Điền Thần Côn nhỏ giọng nói: “Có muốn tôi động thủ hay không?”
Lâm Phàm phất tay: “Không cần, bây giờ là lúc gã ta biểu diễn, cứ để gã biểu diễn đi.”
Hắn không ngờ tới, chính mình lại đụng phải loại người này, theo hắn thấy thì loại người này thật sự quá trâu bò, sẽ không chịu nổi việc bị ăn thiệt thòi, sau khi chịu thiệt thòi sẽ nghĩ mọi cách để lấy lại thể diện
Hiện tại gã ta dám đi theo từ sân bay tới đây, lập tức hỏi hắn có sợ không
Mặc kệ mọi người cảm thấy thế nào
Dù sao thì hắn cũng thấy sợ
Lúc này Triệu Chung Dương đã ở bên ngoài: “Mọi người mau tới đây, có người đến cửa hàng của Lâm đại sư để gây chuyện.”
Tất cả các ông chủ trong cửa hàng nghe thấy như vậy đều đi ra
“Cái gì
Cũng có người dám đến tìm ông chủ nhỏ để gây rối sao?”
“Mẹ kiếp, đây là bắt nạt phố Vân Lý của chúng ta rồi
“Đi thôi, mọi người đến đó xem, rốt cuộc là ai có lá gan lớn như vậy, dám bắt nạt Lâm đại sư của chúng ta.”
“Mọi người đi trước đi, tôi về nhà lấy cây chổi.”
Giờ phút này, tất cả ông chủ cửa hàng đều tập trung tới, âm thanh ồn ào vây kín lối vào cửa hàng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lâm Phàm nhìn thấy cảnh này, lập tức sợ ngây người, đang làm gì vậy, mọi người đều tới đây, nếu làm người ta sợ hãi thì phải làm sao
Kiều Phi thấy có người vây tới, lá gan Kiều Phi cũng lớn hơn, chỉ vào mũi của Lâm Phàm mắng chửi: “Ranh con, mày còn tưởng tao không dám sao
Bây giờ ông đây sẽ đập cho mày xem.”
Đột nhiên, Kiều Phi cầm lấy một cái băng ghế rồi đập vào quầy hàng, quầy hàng cũng là quầy hàng giản dị nếu dùng sức đập vào thì sẽ bị hỏng, còn tất cả dụng cụ trên bàn thì đều bị đập vỡ rơi đầy dưới đất
“Mẹ kiếp, anh ta thật sự dám động thủ.”
“Anh muốn chết sao, dám đập phá cửa hàng của Lâm đại sư
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Tên khốn này, xem ra là có mắt như mù mà.”
Lúc này, lão Trương ở bên cạnh đang cầm cái chổi, muốn tiến lên đập vào đầu của Kiều Phi
Lâm Phàm nhanh tay lẹ mắt, trực tiếp đỡ lấy
“Ông chủ nhỏ, để chúng tôi tới xử lý anh ta, tuyệt đối sẽ không làm liên lụy đến anh.” Lão Trương nói
Lâm Phàm bình tĩnh, không chút vội vàng nói: “Không sao để cho anh ta đập đi, chuyện này mọi người đừng động thủ, hơn nữa đánh người như vậy là phạm pháp, nếu đả thương anh ta chúng ta sẽ không gặp rắc rối, nhưng mà ảnh hưởng của nó cũng không tệ đâu
Bởi vì có nhiều người vây xem, lá gan của Kiều Phi lớn hơn, thế nhưng sau cú đập này, gã ta đột nhiên nhận ra tình cảnh không ổn
Đám người dân vây xem này khi nãy hình như còn muốn đánh mình..
Khi nhìn thấy ánh mắt của những người dân vây xem này nhìn về phía mình, trong lòng gã ta khẽ run lên, những người này không phải đến đây để xem, giống như là tới để dạy cho anh ta một bài học
Kiều Phi nuốt nước bọt, giả vờ cương quyết: “Các người muốn làm gì?”
Tuy gã giả vờ rất cương quyết, nhưng giọng điệu có chút run, tay cầm ghế cũng có chút run lên
“Anh đập phá cửa hàng của ông chủ nhỏ, còn dám hỏi chúng tôi làm gì
Chúng tôi đánh chết đồ khốn nhà anh.” Các ông chủ cửa hàng khác tức giận mắng chửi
Lâm Phàm giơ tay lên: “Mọi người đừng cãi, cũng đừng chửi mắng, nếu chửi mắng sẽ cho thấy tố chất không tốt.”
Sau đó Lâm Phàm nhìn Kiều Phi, dơ tay ra: “Nào, mời anh tiếp tục, cứ đập phá tùy thích, đập phá không nát thì anh là cháu trai tôi.”
Kiều Phi nhìn thấy nhiều người như vậy, buông ghế xuống, muốn rời đi lập tức, thế nhưng cửa vào đã bị các ông chủ cửa hàng chặn lại, căn bản không cho gã đi ra ngoài
Lâm Phàm cười nhìn Kiều Phi: “Đây là bản lĩnh của anh đó sao?”
“Không đập phá nữa sao?”
“Không kiêu ngạo nữa?”
“Tiếp tục dùng sức như trước đi, tiếp tục đập phá đi..
Nào, đập phá đi, tôi cam đoan sẽ không có ai động thủ với anh.”
Vốn Kiều Phi vẫn còn do dự, nhưng khi nhìn thấy tên nhóc này càm ràm như vậy, lập tức nổi giận: “Được, nhóc con đừng có đắc ý, bây giờ ông đây đập cho mày xem
Còn nữa, ông nói cho mày biết,chuyện này vẫn còn chưa xong đâu, lần sau tao sẽ đến đập phá tiếp.”
Phanh
Kiều Phi cầm cái ghế đập vào trong tiệm, dù sao cửa hàng cũng không lớn, nhưng đồ vật cũng rất nhiều, dưới sự nỗ lực của gã thì mọi thứ đều bị đập nát hết
Mười phút sao
Kiều Phi thở hồng hộc, trên mặt mang theo một tia cười lạnh, thái độ kiêu ngạo nhìn Lâm Phàm: “Thế nào
Tao đã đập phá rồi đấy
Tao hỏi mày, mày có thể làm gì được tao?”
Lâm Phàm cười nói: "Không tồi, đúng là rất lợi hại
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sau đó, hắn lấy điện thoại di động ra, bấm số 0
"Alo, tôi muốn báo án
Cửa hàng của tôi bị người khác đập phá, là cửa hàng của Lâm đại sư trên phố Vân Lý
Vâng, làm phiền mọi người hãy cử người tới đây
Kiều Phi khinh thường cười: "Gọi cảnh sát đi, tốt lắm, để tao nói cho mày biết, không sao hết, ông đây không sợ, cứ báo đi.”
Lâm Phàm cười nhạt: “Tôi biết anh không sợ, có tiền thì tùy hứng, người dân chúng tôi tuyệt đối không có khả năng giống như người giàu các anh
Thế nhưng tôi tính toán sơ qua cho anh, nếu anh muốn giải quyết chuyện này, ít nhất phải bồi thường hơn mấy chục vạn.”