Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 315: Bò lên được sao?




Trên phố Vân Lý
Người dân đang đứng xếp hàng, tán gẫu chuyện xảy ra ngày hôm qua
“Cẩu gia, tới đây......” Người dân vẫy tay về phía Cẩu gia đang nằm ở cửa, nhưng mà Cẩu gia ngay cả đầu cũng không thèm ngẩng lên, nó chỉ nằm gục ở đó như thể đang suy nghĩ về cuộc đời của mình
“Cẩu gia phớt lờ chúng ta nha.”
“Sẽ thật tuyệt nếu như chúng ta cũng có thể nói chuyện được với chó giống như Lâm đại sư, vậy thì chúng ta có thể cùng nó thương lượng điều kiện bảo bọn nó chia bánh kếp cho chúng ta.”
“A, Lâm đại sư tới rồi.....”
Lúc này, Lâm Phàm từ đằng xa đi tới, tâm trạng của hắn có vẻ rất tốt, hôm qua giải quyết xong sự việc một cách hoàn hảo nên tự nhiên cảm thấy tinh thần thật sảng khoái
Lúc Lâm Phàm đứng ở trước gian hàng ngay khi chuẩn bị làm bánh kếp
Cẩu gia Nicholas đột nhiên đứng dậy, đi về phía phố Vân Lý sủa oang oang vài tiếng, ngay lập tức một bầy chó từ bốn phương tám hướng chạy đến sau đó chúng lần lượt nối đuôi nhau xếp hàng dài trước cửa gian hàng
Cẩu gia Nicholas quay về hướng Lâm Phàm sủa gâu gâu mấy tiếng: “Chúng tôi muốn ăn bánh kếp.......”
Lâm Phàm thở dài một hơi cái này có được coi là bị gài bẫy hay không, nhưng không phải bị con người gài bẫy mà là bị một bầy chó gài bẫy
Mải miết bận rộn đến 10:30 trưa cuối cùng cũng đuổi được bầy chó này đi
Những người dân không mua được bánh kếp đều nhìn bầy chó này với ánh mắt ghen tỵ
Tại sao giữa người và chó lại có khoảng cách lớn đến như vậy chứ
Sau một ngày nghỉ ngơi tĩnh dưỡng, trong lòng của chị Hồng cũng đã bình tĩnh trở lại, sau đó việc đầu tiên cô làm chính là phải cảm ơn Lâm Phàm thật tốt, cô mang theo rất nhiều lễ vật đến cửa hàng nói lời cảm ơn hắn
Đối với Lâm Phàm mà nói thì việc này chỉ là tiện tay giúp đỡ mà thôi nhưng đối với chị Hồng thì đây là một ân tình rất lớn
Chị Hồng lấy ra một cái ổ chó tinh xảo: “Cẩu gia, đây là ổ cho mày đó, có thích không
Chuyện hôm qua cám ơn mày nhiều nhé.”
Cẩu gia Nicholas thè lưỡi, thở hổn hển hết nhìn chị Hồng rồi lại ngó sang con chó xù đang bị cửa kính chặn lại trong cửa tiệm của chị Hồng
Gâu gâu
Cẩu gia Nicholas quay qua chỗ Lâm Phàm sủa gâu gâu
Chị Hồng hiếu kỳ hỏi: “Lâm đại sư, Cẩu gia nói cái gì thế?”
Lâm Phàm có chút bối rối nói: “Chị Hồng, Cẩu gia nói chó Poodle của nhà chị rất tốt, nó muốn cùng con chó kia giao lưu trao đổi.......”
Lời này vẫn là do Lâm Phàm văn vở cho qua chứ nếu là không thêm thắt hoa mỹ chỉ dựa vào nghĩa của mấy cái chữ vô sỉ khiến người phải đỏ mặt kia thì chính là: “Nómuốn gieo giống.”
Chị Hồng sờ sờ đầu của Cẩu gia, vừa cười vừa nói: “Đây là chuyện tốt nha, mau đi đi.”
Lâm Phàm nhìn Cẩu gia Nicholas tỏ vẻ khinh bỉ nói: “Đi thôi.......”
Cẩu gia Nicholas nghe thấy lời nói này, bốn cái chân ngắn cũn của nó sung sướng nhảy cẫng lên và lao nhanh về phía con chó ở cửa hàng đối diện, lưỡi thè ra ngoài đuôi vẫy ngoe nguẩy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cẩu gia vẫy lúc lắc
Mọi người trong cửa hàng bất chợt phá lên cười
Điền Thần Côn thô lỗ nói: “Cẩu gia này là phụng chỉ đi gieo hạt đó nha.”
Triệu Chung Dương cười nói: “Cẩu gia lùn như vậy, bò lên được sao?”
Đám người: “.......”
Vấn đề này thật đúng là không nghĩ tới nha
Chị Hồng ra về
Cẩu gia Nicholas cũng không thấy quay trở lại, chẳng biết là nó đã đi chơi ở đâu hay đang nghĩ cách làm thế nào thì mới có thể trèo lên người cô chó xù được
Suy cho cùng cái giống loài chân ngắn cũn cỡn thân mình thấp bé như kia dù cho có đứng thẳng dậy thì anh bạn chó này cũng không thể đứng thẳng và đưa thằng em của nó vào một cách chuẩn xác được
Hoặc có lẽ bây giờ Cẩu gia đang ở chốn không người nào đó xấu hổ đến nỗi muốn độn thổ luôn rồi
“Chuyển phát nhanh đây
Cho hỏi ai là Cẩu gia?”
Lúc này, bên ngoài một anh trai chuyển phát nhanh đi tới, trong tay xách một cái thùng giấy lớn, cũng không biết bên trong là cái gì nữa
Lâm Phàm ngẩng đầu lên: “Thần Côn, ông mau ra xem thử là đồ gì đi.”
Nhân viên chuyển phát nhanh nhìn qua Điền Thần Côn: “Ông là Cẩu gia hả
Ký tên nhận hàng đi.”
Điền Thần Côn ký tên của mình nhận hàng sau đó nhìn thấy Cẩu gia đang đuổi theo một con chó khác và chỉ vào nó nói: “Nó mới chính là Cẩu gia, chúng tôi chỉ ký nhận thay cho nó mà thôi.”
Anh chàng chuyển phát nhanh quay đầu nhìn quanh cảm thấy trong lòng vui vẻ hẳn, bây giờ chuyện kỳ lạ gì cũng có nhưng cậu ta cũng không nhiều lời, nhanh chóng giao đồ cho Điền Thần Côn rồi lái xe giao hàng rời đi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lâm Phàm nhìn món đồ to đùng kia cũng có chút hiếu kì hỏi: “Gồm có những gì vậy?”
Điền Thần Côn lắc đầu: “Tôi cũng không biết nữa nhưng khá là nặng đấy.”
Triệu Chung Dương cười nói: “Nói không chừng là fan hâm mộ của Cẩu gia tặng đó.”
Lâm Phàm cười nói: “Làm sao có thể chứ
Nếu muốn tặng thì cũng là tặng cho tôi mới phải.”
“Chuyện này có gì đâu mà đoán, không phải cứ mở ra xem sẽ biết ngay hay sao.” Điền Thần Côn lấy chìa khóa ra xé băng dính trên đó, tiếp theo là lấy món đồ bên trong thùng giấy ra: “Cái này đúng thật là tặng cho Cẩu gia đó, tên nhóc nhà cậu cũng muốn có sao
Như vậy thì chính là cậu đang tranh giành với Cẩu gia đó.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.