Sau khi phát xong số thẻ, một số người không được đến lượt có chút thất vọng, đồng thời cũng sinh ra oán giận
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Thôi bỏ đi, về sau cũng không tới nữa
Tôi sẽ mua bánh bên khách sạn Duyệt Hải Đại
Tất cả mọi người đều nói bánh bên đó rất ngon, chắc cũng không kém bên này đâu.”
“Tôi cũng vậy
Về sau cũng không thèm xếp hàng nữa
Ngày nào cũng phải xếp hàng, mệt chết tôi rồi.”
“Đi thôi
Mọi người chúng ta cùng đi đi
Dáng vẻ của Lâm đại sư như vậy cũng do chúng ta quá nuông chiều mà ra
Chúng ta không tới mua nữa, xem hắn còn buôn bán được không?”
Những lời này hơi gây tổn thương, một số người khác đáp lại:
“Mấy người còn có lương tâm không
Lúc đó Lâm đại sư vốn cũng không định bán bánh kếp, là do chúng ta tới đòi mua nên Lâm đại sư mới tiếp tục bán
Mấy người muốn đi thì đi đi, tôi không đi!” Một người đàn ông trung niên nói
“Tôi cũng vậy, chỉ thích bánh kếp của Lâm đại sư mà mà thôi.” Một thanh niên nói
“Vậy mấy người cứ tiếp tục xếp hàng đi, hương vị bánh kếp của khách sạn Duyệt Hải Đại rất thơm ngon, tôi thấy cũng không thua gì bánh kếp của Lâm đại sư đâu.”
.....
Một vài người dân quay lại một màn vừa rồi, sau đó đăng lên mạng
“Tình hình bánh kếp của Lâm đại sư bi thảm quá, khách sạn Duyệt Hải Đại làm ra món bánh kếp thơm ngon như vậy, cũng chiếm mất tám phần sinh ý buôn bán của Lâm đại sư rồi.”
Từng tấm hình xuất hiện ở trên mạng, đồng thời còn có thêm ảnh chụp từ trước đó, so sánh cả hai sẽ thấy sự chênh lệch rất lớn
Dân mạng bình luận
“Rất thích hóng chuyện, kiểu này chính là tìm đường chết rồi.”
“Tôi chỉ muốn hỏi, Lâm đại sư thì thế nào
Bây giờ còn dám chỉ bán mười phần bánh mỗi ngày thôi sao
Mọi người đều chạy hết rồi, bây giờ chỉ sợ cũng khóc luôn rồi.”
“Ha ha ha, vui chết tôi
Tôi thích nhất là nhìn thấy cảnh loại người chảnh chó đó cuối cùng cũng bị người khác đè xuống.”
“Không phải chỉ là một phần bánh kết thôi sao
Còn nghĩ người khác không làm được à
Tôi ăn thử bánh kếp của khách sạn Duyệt Hải Đại rồi, hương vị thực sự rất ngon
Trời đất, nói chuyện phiếm cùng các ngươi làm tôi đột nhiên lại thèm ăn rồi, tôi phải đi mua thêm một phần ăn, không ăn cả người rất khó chịu.”
“Ngồi đợi cửa hàng của Lâm đại sư ra đối sách mới, không biết người mắc bệnh chán ăn có ăn được không?”
“Không rõ nữa
Bây giờ tôi đang ở khách sạn Duyệt Hải Đại, có rất nhiều phóng viên tới đây, họ đang chuẩn bị thử nghiệm một chút, tôi nghĩ chắc sẽ thành công thôi.”
Tại cửa khách sạn Duyệt Hải Đại
Người đến người đi, đội ngũ thật dài vẫn đang đứng xếp hàng
Từng phần bánh kếp thơm ngon được bán ra
Một phần là 30 tệ, rẻ hơn so với bánh kếp của Lâm đại sư
Trương tổng đứng một bên, hài lòng nhìn tất cả, tâm tình khỏi nói cũng biết cao hứng như nào
Đây là kết quả làm việc chăm chỉ của một nhóm đầu bếp trong nhà hàng của ông ta, xứng đáng để trở thành món ăn tiêu biểu của khách sạn
Thậm chí ông ta đã nghĩ rằng sẽ mở nhà máy, có dây truyền sản xuất rồi đưa ra thị trường, bán khắp Hoa Hạ và đưa ra toàn thế giới
Nhưng nếu để cho ông ta biết, bên trong cái gọi là bánh kếp được nghiên cứu ra có chứa thứ gì đó, thật không biết ông ta sẽ nghĩ như thế nào
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trương tổng nhìn về phía các phóng viên, trên mặt luôn treo nụ cười
Cuối cùng ông ta cũng nghiên cứu được bánh kếp như ý nguyện
Ông ta nuôi đám đầu bếp đó cuối cùng cũng có chút tác dụng, không uổng công mỗi tháng ông ta chi hơn 1 vạn để thuê bọn họ
Phóng viên vây quanh
Một vị phóng viên hỏi: “Trương tổng, xin hỏi bánh kếp của ông và bánh kếp của Lâm đại sư có gì khác nhau không?”
Trương tổng không kìm nổi vui sướng mà nói: “Vấn đề như vậy ta không nên trả lời, tốt nhất vẫn là để thực khách trả lời đi.”
Một người khách đang ăn bánh kếp được hỏi, vui vẻ đáp: “Tôi thấy không có gì khác nhau, bánh kếp của khách sạn Duyệt Hải Đại thật sự rất ngon.”
Phóng viên: “Nếu như phải lựa chọn bánh kếp giữa Lâm đại sư làm và của khách sạn Duyệt Hải Đại, anh sẽ chọn bên nào?”
Vị khách kia trả lời: “Chắc chắn tôi sẽ chọn bánh của khách sạn Duyệt Hải Đại
Bánh ở đây không giới hạn bán, muốn ăn bao nhiêu phần đều có thể mua được
Còn của Lâm đại sư, tôi đã đợi mấy ngày đều không mua được, sau này cũng không cần qua bên đó mua nữa.”
Các phóng viên ghi lại những lời này, rồi tiếp tục phỏng vấn Trương tổng
Phóng viên: “Trương tổng, xin hỏi bước kế tiếp ông định làm gì?”
Trương tổng cười nói: “Tôi đã liên lạc với bên bệnh viện kia, chuẩn bị dẫn theo những người đã nghiên cứu ra bánh kếp đến cho những người mắc bệnh chán ăn, xem thử ăn xong hiệu quả như thế nào.”
Phóng viên: “Ông cảm thấy chuyện này có thể thành công không?”
Trương tổng tự tin gật đầu: “Tôi nghĩ chuyện sẽ thành công thôi, bởi bánh kếp chúng tôi làm cũng không kém so với bánh của Lâm đại sư.”
Phóng viên: “Nếu thành công, đó sẽ là tin mừng dành cho những người mắc bệnh chán ăn, ông có nghĩ đến việc sẽ mở rộng phạm vi bán bánh không?”