Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 236: Công dụng bất ngờ của bánh kếp




Điền Thần Côn xum xoe: “Cục cưng thật ghê gớm, không biết bánh kếp ngon đến cỡ nào mà có thể trị bệnh chán ăn luôn nha

Đôi vai Lâm Phàm run run, hắn làm sao biết được chứ, nhưng hắn cũng bắt đầu coi trọng bánh kếp hơn
Vốn hắn cho rằng kỹ năng Bách Khoa Toàn Thư cho chỉ là làm ra bánh kếp ngon, nào ngờ tác dụng hết sức biến thái
Bệnh viện
Sau khi Mẹ Vương Lily xuống xe thì chạy băng băng, giống như chậm một giây con gái bà sẽ đói chết
Trên đời này ngoại trừ những người mẹ ra, không ai có thể làm được như vậy
Trong phòng bệnh
“Con muốn ăn bánh kếp, bánh kếp đâu sao lâu quá vậy?” Vương Lily ngồi trên giường, đang la hét đòi ăn bánh kếp, tinh thần hoạt bát hơn trước
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đến giờ Chủ nhiệm Chương vẫn không nghĩ ra, rốt cuộc chuyện này là thế nào
Bánh kếp này có gì khác lạ
Sao một người mắc bệnh chán ăn trầm trọng có thể thèm thuồng bánh kếp đến vậy, hơn nữa chỉ thèm đúng một loại bánh kếp này thôi
Bánh kếp rất nhiều chất béo, tuy nhiên người bị bệnh chán ăn trầm trọng ghét nhất lại là chất béo, chỉ cần cắn một cái đã ói ra hết chứ đừng nói đến ăn
“Lily, mẹ đây.” Mẹ Vương Lily chạy vào phòng bệnh, lấy chiếc bánh kếp nóng hổi ra vừa định đưa cho con gái liền bị Chủ nhiệm Chương ngăn lại: “Cho tôi một mẩu nhỏ thử xem.”
Chủ nhiệm đã lên tiếng, Mẹ Vương Lily không thể từ chối
Vương Lily gấp đến không chịu nổi
Khi Vương Lily cầm được bánh kếp, không chờ một giây nào đã cho ngay vào miệng giống như chậm một chút bánh kếp sẽ biến mất
Mẹ Vương Lily thấy cuối cùng con gái đã có thể ăn được, nở một nụ cười vui sướng, hai mắt đỏ lên, bà thấy vất vả của bà thật xứng đáng
Chủ nhiệm Chương cầm mẩu bánh kếp nhỏ bằng đầu ngón tay cái trong tay mình, nhíu mày sau đó cắn nhẹ
Bỗng nhiên
Người ông ấy cứng đơ, hai mắt trợn trắng như đang thấy chuyện gì đó khó tin
Vị giác được khuếch trương đến cực đại, dường như muốn ăn hết miếng bánh kếp còn lại nhưng ông cố nhịn để dành đem đi kiểm định thử thành phần bên trong bánh kếp này là gì, vì sao có thể kích thích độ thèm ăn của người bệnh chán ăn trầm trọng
Nếu có thể phát hiện bí ẩn trong đó thì chính là tin vui đối với người mắc chứng chán ăn
Chủ nhiệm Chương hoàn toàn chìm đắm trong miếng bánh kếp đang cầm trên tay
Ông nhất định phải làm rõ chuyện này
Vì sao một phần bánh kếp không thể bình thường hơn nữa lại có thể đạt hiệu quả tốt như vậy
Điều này đối với Chủ nhiệm Chương giống như một bảo tàng đặt trước mặt đang chờ ông đến khám phá
Mãi cho đến tối
Bác sĩ xét nghiệm: “Chủ nhiệm, trong này không có thành phần nào đặc biệt.”
Chủ nhiệm Chương nghi ngờ: “Chứ trong đó có gì?”
Bác sĩ xét nghiệm: “Rau thơm, xúc xích hun khói, trứng gà, hành, tương ớt, ba rọi hun khói…”
