Tiền Hào làm sao dám do dự, gã ta chỉ muốn nhanh chóng lấy công chuộc tội, làm sao có thể chết thay Vương Thâm, Vương Thâm đã bất nghĩa như vậy thì đừng trách gã ta bất nhân
“Nó ở dưới sàn gỗ dưới giường ở phòng 1705, tầng 17, Khu chung cư số 3.” Tiền Hào vội vàng nói
Giấu kĩ quá nhỉ
Lưu Hiển Thiên nhìn Lâm đại sư: “Giờ tôi sẽ dẫn người qua đó.”
Lâm Phàm gật đầu: “Tôi sẽ đợi ở đây, nếu thật là như vậy thì gọi lại cho tôi.”
Lưu Hiển Thiên hào hứng gật đầu, không nghĩ rằng chuyện này lại có tiến triển như vậy
Thật sự có đôi khi không sợ kẻ địch mạnh chỉ sợ đồng đội heo mà thôi
Nếu Vương Thâm biết tình hình hiện tại, e là tức đến ói máu
Đây cũng là chuyện thường gặp, người này kín miệng nhưng không có nghĩa là người kia cũng có thể làm như vậy, dù sao đây cũng là đồn cảnh sát, bất luận là ai khi đến nơi này cũng đều rất căng thẳng, nhất là khi làm chuyện gì xấu
Lưu Hiểu Thiên vừa đi ra, đồng nghiệp bên ngoài lập tức hỏi thăm tình huống trong phòng, nhưng anh ta không có thời gian giải thích với bọn họ, lập tức chạy đi
Trong phòng thẩm vấn
Tiền Hào nhìn Lâm Phàm: “Anh ở tầng dưới công ty chúng tôi, rốt cuộc biết được bao nhiêu tin tức, tại sao trước giờ tôi chưa từng gặp qua?”
Lâm Phàm liếc nhìn Tiền Hào, cũng không nói gì, tình hình bây giờ vẫn chưa rõ ràng
Nếu bây giờ quá đắc ý, cuối cùng lại không có bằng chứng thì chẳng phải là to chuyện sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lâm Phàm mỉm cười: “Nào, anh nói đi, giữa anh và Vương Thâm rốt cuộc có chuyện gì, nói đi có thể anh sẽ được khoan hồng.”
Tiền Hào cúi đầu, sự việc được đưa ra ánh sáng, không phải do anh ta không kiên quyết, mà là do ông chủ không kiên định, anh ta có thể làm gì, vì vậy anh ta chỉ có thể nói ra toàn bộ sự việc
Thời gian trôi qua từng phút từng giây
Ting ting
Điện thoại tới
Lưu Hiểu Thiên: “Cuốn sổ đã được tìm thấy
Có rất nhiều manh mối được ghi lại trong này
Những gì anh ta nói là sự thật.”
Lâm Phàm: “Vậy thì tốt.”
Lưu Hiểu Thiên đáp: “Tôi sẽ quay lại ngay.”
Tiền Hào nhìn Lâm Phàm: “Tôi không nói dối, thứ này thực sự ở đó, chỉ có tôi và Vương Thâm biết về nó, ngay cả con trai của ông ấy cũng không biết.”
“Tôi đã nói ra hết sự thật, tôi có thể nhận được sự khoan hồng không?” Tiền Hào hỏi
Lâm Phàm cười phá lên, nhưng trong mắt Tiền Hào tiếng cười ấy lại rất đáng sợ, trong lòng anh ta cũng không hiểu tại sao, nụ cười này là có ý gì
Rất nhanh, Lưu Hiểu Thiên đã trở về
Lưu Hiểu Thiên tiến vào phòng thẩm vấn: “Lâm đại sư, cảm ơn anh rất nhiều, nếu không phải có anh, e là cũng không hỏi ra được gì.”
Lâm Phàm cười nói: “Tiện tay mà thôi, gặp chuyện như này cũng sẽ không có ai khoanh tay đứng nhìn đâu.”
Lưu Hiểu Thiên lúc này hoàn toàn khâm phục, anh ta càng cảm thấy Lâm đại sư chính là cứu tinh của cuộc đời mình
Bất cứ chuyện gì, chỉ cần có Lâm đại sư ở đó thì đều được giải quyết gọn gàng
Bây giờ sự việc đã được giải quyết, phần còn lại, Lưu Hiểu Thiên và những người khác sẽ chịu trách nhiệm
“Đội trưởng Lưu, đến lúc tôi phải về rồi.” Lâm Phàm nói
Đội trưởng Lưu có chút không nỡ: “Sao không ở lại thêm chút nữa?”
Lâm Phàm xua xua tay: “Không, tôi không phải là cảnh sát, điều đó không đúng với quy định
Hơn nữa, việc này khá quan trọng, vì vậy tôi không nên tham gia thì tốt hơn.”
Lưu Hiểu Thiên gật đầu, đồng ý với Lâm đại sư, bây giờ đã có được bằng chứng này, nhưng đó mới chỉ là khởi đầu của vấn đề, sự việc vẫn chưa thực sự được giải quyết
Có những thông tin này trong tay, e là bọn họ còn phải bận rộn lâu dài, phạm vi liên quan quá rộng, nhất định không được để lộ ra ngoài, nếu không bị bọn buôn người biết được sẽ không ổn
Tiền Hào vẫn luôn sợ hãi, nhưng lúc này anh ta ngẩng đầu lên, kinh ngạc nhìn Lâm Phàm: “Anh không phải là cảnh sát sao?”
Lâm Phàm quay đầu cười nói: “Anh thật thông minh.”
“Anh…” Tiền Hào sửng sốt, thoáng nghĩ tới chuyện gì đó
“Thật ra ông chủ của anh không nói gì cả, nhưng anh thì rất tốt, anh đã nói hết rồi, về sau cần thông minh hơn nữa
Làm chuyện xấu nhiều rồi nghi thần nghi quỷ.” Lâm Phàm cười nói
“Không thể nào...” Tiền Hào sửng sốt: “Vậy làm sao các người biết chuyện bảy đứa nhỏ?”
Lâm Phàm cười thần bí: “Anh đoán xem…”
Tiền Hào bực tức đập mặt bàn, đoán cái mẹ gì…
Bên ngoài
Các cảnh sát trẻ tuổi nhìn Lâm Phàm đầy hâm mộ, họ thực sự bị thuyết phục
Bốp bốp
Vỗ tay
Vỗ tay
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bọn họ theo đội trưởng Lưu ra ngoài tìm đồ, cuốn sổ thực sự ở đó
Hơn nữa công lao đều là Lâm đại sư hỏi ra, bản lĩnh này khiến họ bội phục
Một nữ cảnh sát tiến lên, ngưỡng mộ nhìn Lâm đại sư, sau đó hỏi: “Lâm đại sư, làm sao anh biết rõ ràng như vậy?”
Cô thật sự nghĩ không ra, Lâm Phàm làm sao có thể biết chuyện này, lại làm sao có thể dọa Tiền Hào, thật không thể tin được
Lâm Phàm khẽ mỉm cười
“Cô đoán xem…”
Nữ cảnh sát: “…”
Ngoài cổng sở cảnh sát
Lưu Hiểu Thiên vẫn còn đang rất hào hứng: “Lâm đại sư, tôi đưa anh về.”
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]