Tuy nhiên một giây sau, cả đám đều sửng sốt
Lâm Phàm cười nói: “Thật ngại quá
Mọi người đều bình đẳng, đều phải xếp hàng
Với lại hôm nay món ăn của tôi dùng để mời tất cả khách hàng đã từng ủng hộ tôi, nếu phá hư quy định này có thể khiến trong lòng các vị khách hàng này không vui.”
Trương Minh ngẩn người, anh ta không ngờ đối phương dám nói như vậy
Những lãnh đạo cấp dưới trợn tròn mắt
Với người bình thường, chuyện này cầu còn không được, nhưng thằng nhóc này can đảm cỡ nào mới dám mở miệng nói câu này chứ, dám bắt lãnh đạo xếp hàng
Vương Minh Dương lặng lẽ nhấn like cho Lâm Phàm
Trâu bò
Không uổng công Vương Minh Dương tôi kính nể cậu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Thật xin lỗi lãnh đạo, cậu em này của tôi nhận việc không nhận người
Cậu ta không có ý gì khác đâu.” Vương Minh Dương đỡ lời
Lý Sĩ Khôn cười: “Không sao, không sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đúng là tôi sơ xuất
Việc này phải công bằng, không thể vì tôi mà tạo thành tiền lệ xấu
Xếp hàng, chắc chắn phải xếp hàng
Nhưng không gấp, tôi đi dạo một vòng trước, đợi lát nữa trở về sẽ thưởng thức.”
Lâm Phàm cười nói: “Cảm ơn lãnh đạo đã thông cảm, bảo đảm ông sẽ thấy giá trị của việc xếp hàng.”
“Được.” Lý Sĩ Khôn cởi mở nở nụ cười, sau đó phân phó cho Trương Minh: “Những cửa hàng dạng này cần được giúp đỡ nhiều hơn, nếu có khó khăn gì phải cố gắng hỗ trợ giải quyết sớm, nhớ chưa?”
Trương Minh gật đầu: “Đã rõ, chúng tôi luôn đặt quần chúng nhân dân lên hàng đầu
Nếu các doanh nghiệp cá nhân có khó khăn, chúng tôi luôn hỗ trợ giải quyết.”
Lý Sĩ Khôn gật đầu, sau đó cười nói: “Vậy không làm phiền ông chủ nhỏ nữa.”
Lãnh đạo đi thị sát tiếp những chỗ khác
Vương Minh Dương bên cạnh nói: “Người anh em, anh đây phục cậu rồi
Đó là lãnh đạo đấy, quan mới nhậm chức đốt ba đống lửa đó, hiểu không.”
Lâm Phàm cười nói: “Chẳng sao cả, tôi không có gì nhờ người, ông ta cũng không nhờ tôi cái gì
Tất cả mọi người đều bình đẳng, anh nói có đúng không?”
“Cậu nói đúng, tôi không thể cãi lại cậu.” Vương Minh Dương cười nói
Một lần nữa cư dân thành thị xếp hàng đều bị Lâm Phàm thu phục
“Ông chủ nhỏ trâu bò quá!”
“Trừ trâu bò, không có từ nào khác diễn tả nổi.”
“Tôi rất thích tính cách làm này của ông chủ nhỏ
Tất cả mọi người đều bình đẳng, không phân biệt giai cấp hoàn cảnh.”
Lâm Phàm cười đùa: “Mọi người dừng lại đi, còn khen nữa tôi sẽ bay lên trời mất
Đến lúc đó không có ai làm bánh kếp cho mọi người ăn nữa đâu.”
Cư dân thành thị cười ha hả, tất cả rất hoà thuận, càng ngày họ càng thích ông chủ nhỏ
Đội ngũ không hề giảm bớt, thậm chí còn từ từ gia tăng
Mỗi phần bánh kếp đều khiến cư dân thành thị có cảm giác một lần nữa sống lại
Từng cái từng cái thật kỳ lạ, làm cho âm thanh ‘ú ớ’ xấu hổ vang dội khắp phố Vân Lý
Nhưng tất cả đều không lộ ra bất kỳ ánh mắt quái dị nào, vì họ đều biết ma lực bánh kếp của ông chủ nhỏ ra sao, nói dọa người cũng không quá đáng
Lý Sĩ Khôn đang thị sát ở phía xa nghe âm thanh này lập tức quay đầu, nghi ngờ nhìn lại
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sở Uyên nói: “Lãnh đạo, bánh kếp của Lâm đại sư có một ma lực khiến người ta khó có thể kiềm chế
Sau khi ăn xong, dường như tâm hồn được phóng thích, vô thức thể hiện biểu cảm kia ra ngoài.”
