Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 508: Hoàn toàn chìm đắm và lún sâu vào




“Đương nhiên rồi, đây là bánh kếp của ông chủ nhỏ, anh cho rằng cái bánh này cùng với cái loại bánh năm sáu tệ trên đường phố bên ngoài giống nhau à
Tôi nói cho anh biết, bánh này là có một không hai còn có thể nói là thiên hạ đệ nhất
Nếu các anh không ăn thì các anh thiệt thòi đấy.”
“Đúng vậy, bánh kếp của ông chủ nhỏ là ngon nhất thế giới
Trước đây ở bên kia, chúng tôi vì muốn ăn được bánh kếp của ông chủ nhỏ mà phải xếp hàng lâu đến nỗi hoài nghi nhân sinh
Hôm nay các anh lại ở đây la ó cũng không có ai xếp hàng.”
Đám người không ai chịu thua ai, làm cho người dân trong khu phố mới này vẻ mặt đều rối bời
Điều này cũng quá giả rồi
Nhưng nhìn bộ dạng bên ngoài của những người này, trông họ cũng không giống như diễn viên quần chúng cho lắm
Đúng lúc này, những tiếng cảm thán lần lượt truyền đến, khi ánh mắt bọn họ nhìn về phía những người kia, bọn họ lại một lần nữa kinh ngạc, những vẻ mặt này cũng quá là mê muội rồi
Một anh mập đầu hói vẻ mặt mê mang, hoàn toàn không để ý đến ánh mắt của người khác xung quanh, thậm chí nơi khóe mắt còn đang rưng rưng: “Ngon quá, tôi đã nửa tháng không ăn được bánh kếp của ông chủ nhỏ rồi, không ngờ rằng hôm nay lại có thể được ăn, thật sự làm cho người ta hưng phấn mà.”
“Mỗi lần nhấm nháp bánh kếp do ông chủ nhỏ tự tay làm, tôi đều cảm thấy nội tâm của mình như được giải thoát, đây thật là siêu phàm mà.”
Một bộ mặt biểu cảm đầy ma mị lại khoa trương quá độ biểu hiện ra trước mặt mọi người
Họ đã hoàn toàn bị khuất phục bởi những cái bánh kếp này
Lâm Phàm bình tĩnh mỉm cười hoàn toàn không chút kinh ngạc, mặc kệ biểu cảm của bọn họ có cường điệu hay quá lố như thế nào, thì cũng là tình huống bình thường mà thôi
Bởi vì bánh kếp của hắn vốn dĩ đỉnh cao như vậy, không phục cũng không được
Một thanh niên thở dài nói: “Chẳng lẽ đây là một loại nguyên liệu nấu ăn thần bí nào đó phát ra ánh sáng giống như trên phim hoạt hình hay sao
Chiếc bánh này mặc dù không phát sáng, nhưng những người ở đây đã ăn qua lại có biểu cảm giống hệt trong phim hoạt hình, có phóng đại quá mức như vậy hay không…”
Dưới sự chèo kéo của những khách hàng trung thành của bánh kếp
Người dân trong khu vực cũng nhịn không được tò mò trong lòng, bọn họ muốn tự mình nếm thử một chút, cái bánh kếp này rốt cuộc có phải giống như những gì họ đang nhìn thấy hay không, thật có đúng ngon như vậy
Các chủ cửa hàng xung quanh không tham gia tranh giành với những người dân này, những chiếc bánh kếp của Lâm đại sư sắp bắt đầu phát huy tác dụng của chúng
Những người dân này, cuối cùng cũng đầu hàng dưới sự kiểm soát của những chiếc bánh kếp mà Lâm đại sư làm
Từ nay về sau họ không thể tự giải thoát ra được, hoàn toàn bị chìm đắm và lún sâu vào

“Hà thiếu gia, đây chính là cửa hàng của Lâm đại sư mà tôi đã nói với cậu, bánh kếp ở đây rất ngon.” Một người phụ nữ toàn thân dát đầy hàng hiệu nổi tiếng, chiếc túi trong tay cũng là loại túi xách hàng hiệu mới nhất, mang giày cao gót đi tới
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhìn tướng mạo của cô ta là biết những tiểu cô nương thuần khiết thông thường không thể nào so sánh được
Đây là một lão giang hồ, tục xưng là sát thủ của kẻ ngốc
“Trời nóng như vậy lại đến đây chỉ để ăn bánh kếp em có nhầm hay không.” Người đàn ông vẻ mặt có chút bất đắc dĩ dừng chiếc xe sang lại, anh ta cũng không có cách nào khác, bởi vì bạn gái mới của anh ta muốn đến đây, thân là đàn ông đương nhiên không thể từ chối
Người phụ nữ cười khẽ, vẻ mặt quyến rũ câu người, giọng nói ngọt ngào: “Chỗ nào mà nóng đâu, không nóng chút nào.”
Hà Hiểu Minh ăn mặc sành điệu kiểu tóc toát lên vẻ đẹp trai, kỹ thuật tán gái dĩ nhiên cũng không tầm thường
Đương nhiên, điều kiện đầu tiên phải có để tán gái vẫn là phải có đầy đủ trang bị, hơn nữa anh ta rất hứng thú với cô em gái mới quen cực kỳ quyến rũ này
Tuy rằng tuổi tác của cô ta lớn hơn anh một chút, nhưng điều này không ảnh hưởng chút nào đến hứng thú của anh ta
“Được rồi, nếu không nóng vậy thì đi mua thôi.” Hà Hiểu Minh nói, khi nhìn thấy nhiều người như vậy, anh ta nhất thời sửng sốt: “Đây chính là cửa hàng Lâm đại sư mà em nói đó sao?”
“Đúng vậy, cửa hàng này mới khai trương, người xếp hàng ở chỗ này rất nhiều.” Người phụ nữ tử mím môi cười nói
Hà Hiểu Minh sửng sốt: “Đâu chỉ là hơi nhiều, mà là rất nhiều đấy chứ, anh nghĩ là chúng ta nên bỏ qua vậy, để lần sau lại đến.”
“Không đi đâu, người ta muốn ăn hôm nay mà
Nếu anh mua cho em, em sẽ đáp ứng cho anh một yêu cầu của nhưng không được quá đáng đâu nhé.” Người phụ nữ nói
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hà Hiểu Minh vừa nghe xong như được uống thuốc, hai mắt anh ta sáng rực lên: “Được, cứ để cho anh, nhưng yêu cầu không quá đáng là sao, thế yêu cầu như nào thì gọi là không quá đáng?”
Người phụ nữ lườm nguýt: “Anh mua nó cho em trước đi, rồi lát nữa em sẽ nói cho anh biết.”

[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.