Viên cảnh sát nói tiếp: “Chuyện này đã thuộc mức độ nghiêm trọng đủ để lập án, mặc dù không gây thương tích cho nhân viên nhưng lại đập phá ở nơi công cộng, điều này đã gây ra những ảnh hưởng xấu, cần phải xử lý theo pháp luật
Đồng thời còn phải bồi thường những tổn thất kinh tế, sẽ bị tước quyền tự do cá nhân trong thời gian ngắn, có thể bị tạm giam từ bốn đến sáu tháng
“Cũng không tệ lắm.” Lâm Phàm hài lòng nhẹ gật đầu
Kiều Phi ở bên cạnh nghe những lời này, lập tức nở nụ cười: “Nhóc con, có phải cậu đang trêu chọc tôi không, còn anh nữa, đừng tưởng rằng tôi không hiểu những thứ này, tôi đã biết các người đang thông đồng với nhau
Tổn thất ba mươi vạn
Tại sao các người không nói ba trăm vạn luôn đi?”
Lâm Phàm vừa cười vừa nói: “Anh muốn thử ba trăm vạn
Chuyện này dễ thôi, sau này có cơ hội lại đến đập phá, tôi cam đoan anh có thể bồi thường ba trăm vạn.”
Leng keng
Lúc này chuông điện thoại của Kiều Phi vang lên
Nhìn thấy dãy số trên điện thoại, Kiều Phi mỉm cười sau đó bấm nghe điện thoại: “Chào Lục tổng, tôi đã đến Thượng Hải nhưng bây giờ không thể đi được..
Không có chuyện gì, tôi đang ở đồn cảnh sát, có thể tối nay hợp đồng này của chúng ta chỉ sợ phải xong một số việc thì mới ký được rồi
Anh muốn đến đây sao
Được rồi, vậy tôi chờ anh ở đây.”
Sau khi cúp điện thoại, Kiều Phi nhìn Lâm Phàm giống như đang khoe khoang thân phận của mình, nhưng chuyện này không có chút tác dụng gì với Lâm Phàm
Lâm Phàm mỉm cười, gọi cho ai cũng vô dụng, chuyện này hắn không đánh ai, cũng không hãm hại ai, chẳng lẽ còn có thể gọi Thiên Vương ba ba tới để cho hắn phải chịu thua hay sao
Không lâu sau
Một người đàn ông trung niên từ bên ngoài đi vào
Chuyện này nói lớn không lớn nói nhỏ cũng không nhỏ, phải xem người trong cuộc xử lý như thế nào, cho nên có người qua đây xem đương nhiên không thành vấn đề
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Kiều Phi nhìn thấy có người đến thì đứng dậy ngay lập tức, bộ dạng tươi cười: “Lục tổng, không ngờ tới lần này đến Thượng Hải, phải để anh đến đồn cảnh sát đón tôi.”
Người được gọi là Lục tổng kia có khí thế hiên ngang, người đầy năng lượng
Còn quần áo và khí chất đều lộ ra phong độ của một người thành đạt, lúc này cũng cười nói: “Kiều tổng, anh làm sao vậy
Tại sao lần này tới Thượng Hải đã bị bắt vào đồn cảnh sát rồi.”
Kiều Phi lắc đầu: “Tôi và tên nhóc này có chút mâu thuẫn, vì chút chuyện mà tức giận đập phá cửa hàng của đối phương, anh cũng biết tính tình tôi nóng nảy không thể chịu đựng được thua thiệt, đặc biệt là phải nhẫn nhịn với một thằng ranh con.’
Khi biết Kiều Phi đập phá cửa hàng của người ta Lục tổng cũng cảm thấy buồn cười: “Kiều tổng đúng là tuổi trẻ nông nổi, nên ra tay thì ra tay..
Nhưng nếu đập phá cửa hàng của người ta thì bồi thường tổn thất cũng chẳng còn chuyện gì
Tại sao vẫn còn bị giữ ở chỗ này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Không phải anh không muốn bồi thường đấy chứ?”
Kiều Phi mỉm cười, khinh thường nhìn về phía Lâm Phàm: "Làm sao có thể
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chỉ bồi thường hai ba vạn mà thôi, tôi không có khả năng sao
Nhưng tên nhóc thối này rất buồn cười, mở miệng đã đòi ba mươi vạn, còn muốn đệ đơn kiện để tôi bị giam lại mấy tháng.”
Lúc này, Lục Ly hướng ánh mắt nhìn về phía Lâm Phàm, tuy ba mươi vạn này không phải là số tiền quá lớn, nhưng công phu sư tử ngoạm này cũng hơi quá rồi, dù sao tiền của người ta cũng không phải là do gió lớn thổi đến..
Viên cảnh sát cũng chỉ là người bình thường, anh ta cảm giác tình huống hiện tại có chút bất lợi cho Lâm đại sư, sau đó đứng dậy nói: “Đây là đồn cảnh sát, cảm phiền anh đi ra ngoài chờ, còn anh là bởi vì cố ý phá hoại tài sản nên sẽ bị giam ở đây đến khi có kết quả.”
Lục Ly cười với viên cảnh sát: “Tôi và cục trưởng Lương của các anh là bạn bè, chuyện này là Kiều tổng không đúng nhưng tôi muốn nói chuyện với người thanh niên này, chuyện gì cũng có thể đàm phán không cần phải làm cho nghiêm trọng như vậy.”
Lâm Phàm nhẹ gật đầu với người cảnh sát kia: “Không có gì đâu, chỉ nói chuyện mà thôi.”
Hắn biết rõ người cảnh sát này muốn bảo vệ mình nên rất cảm kích, nhưng hắn ở đây thì chắc chắn sẽ không gặp phải nguy hiểm gì
Bất kể là solo hay tập thể thì có ai có thể là đối thủ của hắn
Về phần người này lấy thế đè mình, trừ phi hắn mất trí rồi, chỉ là một thương nhân thì có thể làm gì được mình, về phần tìm một người lãnh đạo gì đó thì càng vô dụng, hắn cũng không phải hổ giấy
Chỉ cần có người dám động đến chính mình, cho dù có gãy hay chân hắn cũng sẽ lên đổ shit khắp người gã ta
Lục Ly đứng trước mặt Lâm Phàm: “Người anh em chuyện này cũng không phải là chuyện lớn gì, chúng tôi nhất định sẽ bồi thường
Thế nhưng ba mươi vạn này thì có chút nhiều, tiền này cũng không phải gió lớn thổi đến, không bằng chúng ta mỗi người lùi một bước và giải quyết riêng, không cần phải ra tòa.”
Sau đó Lục Ly lấy một tờ danh thiếp từ trong túi ra: “Kết giao bạn bè, sau này có chuyện gì có thể tới tìm tôi.”