Lý Sĩ Khôn kinh hãi: “Thần kỳ vậy sao?”
Trương Minh cũng ngạc nhiên: “Không có vấn đề gì trong đó chứ?”
Câu hỏi này rất đáng để suy ngẫm, người không biết tất nhiên sẽ cho rằng trong này có mờ ám
Sở Uyên đáp: “Không có vấn đề, các ban ngành liên quan đều đã kiểm tra, không thêm bất kỳ vật gì đặc biệt
Có thể nói người bình thường không làm được, tất cả đều là nhờ vào tài nghệ của Lâm đại sư.”
Lý Sĩ Khôn có chút mong chờ: “Tôi rất nóng lòng muốn sớm được thử một lần, không biết hương vị cậu nói ra sao nhỉ?”
…
Khi nhóm người Lý Sĩ Khôn thị sát xong quay lại, đội ngũ xếp hàng này vẫn y như cũ
Tuy nhiên, đám cư dân thành thị vẫn nhường một con đường cho Lý Sĩ Khôn, muốn cho lãnh đạo thưởng thức thử tay nghề của Lâm đại sư
Theo họ nghĩ, lãnh đạo làm gì có thời gian mỗi ngày đều dùng được nhưng bọn họ thì khác, ngày nào cũng có thể xếp hàng
Lý Sĩ Khôn nhìn bên trong bánh kếp, chóp mũi hít sâu, từng làn hương bốc lên cao chui sâu vào mũi, sau đó không kiềm lòng cắn một cái
Ồ
Lần đầu tiên ăn bánh kếp của Lâm đại sư, Lý Sĩ Khôn chưa chuẩn bị kỹ tâm lý
Sau khi cắn một miếng, vị giác bùng nổ trong miệng
Biểu tình khoa trương hiện lên trên mặt
Xoạt xoạt
Sở Uyên chụp lại hình ảnh này, yên lặng mà không nói
Biểu hiện kinh điển này thật không tệ
Hôm sau
Trên mạng xuất hiện một bản tin hàng ngày, vốn là bản tin việc chính phủ thị sát thường chỉ gây chú ý đối với một nhóm độc giả, tuy nhiên tin tức này thật sự rất được quan tâm
“Ui chao, biểu tình lãnh đạo này hơi quá rồi đấy.”
“Không biết ai lại chụp được biểu tình kỳ lạ thế này nhỉ
Lợi hại ghê!”
“Tôi có cảm giác lãnh đạo như vậy mới là một lãnh đạo lý tưởng trong lòng dân chúng
Ăn bánh kếp mà tỏ thái độ như vậy
Bộ cái bánh kếp này ngon lắm hả ta?”
“Mấy người không biết rồi, đây là bánh kếp của Lâm đại sư
Lúc Lý Sĩ Khôn thị sát ở phố Vân Lý, đi ngang ghé qua mua một phần
Rõ ràng ông ấy đã bị bánh kếp này thu phục rồi.”
“Mọi người đọc bản tin này nè, nhờ tiệm này mà lượng khách đến phố Vân Lý tăng lên 200%, khủng khiếp thiệt!”
“Quá ghê gớm
Một cửa tiệm mà kéo luôn tình hình kinh doanh cả một con phố
Biến thái đến cỡ nào chứ?”
“Ha ha, Thượng Hải mấy người chỉ giỏi bốc phét
Chuyện này có điên mới tin!”
“Lầu trên cút đê
Tao ở gần đó nè, chính mắt tao thấy tiệm của Lâm đại sư lôi kéo lượng khách đến cho phố Vân Lý đấy!”
“Mình không thấy, không biết thì đừng có nói không thể xảy ra, biết chưa?”
…