Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 426: Lừa gạt cao cấp




Ngoài bệnh viện
Điền Thần Côn quay đầu nhìn bệnh viện, sau đó nhìn Lâm Phàm: “Cậu nói anh ta tin không?”
Lão Trương đáp: “Tôi chắc chắn anh ta sẽ tin, nhưng ông chủ nhỏ này
Cậu nói có hai lựa chọn, tôi lại thấy là bốn lựa chọn mới đúng
Kết quả không phải là bốn đường vận mệnh sao
Ông chủ nhỏ cậu nói chuyện đoán mệnh này có thể nhìn thấy tương lai thật không?”
Lâm Phàm nhìn hai người, sau đó cười nhẹ, đáp: “Ai mà biết được.”
Qua chuyện này, hắn phát hiện kiến thức trong Bách Khoa Toàn Thư không chỉ có tác dụng trong mắt hắn mà còn có nhiều tác dụng khác nữa, chỉ là trước đó hắn chưa từng nghĩ đến điều này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chủ yếu do kiến thức trong Bách Khoa Toàn Thư đến quá nhanh, mỗi lần hoàn thành nhiệm vụ sẽ có kiến thức mới, việc này khiến Lâm Phàm không có thời gian suy xét thật kỹ
Giống như việc học nấu món ăn Giang Tô chẳng hạn, nếu theo phương thức bình thường, mở cửa hàng chắc chắn kinh doanh rất tốt
Thế nhưng hắn lại giao hai món ăn cho bạn thân của mình, giúp anh ta giải quyết khó khăn trước mắt
Đoán mệnh chính là quẻ chết, không nói không giải thích, dùng ánh mắt người qua đường để nhìn thấu, không can thiệp, không liên quan, như vậy vận mệnh sẽ chính xác hơn nhiều
Nhưng nếu đã dính líu vào thì sẽ có thay đổi
Vận mệnh cha con Từ Đức vốn đã định sẵn, thế nhưng Lâm Phàm lại đem sự lựa chọn vận mệnh nói ra để anh ta quyết định
Bất kể anh ta chọn gì đi nữa đều là số mạng của anh ta, là số mạng do chính anh ta chọn lựa
Thời gian trôi qua mấy ngày
Thỉnh thoảng Điền Thần Côn sẽ đi bệnh viện thăm, ông ấy cũng lấy hai vạn tệ cộng thêm hai vạn của Lâm Phàm thành bốn vạn
Đối với Từ Đức, anh ta chưa từng nghĩ sẽ có người giúp đỡ mình nên không muốn nhận số tiền này, nhưng Điền Thần Côn ép anh ta phải nhận cho bằng được
Hai vạn tuy không nhiều đối với Lâm Phàm nhưng Từ Đức chỉ là người lạ mới quen nên hắn không cho quá nhiều
Hơn nữa hắn nhìn ra được, Từ Đức không phải là người quá biết mưu tính, có đôi khi giúp đỡ người ta trong lúc khó khăn cũng là cách tạo mối quan hệ giữa người và người
Điều khiến Lâm Phàm ngạc nhiên nhất là lần này Điền Thần Côn lại lấy ra tiền mua quan tài của mình
Bình thường Điền Thần Côn không keo kiệt, nhưng có khi thật sự không phải không hào phóng, làm những chuyện không phải ai cũng làm được, hơn nữa còn rất chăm chỉ vào bệnh viện thăm mỗi ngày
Khi hỏi lý do vì sao Điền Thần Côn làm vậy, ông ấy cũng không nói ra, chỉ nói bốn chữ: “Muốn giúp bọn họ.”
Cuối cùng Từ Đức photo thẻ căn cước của mình, sau đó viết giấy mượn nợ
Ngày quy định trên giấy mượn nợ là hai mươi năm, nhưng giấy mượn nợ này còn lại hai năm
Từ Đức thiếu tiền nhưng sẽ không xin tiền, 4 vạn tệ này anh ta chỉ mượn
Điền Thần Côn không nói nhiều lời, lặng lẽ cất giấy vay nợ vào
Cho đến hôm trước, vợ Từ Đức ra đi, lúc đi không quá nhiều đau đớn
Tảng đá trong lòng Từ Đức đã rơi xuống, từ nay về sau anh ta toàn tâm toàn ý chăm lo cho Đông Đông

Ở phố Vân Lý
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cư dân xem cửa hàng mới được sửa chữa bày trí lại, không khỏi xuýt xoa
“Ông chủ nhỏ, lần này trang trí đẹp gấp mấy lần trước đây luôn đó.”
“Cái gì mà gấp mấy lần, phải nói là đẹp nhất hành tinh, đẹp khắp vũ trụ biết chưa?”
“Bây giờ cửa tiệm đã sửa xong rồi, rốt cuộc ông chủ nhỏ đã có thể yên tâm làm bánh cho chúng ta ăn.”
“Ông chủ nhỏ, bọn tôi đang đợi đây này.”

Lâm Phàm đứng trò chuyện với đám cư dân, hắn rất hài lòng với trang trí của cửa tiệm, nó toát lên phong cách hiện đại, mặt tường được ốp gỗ, tạo nên một số hình ảnh lập thể
“Được, hôm nay nhân dịp tiệm mới khai trương, tôi…” Lâm Phàm nhìn đám người đang chờ bên ngoài, chuẩn bị tặng bọn họ một niềm vui bất ngờ
Lúc này, phía xa bỗng xôn xao âm thanh chúc mừng
Hai đội lân sư vui vẻ rộn ràng nhảy nhót tới, đi đầu là Vương Minh Dương
“Tiệm hôm nay khai trương, cần phải chúc mừng thật náo nhiệt mới được.” Tâm trạng Vương Minh Dương rất phấn khích
Đối với hành động của Vương Minh Dương dẫn nhóm người đến ăn mừng, Lâm Phàm cạn lời
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mà thôi, dù sao hôm nay khai trương cũng nên vui vẻ họat náo một chút, sau đó phất tay: “Hôm nay bánh kếp không giới hạn số lượng nhưng mỗi người chỉ được một phần
Cảm ơn mọi người đã dành thời gian đến ủng hộ tôi.”
Yên lặng
Toàn không gian trở nên tĩnh lặng, tất cả mọi người đều ngây ngẩn, dường như chưa dám tin vào sự thật
Chung quanh quá yên lặng làm không khí trở nên lúng túng
Lâm Phàm nhìn cả đám: “Mọi người không thích à
Hay là xem như tôi chưa nói vậy?”
“Đừng mà…” Đám cư dân hoảng sợ nói
Lâm Phàm cười nói: “Xin cho một tràng vỗ tay đi nào!”
Ngay lúc này, cư dân thành thị phản ứng lại, sau đó tiếng vỗ tay vang lên như sấm: “Hay quá
Thật tuyệt vời
Ông chủ nhỏ thật là tốt bụng
Vỗ tay lên nào
Mau mau vỗ tay.”
Hắn không quan tâm đến, xem như cho mọi người một ít phúc lợi
Những người dân thành thị đáng yêu này giúp đỡ mình thời gian dài như vậy, đôi khi phải cho họ có chút niềm vui chứ
Hơn nữa hắn cũng để ý, có người dân thành thị thật sự rất vất vả, chăm chỉ xếp hàng từ khi hắn bắt đầu buôn bán đến nay chưa được chọn lần nào, phải nói là cực kỳ đáng thương

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.