C’hương 211: Kết quả kiểm tra
Trên mạng, tin tức đó càng ngày càng nóng
Bây giờ Lâm Phàm cũng được coi là một “người nổi tiếng”, dù kiểu nổi tiếng này có chút không đúng nhưng mặc kệ nói thế nào thì hắn cũng là người có danh tiếng rồi
Hắn cũng coi như đã làm “người nổi tiếng nhiều thị phi” một lần, trên mạng mặc dù có rất nhiều người mắng mỏ nhưng bản thân hắn cũng không để bụng, mặc kệ bọn họ nói gì thì hắn cũng hoàn toàn không quan tâm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ding Ding
Có điện thoại đến
Vương Minh Dương: "Người anh em, tình huống trên mạng là sao đấy
Lâm Phàm: "Ai biết được, rảnh rỗi sinh nông nổi ấy mà, không cần quan tâm, qua một thời gian nó sẽ tự biến mất thôi
Vương Minh Dương vui vẻ nói: "Không phải nói chứ, tính tình của cậu cũng quá tốt rồi đó, trên mạng “bôi đen” cậu thành như thế mà cũng không thấy cậu lo lắng chút nào
Lâm Phàm nói: "Lo lắng làm cái gì
Kể cả có lo lắng thì bọn họ cũng sẽ không dừng lại
Vẫn là cứ như bình thường thì tốt hơn
"Phục rồi!, Lợi hại
Vương Minh Dương không còn gì để nói, đối với Lâm Phàm chính là hoàn toàn chịu thua rồi
...
Diêm Thụ Nhân vẫn luôn quan tâm đến chuyện của Lâm Phàm, khi biết chuyện này, anh ta còn lo lắng hơn cả Lâm Phàm
Bỏ chất cấm trong bánh kếp
Thằng khốn nào nghĩ ra cái thứ chết tiệt này vậy
Tuy anh ta không hỏi nhưng anh ta tin tưởng Phàm tử vô điều kiện, bởi vì anh ta biết Phàm tử sẽ không bao giờ làm ra loại chuyện như vậy
"Phàm tử, cậu đừng quá đau lòng, những phóng viên đó thật là đáng ghét, chỉ giỏi bịa đặt tin đồn thôi
Diêm Thụ Nhân chắc chắn đã nghĩ rằng Phàm tử rất đau lòng, rất khổ não nên trước tiên đã chuẩn bị gọi một cuộc điện thoại
Sau đó thì xin nghỉ phép đến an ủi hắn, loại chuyện thế này dù đặt trên người ai thì cũng đều không mấy dễ chịu
Lâm Phàm ngẩn ra, sau đó cười nói: "Đau lòng cái gì mà đau lòng
Khoan hẵng nói chuyện đó, tôi vừa mới tải một game di động đang nấp trong bụi cỏ đây, đợi xíu chơi xong lại nói
"
Diêm Thụ Nhân sững sờ: "Game
Đệch
Được
Được
Vậy cậu cứ chơi trước đi
Anh ta không ngờ Phàm tử vẫn còn tâm trạng để chơi game vào lúc này, cũng giỏi thật đấy
Sau đó lại có thêm mấy cuộc điện thoại liên tiếp gọi đến làm Lâm Phàm bất lực hẳn, hắn đã mai phục sẵn trong bụi cỏ rồi sẵn sàng ra tay bất cứ lúc nào
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ai mà ngờ một cuộc gọi đến lại làm hắn đang trong lúc tiến lên lại bị gián đoạn, cứ cứ như vậy mà nhân vật trong trò chơi trực tiếp bỏ mạng
Sau đó dưới sự gào thét của đồng đội , hắn đã rời khỏi trò chơi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trò này cũng không thể chơi được nữa, thực sự là quá hại thân thể mà
"Cho hỏi Lâm Phàm có ở đó không
