Bên trong tiệm
Lâm Phàm cười nói: “Tôi nghe Minh Dương nói, số tiền bị lừa lần này đều đã đòi lại được rồi?”
Ngô Vân Cương gật đầu: “Đúng rồi tất cả đều lấy lại được rồi, thật may khi lấy lại được kịp thời, nếu không không biết hậu quả sẽ như thế nào”
Chuyện này quả thật rất đúng lúc bằng không chờ người chạy ra nước ngoài rồi cũng không dễ để kiếm về
Vì vậy đối với Ngô Vân Cương mà nói, Lâm đại sư chính là ân nhân của ông ta
Vương Minh Dương đứng bên cạnh nói: “Lần này đến đây, lão Ngô cũng dự định ở lại lâu hơn một chút, lúc không có việc gì thì tới cửa hàng của cậu xem
Lâm Phàm cười nói: “Cửa hàng nhỏ không được thuận tiện lắm”
“Tiện tiện, tôi bình thường hay đi loanh quanh mua sắm nhưng qua chuyện lần này tôi có chút sợ, cho nên ở Thượng Hải muốn đầu tư xem thế nào
Xem xem có vị trí nào tốt vừa hay cũng có thể gần với Lâm đại sư.” Ngô Vân Cương cười nói, qua sự việc lần này ông thật sự bị dọa sợ rồi, mấy chục năm cố gắng suýt chút nữa là mất trắng, đồng thời còn mang thêm nợ trên mình
Nói thật ra ân tình này của Lâm đại sư như giúp ông ta tái sinh thêm lần nữa
Lúc này, Tôn Liên Dân mở miệng nói: “Nghe lão Ngô nói năng lực xem bói của Lâm đại sư là thiên hạ đệ nhất, có thể giúp tôi xem một quẻ không”
Lâm Phàm mỉm cười xua tay: “Xem bói có thể, nhưng mà quy định ở đây là phải xếp hàng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hôm nay đã đủ người rồi, nếu được thì ngày mai tới sớm để xếp hàng”
Tôn Liên Dân không nghĩ rằng lời này cùng với Vương Minh Dương lại giống nhau như vậy, trong lòng cũng cảm thấy kỳ lạ nhưng cũng cười nói: “Cậu xem, tôi cũng là anh em tốt của lão Ngô, mọi người đều là bạn bè có thể nể mặt một chút, dù sao tôi từ xa xôi đến đây cũng không dễ dàng gì”
“Lão Ngô, ông nói đi” Tôn Liên Dân nhìn về phía của Ngô Vân Cương nói
Vương Minh Dương đứng bên cạnh nhíu mày: “Tôn tổng, đây là quy tắc của người anh em tôi xin ông hãy tuân thủ
Nếu như đều nhờ quan hệ bạn bè để xem thì chắc người anh em của tôi bận rộn chết mất
”
Tôn Liên Dân cười nói: “Vương tổng, tôi cùng Ngô Vân Cương quan hệ tốt như vậy, cũng đã nghe qua Vân Cương nói với tôi về Lâm đại sư lợi hại như thế nào, tôi thật sự rất tò đó.”
Ngô Vân Cương cảm thấy bất lực, bạn của mình tính cách như vậy
Càng không để ông ta làm ông ta càng muốn làm
Đặc biệt, lúc ở trong xe Vương Minh Dương tức giận với cậu ta, hiển nhiên cũng khiến Tôn Liên Dân tức giận nên khi đến đây ông ta tức giận mới nói thẳng như vậy
Vương Minh Dương nhìn Lâm Phàm: “Đừng để ý ông ta”
Lâm Phàm hơi ngạc nhiên, xem ra trong chuyện này dường như có mâu thuẫn, sau đó quay lại nhìn Vương Minh Dương mới phát hiện sắc mặt của Vương Minh Dương không được tốt, hiển nhiên là đang tức giận với Tôn Liên Dân
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tôn Liên Dân thật sự không chú ý đến những gì Lâm đại sư đang nhìn, tình hình hiện tại chỉ để cho Vương Minh Dương biết, tôi đã hỏi rồi cậu có thể làm gì
Những chuyện ở trong xe, Tôn Liên Dân càng nghĩ càng không phục, Vương Minh Dương có tư cách gì mà dám nổi giận với mình
“Lâm đại sư có thể nể mặt không
Tôi, Tôn Liên Dân là thật lòng” Tôn Liên Dân nói
Lúc này Điền Thần Côn ngẩng đầu nhìn Tôn Liên Dân, cái tên này là bị làm sao vậy, dường như có một loại cảm giác ông ta muốn cắn mãi không buông vậy
Vương Minh Dương có chút tức giận: “Tôn Liên Dân ông đây là có ý gì
Anh em tôi không phải nói qua rồi sao
Quy định chính là quy định, ông khó chịu với tôi thì cứ nói thẳng ra đừng có làm khó anh em của tôi, ông đừng có dùng mối quan hệ của ông với Vân Cương...”
Vẫn chưa nói xong Lâm Phàm đã xua tay ngắt lời sau đó nhìn Tôn Liên Dân, mười mấy giây sau lắc đầu nói: “Tôi vừa mới xem qua cho ông một quẻ, nhưng mà tôi cảm giác không nói ra thì tốt hơn”
Tôn Liên Dân liếc mắt nhìn Vương Minh Dương rồi cười nói: “Xem bói không phải là cần ngày sinh rồi còn có xem chỉ tay sao, cậu chưa gì đã xem ra rồi ư?”
Lâm Phàm nói: “Ở trước mặt tôi, không cần những thứ đó”
Tôn Liên Dân cười lạnh nhưng trên mặt vẫn lộ vẻ mong chờ: “Lâm đại sư, nếu đã giúp tôi xem rồi chi bằng nói ra tôi xem có đúng không”
Vương Minh Dương lúc này trở nên giận dữ, trực tiếp chỉ tay vào mặt Tôn Liên Dân mắng: “Tôn Liên Dân ý của ông là gì
Ông muốn lợi dụng anh em của tôi chỉ để cho ông xem có đúng hay không thôi sao?”
Ngô Vân Cương ngẩn người, đứng ra ngăn ngăn cản: “Đừng ồn nữa, đừng ồn nữa…”
Hiện tại ông ta rất hối hận, chuyện quái gì đang xảy ra thế này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ngô U Lan và những người khác cũng sửng sốt, họ không phải là bạn bè sao, sao lại cãi nhau rồi?
Lâm Phàm lắc đầu: “Thật ra tôi cho rằng tốt nhất là không nói, nhưng nếu ông bắt tôi nói ra ông phải tự chịu trách nhiệm đó
Đừng buồn dù sao thì cũng không ai thích nghe sự thật”
Đối với Lâm Phàm mà nói , người này muốn gì đây
Vốn muốn cho ông ta mặt mũi không muốn nói lời không hay
Hiện tại sắc mặt của người anh em của hắn lo lắng như mông khỉ rồi, dễ gì mà tha cho ông ta chứ