Hiện tại, đôi khi hắn nằm trên giường có lúc sẽ nghĩ đến kiến thức mình lấy được từ bách khoa toàn thư càng ngày càng nhiều, đồng thời có nhiều danh mục khác nhau
Nếu như gặp được cái nào phù hợp thì có thể đem đi dạy mấy đứa nhỏ, Ít nhất dạy kỹ năng từ khi còn nhỏ thì lớn lên có một cái nghề, huống hồ bản thân hắn còn là một đại sư, kết quả dạy dỗ chắc chắn sẽ không đến nỗi tệ
Việc này không phải là một sớm một chiều nên cần phải được xem xét cẩn thận
“Thần Côn, tôi thấy hình như ông đang xem thường tôi rồi.” Lâm Phàm cười ha hả nói
Điền Thần Côn xua tay : “Làm sao có thể, tôi sao mà coi thường Lâm đại sư của chúng ta được chứ
Tôi xem rồi, xem bói quả thật không tệ, chúng ta có thể dạy những đứa trẻ thành đại sư xem bói, về sau chúng ta có thể mở một tông phái…”
Lâm Phàm vừa nghe cũng vui vẻ đáp: “Thôi đi, ông càng nói càng không đáng tin…”
Điền Thần Côn cười, cũng chính là để điều chỉnh bầu không khí
Sân bay Thượng Hải
Hai bóng người từ sân bay đi ra, Vương Minh Dương đứng chờ ở bên ngoài, lúc nhìn thấy người thì ngay lập tức cười tươi : “Anh,, ở đây…”
Ngô Vân Cương sau khi trở về thủ đô thì bận rộn với công việc của mình, thu dọn đống lộn xộn
Hiện tại mọi việc đã được giải quyết ổn thỏa, tập đoàn đang đi đúng hướng, khủng hoảng đã được giải quyết
Cho nên khi kết thúc công việc thì ông ta lập tức quay lại Thượng Hải để đích thân cảm ơn Lâm đại sư
Lúc này Vương Minh Dương nhìn thấy người ngồi bên cạnh Ngô Vân trong lòng có chút kích động : “Đây không phải là Tôn tổng sao, sao anh có thời gian để đến Thượng Hải ?”
Tôn tổng chính là bạn của Ngô Vân Cương, nhưng mà Vương Minh Dương không thích người này bởi vì anh ta cảm thấy người này có gì đó không ổn, tính cách hơi ghê tởm, thuộc loại người sống hai mặt
Nhưng Ngô Vân Cương có quan hệ không tồi với hắn
Trước đây Vương Minh Dương đã nhắc nhở qua Ngô Vân Cương một lần rồi, nhưng Ngô Vân Cương vẫn không để trong lòng, cho nên về sau Vương Minh Dương cũng không nhắc đến nữa
Người khác kết bạn bản thân hắn quản cũng không được chỉ là tự mình cách xa Tôn tổng một chút mà thôi
Tôn tổng cười nói : “Nghe lão Ngô nói, lần này nhờ có Lâm đại sư mới có thể vượt qua được nguy hiểm, cho nên tôi đến xem thử”
Ngô Vân Cương ngồi bên cạnh thở dài : “Lần này phải thật sự cảm ơn Lâm đại sư, đây chính là ân nhân cứu mạng của tôi đấy, cho nên chuyến này tôi đã chuẩn bị đầy đủ lễ để cảm tạ rồi”
Vương Minh Dương mỉm cười : “Ông anh à, đừng có nghĩ nhiều quá, người anh em này của em không cần anh phải cám ơn đâu, đều là bạn bè cả, có đôi khi giúp đỡ một chút là chuyện nên làm”
Ngô Vân Cương chua xót nói : “Lâm đại sư coi chú em là huynh đẹ, tôi còn phải dựa vào mặt mũi của chú em đấy nha.”
“Làm sao có thể chứ!” Vương Minh Dương lắc đầu rồi cũng không muốn thảo luận chủ đề này nữa
Bản thân có thể cùng Lâm Phàm trở thành bạn tốt bởi vì dùng tâm để đối đãi, một chút mục đích cũng không có
“Chúng ta lên xe rồi nói”
Trên xe
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tôn tổng nhìn thấy hai người nói chuyện vui vẻ, thuận miệng nói : “Cậu có thể nhờ Lâm đại sư xem giúp tôi một quẻ được không?”
Ngô Vân Cương đang nói chuyện vui vẻ cùng Vương Minh Dương , lúc nghe thấy những lời đó của Tôn tổng, hắn đang nghĩ nên nói gì nhưng đã bị Vương Minh Dương cướp lời : “Cái này thì phải xem vận may của anh rồi, quy tắc xem bói của Lâm đại sư là phải xếp hàng, mỗi ngày chỉ xem 10 người
Nếu không xếp hàng thì không được rồi.“
Tôn tổng sửng sốt : “Còn có nguyên tắc này à, nhưng mà chúng ta đều là bạn bè cả, chắc chắn có thể đi cửa sau chứ nhỉ”
Vương Minh Dương xua tay : “Đi cửa sau không dễ đâu, kể cả anh Vân Cương lần đó, tôi còn phải cầu xin người anh em này của tôi giúp đỡ kia mà
Cho nên anh đừng nghĩ nhiều, muốn xem thì thật sự phải đi xếp hàng”
Ngô Văn Cương nhìn thấy Tôn tổng sắc mặt hơi có chút biến hóa, giống như có chút không vui, xem như là bạn bè nên ông cũng nói: “Chú em à
Cái này đợi lát nữa xem thế nào đi, Lâm đại sư chắc hẳn cũng sẽ nể mặt , nếu như không được thì lại xếp hàng cũng tốt mà.”
Minh Dương trong lòng không thoải mái nhưng mà không có biểu hiện ra bên ngoài, chỉ lộ ra một nụ cười : “Tôn tổng thực sự muốn xem thì tốt nhất là xếp hàng, người anh em này của tôi rất tuân thủ quy tắc, người thường sợ rằng cậu ta không chú ý đến”
Tôn tổng cười nói : “Anh Vương nói như vậy, chúng ta ba người tài sản mấy chục tỷ có thể là người thường sao?”
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vương Minh Dương cười khúc khích nói : “Đối với người khác mà nói thì như vậy không phải là người bình thường, nhưng mà đối với người anh em của tôi mà nói thì chúng ta chính là người bình thường”
Tôn tổng xua tay : “Tôi không tin, nếu tôi đập tiền vào thì chẳng lẽ cậu ta còn không xem giúp cho tôi sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trên đời này làm gì có người nào không thích tiền chứ”
“Dừng xe!”