C’hương 220: Không giải thích đừng trách tôi không nể mặt
Hiện tại, 'hắn đã hoàn toàn không thể kìm chế được cơn giận dữ này, đám người kia thật là ức hiếp người quá đáng
Mắt mù hết hay sao
Không nhìn thấy sự cố gắng của bọn nhóc à
Điều này cũng bình thường thôi
Thời bây giờ nếu anh có quan hệ thì anh có thể đi lên
Còn nếu anh không có quan hệ hoặc là đắc tội với người khác, thì cho dù anh có cố gắng như thế nào, có giỏi giang ra làm sao, đều phải đứng bên rìa xã hội
Người bình thường chỉ có thể nén giận xuống, sau đó nuốt tất cả cay đắng tức giận vào bụng
Hắn không quan tâm người khác như thế nào, nhưng bây giờ là ức hiếp đến trên đầu của hắn rồi, nhìn hắn giống người dễ bị người ta ức hiếp lắm sao
Những thành viên của hiệp hội đi ngang qua, nhìn thấy biểu tình nghiêm trọng của Lâm đại sư, cả đám đều sững sờ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Hôm nay, Lâm đại sư bị sao vậy
Hình như rất tức giận đó.”
“Anh không biết sao, tiết mục biểu diễn Bát Quái Chưởng bị loại ra rồi.”
“Không phải chứ, những đứa trẻ kia luyện tập rất cực khổ mà
Lần trước tôi cũng có đi xem thử, rất thu hút.”
“Thu hút thì có ích lợi gì chứ
Lâm đại sư đã đắc tội với đám người chủ tịch Vương, anh cảm thấy bọn họ sẽ để yên, không gây khó dễ cho Lâm
đại sư sao?”
“Bây giờ chắc Lâm đại sư đã đi tìm bọn họ gây chuyện rồi, tôi thấy sắp có chuyện lớn xảy ra rồi.”
“Đi, đi xem thử một chút.”
......
Đi vào trong tòa nhà văn phòng của hiệp hội
Trong đại sảnh, những thành viên khác của hiệp hội nhìn thấy Lâm đại sư
Có người cúi đầu, có người nhìn qua, còn có người thì đang xì xào bàn tán
Lâm Phàm đột nhiên dừng lại: “Quách Thần và đám người Vương Vân Kiệt đang ở đâu?”
Tất cả đều im lặng, không ai dám đáp lời, bọn họ đều bị sự lạnh lùng của Lâm đại sư dọa cho sợ hãi
Đây là điềm báo có một ngọn lửa bùng cháy trong lòng, chỉ chờ có cơ hội sẽ bùng phát ra bên ngoài
Lâm Phàm hỏi thêm lần nữa, âm thanh lại càng trầm thấp hơn so với ban đầu
Một người phụ nữ giơ ngón tay lên chỉ về hướng trên lầu: “Đang trong phòng họp đó.”
Sau khi người phụ này biết được kết quả của hội diễn, ở trong lòng cô ấy cũng cảm thấy bất mãn vô cùng đối với hành vi của phó hội trưởng
Nhưng cô ấy chỉ là một thành viên nhỏ nhoi, thấp cổ bé họng, sẽ không có ai để ý đến cô ấy
Bây giờ, Lâm lão sư đã đích thân đến tìm, thì cô ấy cũng chỉ có thể giúp được như thế này
Lâm Phàm gật đầu: “Cảm ơn.”
Lâm Phàm đi thẳng lên lầu, không nói thêm một lời nào, nhưng tất cả mọi người ở đây đều nhìn ra được
Chỉ sợ một chút nữa sẽ có chuyện lớn xảy ra
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Làm sao bây giờ, chỉ sợ lần này thật sự xảy ra chuyện lớn.”
“Mặc dù, Lâm lão sư mới gia nhập hiệp hội của chúng ta chỉ được mấy ngày
Nhưng ai mà không biết Lâm Phàm là người vô cùng nóng nảy, bình thường thì vui vẻ, hòa nhã
Nhưng hiện tại đã bị ức hiếp tới cửa luôn rồi, chắc chắn lần này sẽ không bỏ qua dễ dàng đâu.”
“Có cần báo cảnh sát không?”
“Báo cảnh sát làm gì
Còn không ngại chuyện lớn à.”
“Thật sự, Lâm lão sư là người rất tốt
Hắn chỉ mới đến hiệp hội được một khoảng thời gian ngắn, mà lại để ý đến chuyện của những đứa trẻ kia như vậy, mọi người hiểu được ý tứ trong đó không?”
“Hiểu rồi, có ai mà không hiểu chuyện này, nhưng mà bọn họ lại cố tình không hiểu.”
Khi mọi người ở đây còn xì xào bàn tán, thì trên lầu truyền tới một tiếng nổ vang, âm thanh này phát ra giống như là tiếng tông cửa đi vào
Cả đám người ngơ ngác nhìn nhau, thật sự đã xảy ra chuyện rồi, muốn trốn cũng trốn không thoát
Trong phòng họp
Lâm Phàm đạp cửa đi vào, khi phó hội trưởng Quách nhìn thấy Lâm Phàm trong lòng cũng khẽ run lên
Vương Văn Kiệt đứng lên quát: “Anh muốn làm gì
Có còn biết quy tắc hay không ?”
Ông ta đã vô cùng bất mãn với Lâm Phàm, đặc biệt là hành động bây giờ càng làm cho ông ta bức xúc hơn nữa, giống cái gì chứ
Vào phòng không biết gõ cửa sao, còn nhấc một chân đá văng cái cửa nữa, thật là không biết hắn có để quy định của hiệp hội trong lòng hay không
Sau khi Lâm Phàm bước vào thì chửi ầm lên: “Các anh mẹ nó có ý gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Có vấn đề gì thì tìm tôi đây này, đi ăn hiếp một đám nhóc con, con bà nó, mấy ông có còn là người không vậy?”
Vương Văn Kiệt chỉ vào Lâm Phàm: “Chú ý giọng điệu của anh đi, anh có biết bây giờ anh đang nói chuyện với ai không?”
“Bỏ tay xuống.” Phó hội trưởng Quách đứng dậy quở trách chủ tịch Vương
Sau đó bắt đầu nói: “Lâm lão sư, chuyện này hơi phức tạp, không phải như anh nghĩ đâu, có vấn đề gì thì anh ngồi xuống rồi tôi sẽ giải thích kỹ càng chuyện này với anh.”
Chủ tịch chi hội Tán Đả, Ngô Hiên có ý muốn hòa giải nói: “Lâm lão sư, đừng kích động như vậy
Đây là hiệp hội, làm như vậy ảnh hưởng không tốt, nghe theo Phó hội trưởng Quách ngồi xuống đi rồi nói chuyện đàng hoàng với nhau.”
Lâm Phàm trực tiếp không nể mặt mũi của bất kỳ ai: “Các người không nên xen vào
Hôm nay, tôi đến đây là để tìm Quách Thần và Vương Văn Kiệt
Nếu hôm nay bọn họ không giải thích rõ ràng chuyện này cho tôi, thì đừng trách tôi không nể mặt.”