Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 423: Con đường phía trước




Điền Thần Côn lắc đầu: “ Tôi không phải là nói giúp bọn họ những thứ đó, loại chuyện này vài chục năm nay tôi cũng đã thấy nhiều rồi, trong lòng cũng hiểu rõ
Tôi chỉ là thấy đứa nhỏ kia thật đáng thương, vẻ mặt của người cha u ám, tôi sợ anh ta không có nhiều niềm tin vào tương lai vì vậy tôi muốn cậu xem cho bọn họ một quẻ, khai sáng cho người đàn ông đó, để anh ta lấy lại hy vọng về tương lai
Ai mà không có lúc khó khăn
Ý tưởng của tôi là để anh ta lấy lại hy vọng
Lâm Phàm sững người, nhìn chằm chằm Điền Thần Côn, hắn cảm giác như mình đột nhiên giống như không hề quen biết cái người tên Thần Côn trước mắt này
Điền Thần Côn thấy Lâm Phàm không nói chuyện, tưởng rằng cậu ta không đồng ý: “Cậu giúp đi mà, về sau tôi bảo đảm sẽ không lo chuyện bao đồng nữa.”
“Không phải là lo chuyện bao đồng, chỉ là ông làm cho tôi sốc đấy.” Lâm Phàm kinh ngạc nói
Điền Thần Côn lắc đầu: “Chủ yếu là vì đứa trẻ và người đàn ông đó, cậu nói nói xem, vẫn còn rất trẻ mà tâm lý lại bất ổn như vậy, đứa nhỏ này đi theo cũng sẽ phải chịu khổ
Hơn nữa bây giờ còn để tôi bắt gặp, tôi nghĩ có thể khuyên bảo anh ta là cách tốt nhất, dù sao cũng đã gặp rồi có khả năng giúp đỡ mà không làm thì về sau nhớ lại trong lòng cũng sẽ thấy dằn vặt tự trách
Bây giờ con người quá lãnh đạm, dù sao thì việc cũng không liên quan đến mình không cần phải quá để tâm...”
Lâm Phàm bị những lời nói của Điền Thần Côn làm cho sững sờ, không nghĩ tới Điền Thần Côn lại có tấm lòng yêu thương đến thế, mà lão Trương ở bên cạnh cũng đã có cái nhìn khác về Điền Thần Côn, sau đó giơ ngón tay cái với ông ấy nói: “Tôi cảm thấy Thần Côn nói rất có lý.”
Thời khắc này, Điền Thần Côn mắt nhìn chằm chằm Lâm Phàm, chờ đợi Lâm Phàm mở lời
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chỉ cần cậu ta đồng ý thì lập tức đi liền
Ông tin rằng với khả năng xem bói của Lâm Phàm, cho dù đó là một trò lừa bịp thì so những người khác cũng đáng tin hơn nhiều và dễ dàng khiến người ta bị thuyết phục
Lâm Phàm nhìn Điền Thần Côn, cuối cùng cảm thấy chính mình không có cách nào để từ chối: “Vậy được, đi xem một chút đi.”
Điền Thần Côn vui mừng khôn xiết, lập tức kéo Lâm Phàm: “Đi, chúng ta nhanh đi, loại chuyện này chúng ta không thể chờ đợi được.”
Một người đàn ông sắp thành một ông lão lôi kéo một thanh niên trẻ tuổi, cảnh tượng này kỳ thật có chút quái dị
Lão Trương: “ Tôi cũng cùng hai người đi xem thử, chuyện này cũng là chuyện tốt, người đông thế mạnh, cơ hội thành công cũng sẽ lớn hơn.”
“Thần côn, đi là được rồi nhưng trước tiên ông buông tay tôi ra đã, tôi tự biết đi như thế nào.” Lâm Phàm bất đắc dĩ nói, giữa ban ngày ban mặt, lôi lôi kéo kéo thật sự là quá mất mặt mà
Điền Thần Côn bây giờ rất hưng phấn, không biết vì sao nhưng ông ấy cảm thấy như chỉ cần tên nhóc này ra tay thì chuyện gì cũng đều có thể giải quyết, đây là sự tin tưởng không gì sánh bằng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tại bệnh viện
Dưới sự dẫn dắt của Điền Thần Côn rất nhanh đã đến phòng bệnh
Ba người đứng ở cửa nhìn vào bên trong, trong phòng bệnh bóng lưng của người đàn ông kia lọt vào trong tầm mắt của ba người
Lâm Phàm kéo kéo Điền Thần Côn: “Hai người đi qua phòng nghỉ bên kia chờ tôi, đợi lát nữa tôi sẽ đưa anh ta qua đó.”
Điền Thần Côn cùng lão Trương gật đầu một cái
Lâm Phàm đi vào trong phòng, đứng trước giường bệnh, nhìn người phụ nữ nằm trên giường
Dựa theo sắc mặt của cô ta thì cũng có thể đoán được sinh mệnh đã sắp cạn, cách cái chết không còn xa nữa rồi
Người đàn ông chán nản ngẩng đầu lên: “Lâm đại sư?”
Lâm Phàm nhìn người đàn ông: “Từ Đức.”
Từ Đức hơi sửng sốt: “Anh biết tên của tôi.”
Lâm Phàm gật đầu: “Nếu anh đã biết tôi là ai, hẳn phải biết tôi là làm cái gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lúc trước không phải anh đã hỏi tôi, con đường tương lai sau này của anh nên đi như thế nào hay sao
Tôi nghĩ tôi có thể cẩn thận xem cho anh, chỉ là phải coi anh có thời gian hay không.”
Từ Đức muốn nói lại thôi, do dự nhìn vợ đang nằm trên giường bệnh, lại nhìn đứa con đang ngủ say trong lòng, cuối cùng nói: “ Tôi có thời gian.”
“Vậy đi vào trong phòng nghỉ, chúng ta qua đó rồi nói chuyện.” Lâm Phàm nói
Bây giờ anh ta rất bối rối và không biết phải làm gì, khi anh ta đang cho vợ khám bệnh ở đây thì nghe người xung quanh nói ở phố Vân Lý gần đây có một vị Lâm đại sư, xem bói rất chuẩn bởi vậy anh ta mới đi xem thử
Bây giờ Lâm đại sư đã tới đây, anh ta cảm thấy dường như đã tìm được người để có thể nói chuyện
Khi đi ngang qua một phòng bệnh Lâm Phàm dừng bước, Từ Đức cũng dừng bước, anh ta không biết Lâm đại sư là đang định làm gì
“Anh nhìn xem, lúc trước anh hỏi tôi, con đường ngày sau phải đi như thế nào, ông ta sẽ nói cho anh biết.” Lâm Phàm nói
Từ Đức nhìn về phía trong phòng bệnh
Trong phòng bệnh, một đám người đứng ở trước giường nhìn ông lão nằm ở trên giường

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.