ lừa gạt trong truyền thuyết
Nói dài nói dai còn ra vẻ như thân thiết lắm vậy
Hơn nữa mắc gì phải tin ông ta
Trên thế giới này ông ta không phải người thông minh nhất
Nếu cách làm bánh kếp này có thể sản xuất công nghiệp, xây dựng thương hiệu, tung ra thị trường thì việc ông ta có thể nghĩ sợ rằng người khác đã nghĩ tới từ kiếp nào
Trương tổng không phục: “Lâm đại sư không tin tôi sao?”
Lâm Phàm đáp: “Tôi nào có không tin, chỉ là tôi không hứng thú thôi.”
Trương tổng khăng khăng cho rằng đối phương không tin mình, sau đó ngăn Lâm Phàm lại: “Cậu biết tôi là ai không
Cậu có nhìn thấy tòa nhà cao tầng đằng kia không
Khách sạn năm sao quốc tế Duyệt Hải là tài sản của tôi
Những việc tôi đã nói thì chắc chắn sẽ thực hiện được, nếu cậu bỏ qua cơ hội lần này sẽ khó có lần thứ hai.”
Lâm Phàm không biết giải thích với lão già này thế nào: “Thứ nhất, tôi không muốn hợp tác
Tôi rất hài lòng với số lượng mười phần mỗi ngày như hiện nay
Thứ hai, tôi đã có đối tác nên dù tôi muốn hợp tác cũng sẽ không hợp tác với chú
Thứ ba, đừng nói chuyện này nữa.”
Điền Thần Côn hiểu rõ bánh kếp ngon lành này không có công thức chế biến, tất cả đều do tay nghề của thằng nhóc này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
E rằng trên đời này trừ hắn ra không ai có thể làm được
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Muốn thành lập một dây chuyền sản xuất bánh kếp công nghiệp là chuyện không thể
Do đó khi ông ta đề cập chuyện này, Điền Thần Côn không hề hứng thú
Nếu có thể sản xuất hàng loạt thì thằng nhóc này đã hợp tác với Vương Minh Dương từ lâu rồi làm, gì phải đợi đến bây giờ để hợp tác cùng ông ta chứ
Trương tổng vẫn không tin nói: “Lâm đại sư, nếu cậu cảm thấy không hài lòng với tỷ lệ phân chia lợi nhuận thì chúng ta có thể từ từ bàn bạc thêm, cậu không nhất thiết phải lừa gạt tôi thế đâu.”
“Tôi gạt chú chuyện gì?” Lâm Phàm ngạc nhiên hỏi
Trương tổng nói: “Cậu nói không hợp tác với tôi vì cậu đã có đối tác
Tôi không tin có người có bản lĩnh lớn như vậy!”
Lâm Phàm cười lắc đầu, không muốn tiếp tục dây dưa: “Chú biết Vương Minh Dương không?”
“Biết!” Trương tổng gật đầu nói
“Biết là tốt rồi
Anh ta là anh em của tôi
Nếu tôi muốn sản xuất hàng loạt, chú nghĩ tôi còn cần tìm người khác hử?” Lâm Phàm nói
Nghe xong, trong lòng Trương tổng vẫn còn nghi ngờ, nhưng khi ông ta đang định nói tiếp thì Lâm Phàm đã xua xua tay: “Đi đi
Đừng làm phiền tôi nữa, quyết định vậy đi!”
“Lâm đại sư… Lâm đại sư!” Lâm Phàm vẫn bước tiếp về phía trước, không hề quay đầu lại mặc cho Trương tổng kêu gào sau lưng
Điền Thần Côn liếc nhìn Trương tổng, sau đó rời đi với cha con Ngô Thiên Hà
Bây giờ niềm vui mỗi ngày sau tan làm đều phụ thuộc vào Ngô Thiên Hà, hai người tâm sự, đánh cờ, chơi không biết chán
Trương tổng cau có bỏ đi, lòng vẫn không chấp nhận

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.