Có âm thanh từ bên ngoài truyền đến
Lâm Phàm ngẩng đầu nhìn lại, hắn không có quen người đó: "Chính là tôi, anh là
Tiểu Lý có chút kích động cũng có chút mong chờ: "Xin chào, tôi là Lý Binh, kỹ thuật viên phòng thí nghiệm của Cục an toànt hực phẩm, anh gọi tôi là Tiểu Lý là được rồi
Điền Thần Côn ngẩng đầu lên
Ngô Thiên Hà và con gái cũng nhìn người vừa mới đến
"Ồ
Có chuyện gì
Lâm Phàm có chút không hiểu, kỹ thuật viên phòng thí nghiệm của Cục an toàn thực phẩm tìm mình làm gì
Có gì đó không đúng nha
Lý Binh nhìn cửa hàng một lượt, cậu ta cảm thấy bình thường đến không thể bình thường hơn
Chiếc xe đẩy bánh kếp ở cửa hàng cũng rất cũ kỹ không khác gì các quán ven đường khác, chẳng qua chỉ là một chiếc xe đẩy thế này sao có thể làm ra bánh kếp ngon như vậy được
Vấn đề này, cậu ta không hiểu được cũng không quá muốn hiểu bởi vì lần này cậu ta chủ động đến chỉ là để được nếm thử lại món bánh kếp thơm ngon này
Đương nhiên tiền đề vẫn là ông chủ nhỏ trước mặt sẵn sàng cho cậu ta một phần
Lý Binh lấy ra một tờ giấy ra: "Kiểm tra xong rồi, không có vấn đề gì, tôi đến để đưa cho anh kết quả kiểm tra
Trong lòng Lâm Phàm vui vẻ, nói: "Thế thì thật sự vô cùng cảm ơn anh, lại còn phiền anh phải tự mình đưa tới tận đây
"Đây là chuyện nên làm thôi
Tôi là công chức, tôi vốn nên vì dân mà phục vụ
Hơn nữa, tôi không ngờ chuyện này lại bị một nhóm phóng viên tung lên mạng, đem tới ảnh hưởng rất lớn đến anh
Tôi cảm thấy trong lòng rất khó chịu, những phóng viên này đôi khi chỉ vì độ hot của chủ đề mà không cần biết đến sự thật, điều đó thực sự quá kinh tởm.” Lý Binh đưa tờ giấy kia cho Lâm Phàm nhưng cậu ta không hề có ý định rời đi, nguyện vọng khiến cậu chủ động đến đây còn chưa thành thì làm sao có thể nỡ lòng rời đi được
“Cám ơn!” Lâm Phàm lại cảm ơn một lần nữa rồi nhìn thoáng qua tờ giấy, những thứ ghi trên đó hắn xem không hiểu lắm nhưng có hai chữ hắn vẫn có thể hiểu được
'Đạt tiêu chuẩn
Lý Binh không có ý định rời đi, vẫy vẫy tay: "Không cần cảm ơn đâu, thực sự không cần cám ơn đâu
Chỉ là lúc này, Lý Binh phát hiện đối phương vẫn chưa nhắc tới chuyện bánh kếp, cậu ta cảm thấy mình nên nhắc nhở một chút, biểu đạt một chút suy nghĩ của mình để đối phương dễ bề hiểu ra
"Lúc kiểm tra tôi đã dùng một miếng bánh nhỏ, sau đó đói quá nên tôi đã ăn nốt phần còn lại
Chắc là anh không biết đâu, sau khi ăn xong tôi có cảm giác như cả người mình đang bay trên trời vậy
Loại cảm giác đó tôi thực sự không biết nên miêu tả như thế nào, nhưng dù sao cũng rất ngon, đặc biệt ngon
Lý Binh khen ngợi, cậu cảm thấy mình nói cũng đủ thẳng thắn rồi nếu còn không ăn được sẽ rất đáng tiếc, bản thân nhất định sẽ đặc biệt đau lòng