Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 386: Mùi vị quen thuộc




Sáu, bảy giờ tối
Nói là nhà hàng cho sang chứ thực ra đây là một quán cơm, quán cơm của Bạch Kha nằm ngay trên đường lớn, không tính là to nhưng là mặt tiền
Quán cơm này hắn cũng biết, là bố mẹ của Bạch Kha để lại, sau đó tốt nghiệp cấp ba Bạch Kha cũng không học đại học mà cùng người trong nhà học kỹ năng nấu nướng sau đó tiếp quản quán cơm này
Nhiều tiền thì không kiếm nổi, thế nhưng cuộc sống như vậy là cũng đủ
Khách quý đến quán cơm
Đây chính là quán cơm nhỏ Bạch Kha kinh doanh, ngoài cửa có chút cũ kỹ nhưng bên trong cũng là một quán cơm nhỏ trang trí rất bình thường
Mặt tường dán giấy dán tường, đặt vài cái bàn bốn người ngồi
Cập bậc quán cơm này so với một số quán cơm xung quanh thì chênh lệch thực sự là quá lớn, hiện tại thời đại khác nhau có nhiều loại cửa hàng khác nhau mở ra
Cửa hàng bún
Nhà hàng cơm gà Hoàng Phủ
Nhà hàng Hồng Kông
Vân vân..
Quán cơm này của Bạch Kha, trên còn đường này thực sự là không có cách nào cạnh tranh với người khác
Mùi vị như nào thì không biết, chỉ cần nhìn trang trí ngoài mặt tiền là có thể nhìn ra bên trong ra sao rồi
Thực khách có lúc cũng nhìn vào cửa hàng, bởi vì quán ăn nhỏ này giống phong cách những năm về trước
Nếu như không trang trí đẹp mắt thì về ngoại quan thực sự là quá lỗi thời rồi
Lúc Lâm Phàm bước vào quán, một cô gái trẻ đang cầm chổi quét sàn nhà
Sau đó nhìn thấy Lâm Phàm cứ tưởng rằng là đến ăn cơm nên lập tức nhiệt tình nghênh đón
“Bạch Kha có ở đây không?” Lâm Phàm hỏi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cô gái ngạc nhiên sau đó hướng về phía phòng bếp gọi to: “Có người đến tìm anh!”
Người vẫn chưa xuất hiện đã thấy tiếng của Bạch Kha từ trong phòng bếp truyền đến: “Phàm tử, cậu đến rồi đó sao?”
Bạch Kha đeo tạp dề, tươi cười đi ra: “Phàm tử giới thiệu với cậu một chút, đây là bạn gái mình, Tiểu Yến
Tiểu Yến
Đây là bạn tốt từ cấp 3 của anh, Lâm Phàm
Hôm qua vừa mới quay về, cho nên hôm nay anh gọi mấy anh em qua đây tụ tập!”
Tiểu Yến nhiệt tình cười nói với Lâm Phàm: “Vậy để em đi mua ít thịt heo, các anh cứ từ từ nói chuyện nhé!”
Sau khi Tiểu Yến vừa ra ngoài, Lâm Phàm cười: “Được đó
Có cả người yêu rồi!”
Bạch Kha cười: “Chắc chắn rồi, kiếm tiền không có bản lĩnh lớn như vậy, thế nhưng bản lĩnh tìm một cô bạn gái chắc chắn là phải có rồi!”
Lâm Phàm hỏi: “Chuẩn bị khi nào thì kết hôn?”
Bạch Kha: “Tạm thời không vội, tiết kiệm chút tiền trước đã, thôi trước mắt không nói đến những chuyện này nữa, mình đi làm mấy món ăn, hôm nay chúng ta ở trong cửa hàng nhỏ này của mình nói chuyện, cậu đừng chê nhé!”
Lâm Phàm cười vỗ Bạch Kha một cái: “Cậu được lắm đó, hồi học cấp 3 chúng tôi thường đến quán cơm này ăn chực
Có điều nói thật, tay nghề của dì rất lâu rồi chưa thử lại, bao nhiêu năm qua rồi để tôi xem xem, tay nghề cậu học được bằng mấy phần của dì rồi!”
Trước đây khi học cấp 3, bọn Lâm Phàm có những ngày nghỉ học không về nhà, thế là liền đến quán cơm nhà Bạch Kha ăn nhờ ở đậu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mỗi lần đều ăn no căng bụng, khi đó việc kinh doanh của quán cơm vẫn tốt, chủ yếu là do tay nghề của mẹ Bạch Kha
Sau này bởi vì tay của dì bị bỏng nên không thể nấu ăn được nữa
Sau khi Bạch Kha tốt nghiệp bởi vì học không giỏi, không có tiền học đại học nên tiếp nhận luôn cửa hàng này
Bạch Kha cười nói: “Được
Cậu làm gì trước đi, mình ra đằng sau làm vài món sở trường!”
“Được
Mình đến làm chuyên gia thử món ăn, nghiêm túc thưởng thức xem sao!” Lâm Phàm ngồi ở đó, nhìn xung quanh, vẫn là cái mùi vị quen thuộc ngày xưa
Ba người nên cũng không cần quá nhiều món, ăn uống là thứ yếu, chủ yếu là tụ tập, nhớ lại kỉ niệm cũ
Tiểu Yến là người bản địa ở Trung Châu, có điều là ở vùng nông thôn gần Trung Châu
Bạch Kha và Tiểu Yến gặp nhau vẫn là khá thú vị
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tiểu Yến đến Trung Châu làm việc, công việc đầu tiên chính là làm phục vụ trong quán của Bạch Kha, không ngờ rằng lửa gần rơm lâu ngày cũng bén, sau này lại trở thành bạn gái của Bạch Kha
Có điều trong mắt Lâm Phàm, chỉ số thông minh của Bạch Kha rất cao, vốn dĩ tháng này phải mất hai nghìn tệ tiền lương, nhưng bây giờ có thể tiết kiệm được toàn bộ
Hơn nữa còn có một cô bạn gái, mua bán kiểu này tìm đâu ra
Tính đi tính lại vẫn là cậu ta kiếm lợi
Tiểu Yến không quá xinh đẹp, nhưng cũng không thể nói là xấu, lớn lên có chút thanh tú, thân thiện với mọi người, luôn giữ nụ cười trên mặt
Dùng một câu thời cấp ba mà bọn họ thường đặt cho con gái, biệt danh chính là “Đại tỷ ngốc thích cười”
Có điều con gái thích cười thường sẽ may mắn, điều này trên Huyền học là có căn cứ
“Kha tử, đừng làm nhiều đồ ăn như vậy, như này là đủ rồi!” Trên bàn đã có bốn món ăn, còn có một phần thịt heo, nhưng mà Bạch Kha vẫn đang bận rộn dưới bếp, nói là muốn làm thêm vài món
“Đến rồi
Đến rồi!” Bạch Kha bưng một phần súp tiết vịt, sau đó đi tới tủ rượu lấy một bình rượu trắng ngon nhất ra
Lâm Phàm nhìn thấy rượu trắng bỗng thấy tê dại: “Không uống rượu trắng, uống bia được không?”
Nhưng Bạch Kha sao có thể đồng ý được: “Không sao, cứ từ từ uống, cũng không khó uống lắm đâu!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.