Lâm Phàm nhìn xem tình huống trong căn phòng cũng không nghĩ đến mọi chuyện sẽ thành ra thế này
Nam tài xế nằm trên mặt đất, hơi thở thì yếu ớt, cảm nhận được bên ngoài có người tới bèn giãy dụa vươn tay khua loạn: “Cứu tôi với......”
Con husky ngồi xổm bên cạnh nam tài xế đang cắn một con búp bê lông nhung, thấy nam tài xế động đậy liền giơ chân chó lên vỗ vào mặt nam tài xế ra hiệu anh ta im lặng chút
Ở phía bên kia có hai bóng người đang nằm cũng thê thảm không kém, máu me thì be bét, quần áo thì tả tơi còn vô cùng thảm thiết, miệng lẩm bẩm không ngừng: “Cứu tôi với...chó...chó.”
Teddy nằm đè lên cánh tay của người phụ nữ da ngăm vẫn như cũ không biết mệt mỏi mà dùng cơ thể chèn ép
Thế nhưng, sức lực của người phụ nữ da ngăm đen đã sớm kiệt quệ sức lực, vô phương chống cự
“Tiểu Nha..
Tiểu Nha...” Chị Hồng lập tức chạy xông vào, lúc này một tràng cười từ trong một căn phòng khác truyền đến
Khi chị Hồng mở cửa, Tiểu Nha đang chơi cùng với một đàn chó
Chị Hồng nhìn thấy Tiểu Nha thì kích động đến rơi nước mắt
Tiểu Nha đang chơi đùa vui vẻ với mấy chú cún thì nhanh chóng ngẩng đầu lên gọi: “Mẹ...”
Chị Hồng lao tới ôm Tiểu Nha vào lòng, trong lòng thở phào nhẹ nhõm
Bên ngoài
Cẩu gia Nicholas với bốn cái chân ngắn cũn vẫy vẫy đuôi bước ra khỏi nhà
Gâu gâu
Cẩu gia Nicholas nhìn về phía Lâm Phàm lớn tiếng sủa lên: “Lợi hại không
Khi nào làm bánh kếp cho bọn tôi ăn đây?”
Lâm Phàm bái phục giơ ngón tay cái: “Cẩu gia, lợi hại nha.”
Cảnh sát nhìn cảnh tượng đang diễn ra trước mắt cảm thấy nhân sinh quan đều đang thay đổi, nếu không phải tận mắt chứng kiến cảnh tượng này thì làm sao họ dám tin đây là sự thật cơ chứ
Nhưng hiện tại chuyện này đã xảy ra trước mặt họ vì thế họ không thể không tin đây quả thực là chuyện có thật
Trong phòng phát sóng trực tiếp
“Cẩu gia quá tuyệt vời, không nói nhiều, tặng quà thôi...”
“Mẹ nó, hôm nay ngồi canh ở phòng phát sóng trực tiếp này thật xứng đáng, có thể nhìn thấy được một cảnh tượng vi diệu như vậy.”
“Sau này, ai dám nói chó đất không khôn nữa, tôi sẽ đi lên đánh chết hắn ta.”
“Tên lửa x10.”
“Giờ phút này chỉ có thể tặng quà mới có thể lột tả được hết nội tâm kích động của tôi, không nói nhiều, hai mươi cái tên lửa xông lên cho tôi!”
...
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Các cảnh sát nhìn Lâm đại sư, lúc này họ đã hoàn toàn bị thuyết phục rồi, hóa ra chuyện như thế thực sự có thể xảy ra được
Nhưng tình hình hiện tại thì e rằng họ phải gọi xe cứu thương tới thôi..
Lâm Phàm hỏi: “Vết cắn này có vẻ nghiêm trọng đấy, hẳn là không sao chứ?”
Viên cảnh sát lắc đầu: “Trong Luật không có quy trách nhiệm cho chó
.”
Đối với những kẻ buôn người này bọn họ cũng vô cùng căm ghét
Từ tận sâu trong thâm tâm họ cũng cho rằng bọn chúng xứng đáng bị trừng phạt
Bọn họ cũng mong rằng bọn buôn người này chảy máu từ từ đến chết
Nhưng đáng tiếc bọn họ lại là cảnh sát vì vậy phải gọi xe cấp cứu đến và để bác sĩ khám cho bọn chúng
Lâm Phàm nhìn Cẩu gia Nicholas: “Đi xuống dưới trước đợi tao đi.”
Cẩu gia Nicholas gâu gâu hai tiếng rồi ngay lập tức những con chó đang chơi đùa xung quanh tụ tập lại với nhau, sau đó đi xuống cầu thang một cách có trật tự
Cẩu gia Nicholas bước đến đầu cầu thang, đôi chân ngắn cũn của nó không tiện đi xuống
Nên khi chân trước vừa đưa ra thì ngay lập tức lăn quay xuống cầu thang
Cẩu gia lắc lắc đầu, cảm thấy hơi mất mặt
Husky nhanh chóng nhảy chồm lên lần nữa, sau đó chạy tới cắn vào cổ Cẩu gia rồi vui vẻ chạy xuống lầu
Tầng dưới
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Husky nhìn Cẩu gia bằng ánh mắt lấy lòng, như thể đang tranh công
Nhưng phần thưởng của Husky lại là hai cái móng vuốt của Cẩu gia
Hỗn xược
...
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Triệu Chung Dương lấy điện thoại di động ra quay lại thảm trạng của bọn buôn người: “Mọi người nhìn xem, những kẻ buôn người này đều là tự chuốc họa vào thân
Chúng vì tiền mà gây ra bao nhiêu đau thương cho người khác và bây giờ chúng bị như vậy là đáng đời!”
“Quá hả giận luôn, chính là muốn chúng biến thành cái bộ dạng như thế này.”
“Vì đàn chó anh dũng cho một Like, cắn quá hay quá giỏi luôn.”
“Cắn chết cho đáng đời, không chết coi như bọn chúng mạng lớn.”
“Tuyệt vời......Cẩu gia mặc dù chân ngắn nhưng có thừa sự dũng cảm để kiên cường đối đầu với bọn buôn người, sau này tôi chính là fan não tàn của Cẩu gia!”
“+1.”
...
Chồng của chị Hồng nắm lấy tay Lâm Phàm, xúc động cảm ơn: “Lâm đại sư, thật sự cảm ơn anh, thật sự cảm ơn anh rất nhiều!”
Lâm Phàm xua tay: “Không cần cảm ơn tôi, muốn cảm ơn thì cảm ơn đám chó nhỏ này nếu không phải nhờ có bọn nó thì chúng ta cũng tìm không ra.”
Chồng của chị Hồng gật đầu: “Đúng, đúng, tôi nên cảm ơn đàn chó đó.”
Lúc này, nam tài xế nằm trên mặt đất kêu gào: “Cứu tôi, cứu tôi với, chỗ ấy ấy của tôi bị chó cắn rồi, tôi không muốn chết...”
Lâm Phàm nhìn qua thì thấy đũng quần của nam tài xế quả nhiên đã nhuộm đỏ nguyên một mảng giống như đã bị cắn nát rồi, Lâm Phàm phì cười, đáng đời
Đối với ba kẻ buôn người này, bọn họ sẽ không bao giờ biết được mình và đồng bọn đã bị tìm thấy bằng cách nào