Cái quái gì đây
Chủ nhiệm Chương ngẩn người, sao có thể như thế, vậy có khác gì với cái quán ven đường ngay bệnh viện đâu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng ông vẫn không thể hiểu nổi vì sao cái bánh kếp này lại thần kỳ thế nhỉ
Tất cả bệnh viện đều xôn xao
Từ bác sĩ đến y tá đều biết cô bé mắc bệnh chán ăn trầm trọng ở phòng số ba bắt đầu ăn được, dù chỉ là một phần bánh kếp nhưng có thể nói đây là trường hợp thần kỳ có thể lưu lại trong lịch sử y học
Khu chung cư
Lâm Phàm đứng trước cửa nhà định móc chìa khóa ra mở cửa chính, nhưng ngay lúc này hắn cảm thấy mình nên thử kỹ năng mới của mình xem sao
Hắn dáo dác nhìn xung quanh, không tìm thấy món nào sử dụng được liền móc chìa khóa ra mở cửa phòng, sau đó vào nhà tìm hai cọng kẽm, bước trở ra ngoài, khóa cửa lại
Sau đó hắn nhét hai cọng kẽm vào ổ khóa, trong chớp mắt hắn cảm giác như Thần Khóa nhập xác mình, khẽ nhúc nhích, âm thanh lách cách vang lên
Trời đựu
Cửa mở nè má
“Cái kỹ năng này vô dụng quá vậy, từ đóng cửa đến mở cửa cũng mất ba bốn giây, khác gì với dùng chìa khóa đâu chứ.”
Lâm Phàm không nghĩ đến mình có thể dễ dàng mở được cửa phòng đến vậy
Lỡ sau này có ăn trộm dòm ngó chắc đời hắn sẽ tàn mạt, nhưng nghĩ kỹ trong phòng hắn cũng chẳng có gì quý giá, cho dù có bị trộm, hắn cũng phải thừa nhận người ta có bản lĩnh mở cửa nhà hắn thì hắn còn ý kiến ý cò gì nữa chứ
Hôm sau
5 giờ sáng
Giờ này xuất hiện trên đường, nếu không phải những người mới tăng ca về cũng là những công nhân vệ sinh môi trường đang chỉnh trang bộ mặt thành phố, thế nhưng ngay cửa một cửa tiệm lại có một người đứng đó
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thời tiết sáng sớm mùa hè rất lạnh, nhất là tối qua vừa có một cơn mưa nhỏ làm nhiệt độ không khí giảm xuống, người phụ nữ ấy ngồi xổm ở cửa ra vào tiệm ‘Lâm đại sư’, không hề quan tâm không khí rét buốt, lẳng lặng chờ đợi
Công nhân vệ sinh môi trường đã từng nghe đồn về việc phố Vân Lý có một cửa tiệm rất nổi tiếng, gián tiếp đẩy mạnh tiếng tăm của phố Vân Lý lên cao dẫn đến mỗi ngày trên phố này đều có rất nhiều rác
Công nhân vệ sinh môi trường thấy người phụ nữ ngồi trước cửa tiệm ‘Lâm đại sư’ bèn lái xe bảo vệ môi trường qua: “Mỗi ngày tiệm này phải đến 8 giờ mới mở cửa
Cô đến hơi sớm rồi, bây giờ còn đến ba tiếng nữa mà.”
Mẹ Vương Lily lắc đầu nói: “Không sớm đâu, giờ này đâu còn sớm sủa gì nữa
Nếu tôi đến trễ thì không xếp được hàng mất.”
Công nhân vệ sinh môi trường không thể hiểu nổi đầu óc người này có vấn đề gì, dù cho ăn ngon đến cỡ nào cũng không cần thiết đến mức mới sáng sớm chạy ra đây xếp hàng chứ, hơn nữa hôm nay trời lạnh như vậy cứ ngồi đây chắc sẽ chết cóng
Đúng là bệnh thần kinh

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.