Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 227: Chọc thủng trời




Những chuyện người khác không dám làm thì hắn dám
Những điều người khác sợ thì hắn không sợ
Tất cả mọi người đều biết tầm quan trọng của hội diễn lần này, hắn cũng biết nhưng hắn không sợ
Mang giày không sợ chân trần, mình không đánh người, không mắng người chỉ là trên sân khấu nói ra sự thật mà thôi
Hai người dẫn chương trình vội vàng nói: “Đại ca
Mau xuống đi!”
Người dẫn chương trình cũng bị sốc, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì
Sao trong nháy mắt tên nhóc này lại cướp micro trực tiếp lên sân khấu khiến bọn họ không biết phải làm sao
Bây giờ bọn họ có nên lên sân khấu không
Đúng là khó nói, nếu đi lên thì bọn họ nên nói cái gì
Còn nếu không lên, vậy buổi hội diễn này sẽ kết thúc như thế nào
Sau sân khấu
Vương Văn Kiệt gào thét: “Thằng nhóc này bị điên à
Hắn không biết bây giờ là lúc nào sao
Nếu như xảy ra chuyện, hắn lấy cái gì để chịu trách nhiệm
Điên
Thực sự điên rồi!”
Đinh Đức vẻ mặt ngốc nghếch: “Lâm lão sư, cậu muốn thăng thiên hay sao?”
Viên Quang không nói lời nào, tay cầm điếu thuốc cũng bắt đầu run rẩy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ngô Hiên lau mồ hôi trên trán, cậu chơi như vầy thì sau này còn ai dám chơi với cậu nữa chứ!

Dưới sân khấu
Điền Thần Côn kinh ngạc hét lên một tiếng: “Lợi hại
Muốn xông thẳng lên sân khấu gây chuyện sao?”
Ngô U Lan chớp chớp mắt, cảm thấy vô cùng kinh ngạc, cô cũng chưa từng gặp qua tình huống như thế này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đây là lần đầu tiên nhìn thấy có người xông lên sân khấu trong một sự kiện lớn, khiến người dẫn chương trình không kịp trở tay
Phó hội trưởng Quách kinh hãi đứng lên, ông ta không ngờ tên này lại xông lên sân khấu, đồng thời cũng hận không thể hung hăng tát cho mình một cái, rõ ràng có cảm giác tên này sẽ gây chuyện, nhưng thực sự không nghĩ rằng hắn lại dám làm
Những vị khách nước ngoài nghi hoặc nhìn người Trung Quốc trên khán đài, không biết người này đang định làm cái gì
Lãnh đạo Thượng Hải nhíu mày, không biết chuyện gì đang xảy ra, người này từ đâu đến
Sau đó nhìn về phía phó hội trưởng Quách
Mà phó hội trưởng Quách khi nhìn thấy ánh mắt nghi hoặc này của những vị lãnh đạo, toàn thân nhất thời run lên, trong lòng sợ hãi
Sau đó, cắn răng nhìn Lâm Phàm rồi hô to: “Anh muốn làm cái gì
Mau đi xuống!”
Lâm Phàm mỉm cười, không để ý đến phó hội trưởng Quách
Phòng livestream
“Tôi đã ngửi ra một loại mùi vị kỳ quặc, một lát nữa e là sẽ xảy ra chuyện lớn.”
“Ài, tên nhóc này là ai đây, không phải là người dẫn chương trình lên sân khấu sao?”
“Không biết, có điều mọi người nhìn người bên dưới sân khấu kìa, hình như đang rất vội.”
“Ôi là trời
Hội diễn này sẽ không xảy ra chuyện gì đấy chứ?”
“Không thể nào
chắc chắn là tiết mục đặc biệt, không nhìn xem ai đang ngồi bên dưới khán đài à
Là phó chỉ huy của Thượng Hải đó, ai dám to gan gây chuyện hả?”

Các phóng viên đứng đằng sau
“Có chuyện gì vậy
Hình như là có vấn đề rồi!”
“Mọi người xem sắc mặt của phó hội trưởng hiệp hội võ thuật Thượng Hải kìa, hình như không thoải mái, vừa rồi còn bảo người trên sân khấu đi xuống nữa, có thể thấy đây không phải là tiết mục được sắp xếp từ trước.”
“Xảy ra chuyện rồi
Nhanh quay lại đi, không ngờ một hội diễn lại xảy ra chuyện như vậy, thật bất ngờ đó nha.”

Phó hội trưởng Quách đầu đầy mồ hôi, báo cáo với phía lãnh đạo
Bây giờ, ông ta thực sự không biết nên làm như thế nào
Nếu như biết sớm thì cho dù ở sau sân khấu có bị tên nhóc này đánh đến tàn phế, cũng tuyệt đối không để cho hắn lên sân khấu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tên nhóc này đúng là không sợ chết, vốn cho rằng hội diễn lần này có mấy vị lãnh đạo quan trọng đến thì hắn sẽ không dám gây sự
Nhưng bây giờ ông ta đã hiểu rồi, cũng do bản thân đã nghĩ quá nhiều
Đứng trên khán đài, Lâm Phàm sửa soạn lại quần áo sau đó đưa micro lên miệng nói:
“Các vị lãnh đạo tôn kính
Các vị khách mời
Chào mọi người
Tôi là Lâm Phàm, là chủ tịch chi hội Bát Quái Chưởng của hiệp hội võ thuật Thượng Hải
Lần này lên sân khấu, cũng là tiết mục không có trong sắp xếp, tôi mạo muội lên đây cũng chỉ muốn nói mấy câu, muốn thông báo cho mấy đứa nhỏ, các bạn nhỏ mời lên sân khấu.”
Trong lòng đám người Trương Đào hơi căng thẳng
Lúc này, khi nghe thấy lời của Lâm lão sư, bọn chúng lập tức đứng dậy đi thẳng lên sân khấu
Khán giả ở hiện trường đều kinh ngạc nhìn mấy đứa nhỏ, sắc mặt vô cùng hoài nghi, rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra vậy
Phóng viên đằng sau lập tức phản ứng
“Tôi biết rồi, trước đây đã từng thấy qua tin tức, hắn cũng là một vị chủ tịch của hội võ thuật.”
“Có mâu thuẫn với hiệp hội võ thuật Thượng Hải, tin này trên mạng rất hot.”
“Ôi trời
Hóa ra là hắn
Nhưng bây giờ lại muốn làm gì vậy
Trừ khi lại có chuyện gì xảy ra rồi?”
Những phóng viên đều kích động, đây chính là một tin lớn
Khán giả ở phía dưới sân khấu đều ngạc nhiên, những đứa nhỏ này muốn làm gì vậy, sao ai ai cũng đều thiếu một cánh tay
Lâm Phàm nhìn thoáng qua sáu đứa nhỏ đang đứng sau mình, sau đó nhìn thẳng xuống khán đài cười khẽ một tiếng: “Lần này lên sân khấu, tôi đã khiến một vài người phẫn nộ, bởi tôi đã không nghe lời bọn họ, làm rối loạn tất cả những gì mà họ sắp xếp
Nhưng tôi ở trên sân khấu này muốn nói rằng, tôi không sợ những thứ đó, cho dù dưới khán đài có lãnh đạo, tôi cũng phải nói cho hết những lời này!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.