Vương Minh Dương vừa định đứng lên thì Ngô Văn Cương đã nhanh chóng ngăn cản
“Đừng ồn nữa, hai người nói ít vài câu đi
Lâm đại sư, cậu đừng tức giận.” Ngô Vân Cương vội vàng nói với Lâm Phàm
Chuyện này thật sự làm người ta phiền lòng
Ông ta không ngờ rằng Vương Minh Dương sẽ tức giận với Tôn Liên Dân, nhìn tình hình này thì đơn giản chỉ là vấn đề bất đồng quan điểm
Lâm Phàm xua tay cười nói: “Tôi không có tức giận, chỉ là nói thật mấy câu mà thôi nhưng mà tôi cũng phải nói vài lời”
Ngô Vân Cương bất đắc dĩ
Lâm đại sư thân mến ơi, chuyện này chúng ta đừng nói nữa
Lâm Phàm nhìn Tôn Liên Dân nói: “Ông cần phải chú ý, tướng mệnh này của ông không được tốt lắm
Sẽ có tai họa ập đến, về phần tai họa này cần phải xem ông xử lý như thế nào”
Lúc này, Tôn Liên Dân đã nghe không lọt lỗ tai nữa, ông ta hừ một cái sau đó đi thẳng ra cửa: “Xàm xí...”
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ngô Vân Cương đuổi theo: “Lão Tôn
Lão Tôn
Ông đang làm gì vậy?”
Ngoài cửa, Tôn Liên Dân xua tay: “Tôi không thể ở lại đây được nữa, tôi về Bắc Kinh trước đây
Tôi khuyên ông, loại bói toán này chính là đánh vào tâm lý người ta, ông cũng đừng để bị lừa”
Ngô Vân Cương vẫn muốn giữ người ở lại nhưng Tôn Liên Dân trực tiếp rời đi
Ông ta căn bản là không muốn ở lại đây nữa
Lâm Phàm nhìn thấy Tôn Liên Dân rời đi thì cười phá lên, những lời nói thật này thật sự khiến người khác tức giận, nhưng mà còn cách nào khác chứ
Hắn chỉ là đang nói sự thật mà thôi
Có sai sao
Chắc chắn là không sai rồi
Vương Minh Dương cười to: “Loại người này không nên nể mặt, đê tiện vô cùng”
Ngô Vân Cương quay lại thì thở dài: “Lâm đại sư, thật sự xin lỗi cậu
Tính tình của người bạn này chính là như vậy.”
Lâm Phàm xua tay: “Tôi đã nói qua với ông rồi, ông đã nghe thì về sau cần chú ý nhiều hơn
Về phương diện lợi ích tốt nhất là không tham gia vào
Về phần kết bạn, đây đương nhiên là việc của ông, tôi cũng không tiện xen vào”
Ngô Vân Cương gật đầu
Mặc dù ông ta tin tưởng Lâm đại sư nhưng mà không thể chỉ vì những lời như vậy của Lâm đại sư mà không nhận bạn bè được
Cho nên ông ta nhớ kỹ lời của Lâm đại sư, về sau mối quan hệ như vậy ít dính líu đến lợi ích tiền bạc vẫn hơn
Nhưng mà Ngô Vân Cương cũng lo lắng về tai họa mà Lâm đại sư nói, không biết có phải là thật không Lúc này Lâm Phàm cũng nhìn thấy vẻ mặt lo lắng của Ngô Vân Cương nên lập tức nói: “Những gì tôi nói đều là sự thật, tôi không hề lừa ông ấy”
Vương Minh Dương vui vẻ nói: “Với tính cách của ông ta thì ông ta phải nhận lấy
Lão Ngô
Tôi nghĩ ông nên mặc kệ đi, cho dù ông có giúp người ta thì người ta cũng chưa chắc đã cảm kích đâu mà ngược lại còn chê ông rảnh rỗi quản nhiều việc quá đấy
Ngô Vân Cương gật đầu
Quả thật những lời này của Vương Minh Dương rất đúng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tôn Liên Dân là người như vậy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
nếu như ông ta không tin thì ông ta chắc chắn sẽ không đếm xỉa đến
Hơn nữa, chuyện này đã tạo ra mâu thuẫn lớn như vậy rồi nên nếu còn nói nữa thì chắc chắn sẽ làm ông ta chán ghét
Chuyện này có chút phiền rồi đây
Điền Thần Côn sững sờ
Ông ta theo dõi quá trình từ lúc bắt đầu cho đến khi kết thúc, thật sự dọa ông ta sợ đến mức muốn tiểu ra ngoài luôn rồi
Chuyện làm người nghe phải sửng sốt như vậy chắc sẽ không chính xác đâu nhỉ
Ngô Thiên Hà cũng ngưỡng mộ trình độ xem bói của Lâm đại sư
Về phương diện xem tướng mệnh, ông ta nắm rõ như vậy nhưng cũng không bằng cậu ta
Sau khi từ Liên Châu đến đây, ông ta luôn chú ý đến tình hình của con gái, vận mệnh này thật sự có biến hóa
Tuy rằng hiện tại vẫn chưa rõ ràng, nhưng mà đã thay đổi theo hướng tốt hơn
Vương Minh Dương cười nói: “Được rồi, lão Ngô
Chúng ta đừng nghĩ đến những chuyện không vui này nữa
Tôi nói cho ông biết, Lâm đại sư không những có thể bói toán tuyệt đỉnh mà còn có một tay nghề khác cũng tuyệt vời không kém
Ông có nhớ trước đây, chúng ta đã từng mời một đầu bếp bậc thầy ở trong nước đã giành được danh hiệu đầu bếp đến nấu ăn cho chúng ta không?”
Ngô Vân Cương không nghĩ đến những việc đó nữa, Sau khi nghe thấy Vương Minh Dương hỏi thì cũng chỉ cười: “Làm sao đấy
Cậu lại muốn ăn à
Nhưng mà hiện tại khó rồi, sức khỏe của đầu bếp đấy không được tốt nên ít khi nấu ăn rồi”
“Ha ha.” Vương Minh Dương cười phá lên: “Tôi là muốn nói cho ông biết, tay nghề của Lâm đại sư của chúng ta so với đầu bếp đấy thì giỏi hơn nhiều
Ông chưa ăn nên chưa biết đó thôi, chỉ cần ăn một miếng là có thể nghiện luôn
Cái này căn bản không phải là một cấp bậc nữa rồi mà có thể nói là một trời một vực đấy”
Sau đó Vương Minh Dương đưa ánh mắt về phía Lâm Phàm: “Cậu nói xem, lão Ngô đã lặn lội đường xa đến đây thay vì đến một nhà hàng vậy tại sao chúng ta không cùng nhau làm một bữa náo nhiệt đi?”
Nói đến đồ ăn, mọi người trong tiệm đều ngẩng đầu lên
Trong mắt ẩn chứa ý tứ là tất cả mọi người ở đây đều có phần