Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 470: Chúng ta cùng nhau tìm kích thích




Hiện tại lại có người đồng ý đánh cược với mình, đương nhiên là Trần Lực Hào cảm thấy rất hưng phấn
Đến chuyện Vương Minh Dương đã tha cho hắn ta một lần mà hắn ta cũng quên luôn: “Được, vậy thì tới đi.”
Vương Minh Dương sững sờ, không nghĩ tới Lực Hào còn muốn đánh nữa, chuyện này......
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lâm Phàm vỗ vai Vương Minh Dương: “Lấy chút tiền cho tôi đi
Nếu đã thích kích thích vậy thì kích thích một chút đi.”
Nhìn khóe miệng Lâm Phàm nhếch lên một nụ cười nhạt, Vương Minh Dương cũng bất đắc dĩ thở dài một hơi, sau đó về phòng lấy tiền
Chu Châu nhìn chăm chú Trần Lực Hào bằng ánh mắt khinh thường, thực sự là ‘Chó thì vẫn ăn cứt mà thôi’, mới đó mà đã quên chuyện ban nãy rồi
Ngược lại, làm cho tất cả mọi người ở đây không hiểu chính là Lâm đại sư rốt cuộc muốn làm gì
Tại sao lại muốn đánh cược với Trần Lực Hào
“Anh muốn chơi cái gì?” Trần Lực Hào hỏi, sau đó ánh mắt nhìn về phía những người khác: “Mọi người có chơi hay không?”
“Không chơi.” Cả đám người rất kiên định, chắc chắn sẽ không chơi
Đồng thời cũng thề trong lòng, từ nay về sau nhất định không chơi đánh bài với Trần Lực Hào, dù là một lần cũng không
“Nhàm chán.” Trần Lực Hào lắc đầu, sau đó nhìn về phía Lâm Phàm
“Nếu đã như vậy, thì hai chúng ta chơi ‘Poker ba lá’ đi, tôi thích chơi trò này nhất, so những cách chơi bài khác thì trò này kích thích vô cùng.”
“Được.” Lâm Phàm cảm thấy không sao cả, chơi cái gì cũng được
Nếu anh thắng, thì tôi thua, vậy thôi
Vương Minh Dương mang một cái rương đi tới, để ở bên cạnh Lâm Phàm
Sau đó nói nhỏ vào tai Lâm Phàm: “Đừng chơi hết sức, Lực Hào cũng không phải người xấu.”
Lâm Phàm gật đầu một cái: “Cùng chơi đi?”
Vương Minh Dương lại ngạc nhiên, sau đó gật đầu một cái
Trần Lực Hào cười nói: “Nhiều người chơi mới vui, rút bài đi, ai xào bài.”
Sau khi rút bài xong, Lâm Phàm là lớn nhất
“Anh xào bài đi.” Trần Lực Hào cười nói, tâm trạng lúc này khá vui vẻ
Ngược lại, Lâm Phàm cũng không làm quá, mà xào bài rất đơn giản, sau đó phát cho ba nhà: “Cược đi.”
Trần Lực Hào không hề nhìn bài, một mực để đến cuối ván
Lâm Phàm và Vương Minh Dương theo sát phía sau
Hắn ta cũng thèm không nhìn một cái, đã lập tức ném tiền cược lên mặt bàn
Người đang vây ở xung quanh nhìn cảnh tượng trước mắt, trong lòng họ cũng đều run rẩy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhìn qua thì thấy chơi như vậy còn lớn hơn so với chơi bốn người, bọn họ không biết rốt cuộc những người này muốn làm gì
Vốn dĩ đã có thể kết thúc, tại sao lại đánh cược nữa rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Lật bài đi, tôi sẽ xem bài trước.” Trần Lực Hào nở nụ cười
Tâm trạng thích thú cầm bài lên
Vô cùng cẩn thận nhìn xem, sau khi nhìn thấy bài thì trong lòng đều như nở hoa
Khi thấy là lá thứ hai thì cười càng tươi hơn
Đặc biệt là khi nhìn đến là lá thứ ba, trái tim như đang đánh trống trong lồng ngực, nhảy lên thình thịch
Cmn, vận khí hôm nay đúng là nghịch thiên mà
Sắc mặt của Trần Lực Hào bình thường, biểu hiện cũng bình thường, có một chút cử dộng nho nhỏ
Vương Minh Dương nhìn lá bài một chút rồi khẽ chau mày
Sau đó liếc mắt nhìn Lâm Phàm một cái, cảm thấy bài này rất quái dị
Mặc dù không biết rốt cuộc Lâm Phàm muốn làm gì, nhưng vẫn đi theo
Trần Lực Hào cười: “Chúng ta đều theo, anh có muốn xem bài không?”
Lâm Phàm cười nhạt: “Xem cái gì mà xem, theo tiếp.”
“Giỏi
Kiên cường thật.” Trong lòng của Trần Lực Hào đều cười đến nở hoa, chơi thế này mới sướng chứ
Nửa đường thì Vương Minh Dương ném bài ra
Trần Lực Hào liếm môi rồi nói: “Anh có muốn xem bài hay không
Nếu không thì chúng ta tăng thêm tiền cược đi.”
Lâm Phàm cười nói: “Được, muốn cược thế nào?”
“Anh đặt cược hết tất cả tiền còn lại đi, tôi cũng theo anh, sao đó chúng ta mở bài ra luôn.” Trần Lực Hào cực kỳ hưng phấn nói
“Được.” Lâm Phàm không chút do dự
Hà Thừa Hàn đứng bên cạnh nói: “Lâm đại sư
Chúng ta xem bài trước đi?”
Ông ta nói với Lâm đại sư như vậy chỉ là đơn giản muốn Lâm Phàm xem bài trước
Nếu là quá nhỏ, cũng không cần phải theo làm gì
Lâm Phàm khoát tay: “Không sao cả, kích thích lắm, đúng không.”
Trần Lực Hào lập tức gật đầu: “Đúng
Đúng
Thật là vô cùng kích thích.”
Vì Trần Lực Hào đã thắng không ít tiền trước đó, cho nên bây giờ có đầy đủ tự tin
“Anh mở bài đi.” Lâm Phàm nói
Trên mặt của Trần Lực Hào đã lộ ra nụ cười, vung cánh tay lên, quăng ba lá bài lên trên mặt bàn: “Xấu hổ quá, vận khí hôm nay hơi đỏ
Lại là ba lá giống nhau, mặc dù con số hơi nhỏ, nhưng cũng đủ thắng rồi .”
Cả đám người thì ai cũng vừa kinh ngạc vừa sững sờ
Chuyện này cũng quá ảo rồi
Hai đầu lông mày của Chu Châu khẽ nhíu lại: “Anh cũng âm hiểm thật, bài lớn như vậy, mà còn lừa Lâm đại sư theo.”
“Cái gì gọi là lừa, tôi có ép buộc hắn sao
Đây là chuyện đôi bên cùng tình nguyện mà.” Trần Lực Hào phản bác, sau đó cười nói: “Thật ngại quá
Tôi thắng rồi.”
Khi Trần Lực Hào gom tiền lại thì Lâm Phàm bình tĩnh giơ tay lên: “Đừng gấp gáp như vậy chứ
Tôi còn chưa xem bài mà.”
Trần Lực Hào nhìn Lâm Phàm bằng ánh mắt xem thường: “Còn có gì đáng xem nửa đâu
Tôi có ba con ‘ba’, chẳng lẽ anh có bài lớn hơn sao?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.