“Được, được
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đúng là tiểu yêu tinh quyến rũ câu người mà, được thôi, xem anh đây.” Hà Hiểu Minh lúc đầu vốn không có chút hứng thú nào, nhưng hiện tại toàn thân anh ta tràn ngập ý chí chiến đấu, chẳng phải chỉ là mua một phần bánh kếp thôi sao, cái này đâu có gì có thể làm khó anh ta
Nhưng mà bánh kếp này thật sự có thể ngon như vậy sao
Ngẫm lại cũng đúng, chẳng phải chỉ là một cái bánh thôi sao, ta đây còn có thể làm được những chuyện kinh thiên động địa hơn nữa là
Nhìn vào lượng xếp hàng này, Hà Hiểu Minh cũng ngây ngẩn cả người, có chút bị sửng sốt
Số lượng người xếp hàng như này thật sự là quá nhiều rồi, sẽ phải xếp hàng đến khi nào đây
Làm sao mà chen ngang được, như vậy chẳng phải là tự hạ thấp thân phận của chính mình hay sao
Đứng ở phía cuối hàng, Hà Hiểu Minh nhìn về phía cô gái đứng bên cạnh chiếc xe, khóe miệng lộ ra một nụ cười: “Không phải chi là mua một cái bánh kếp thôi sao, cái này không thành vấn đề?”
Người phụ nữ mỉm cười, nũng nịu hô: “Cố lên nha.”
Hà Hiểu Minh mỉm cười ra vẻ đắc ý
Cô gái nhìn Hà Hiểu Minh đang xếp hàng trong bụng cười thầm
Khống chế sai và khiến Hà Hiểu Minh dễ dàng như một đứa trẻ trong tầm tay, chuyện này cũng giống như ăn cơm rất là đơn giản
Chưa từng trải qua sóng to gió lớn nào, tâm trí còn quá đơn giản
Cô gái này từng chơi đùa biết bao nhiêu kẻ ngốc khác, mà tên ngốc trước mắt này là đơn giản nhất
Cô ta thậm chí còn không cần phải giở trò gì cả, chỉ cần cô dỗ dành anh ta một chút, cho anh ta một chút ngon ngọt, đều có thể làm cho anh ta hưng phấn cả nửa ngày
Hà Hiểu Minh xếp hàng ở phía sau cùng, tiếp đó hắn vỗ bả vai người phía trước nói: “Người anh em, năm mươi tệ được chứ, nhường tôi đứng trước anh nhé.”
Anh ta tính sơ qua, số người xếp hàng này có chút nhiều, nếu dùng 100 tệ để mua vị trí thì cái bánh kếp này có lẽ phải tốn đến hơn vạn tệ
Hành động như thế không phải gọi là hào phóng, mà đó là ngu ngốc..
Năm mươi tệ có lẽ còn tạm chấp nhận
Người đang đứng trước mặt anh ta sửng sốt, trên đời này vẫn có loại kẻ ngốc như này sao, bỏ ra năm mươi tệ để mua vị trí xếp hàng
Anh ta vào chỗ này xếp hàng cũng chỉ là theo phong trào thôi, về phần có thể mua được hay không, căn bản là không thèm để ý
“Được.”
Một tay trả tiền, một tay nhường chỗ đứng
Chỉ cần bỏ ra một chút tiền nhỏ, có thể có được yêu cầu không quá đáng đó, thực sự là đã kiếm lợi
“Người anh em, năm mươi tệ, vị trí này cho tôi nhé.”
Lại một lần nữa thành công
“Năm mươi tệ, vị trí này để cho tôi.”
“Năm mươi tệ, tôi đứng trước anh.”
.....
Hà Hiểu Minh thấy mình quá là thông minh, cách giải quyết như này cũng có thể nghĩ ra được
Cứ theo đà như vậy, rất nhanh anh ta có thể tiến lên phía trước, đương nhiên là sẽ tốn số tiền kha khá
Lúc này, hắn vỗ bả vai người đàn ông phía trước: “Này người anh em, năm mươi tệ, để cho tôi đứng trước anh né.”
Người đàn ông phía trước quay đầu lại, không nhịn nổi cười nhạt: “Năm mươi tệ mà muốn chen ngang sao, tôi cũng không biết anh lấy đâu ra dũng khí mà dám nói lời này.”
“Một trăm....”
Người đàn ông nói: “Anh có biết cửa hàng này của ai không
Đây chính là cửa hàng của Lâm đại sư, bánh kếp của cậu ấy, anh muốn dựa vào chút tiền này mà đổi vị trí xếp hàng sao
Để tôi nói cho anh biết, điều này là không thể
Tôi chú ý đến anh từ đầu rồi, anh dùng năm mươi tệ để mua chỗ của bọn họ, đó là do bọn họ không biết bánh kếp của Lâm đại sư lợi hại cỡ nào
Tôi cũng đã xem qua, nguyên liệu làm bánh hiện tại có hạn, cũng không phải ai muốn cũng sẽ có
Anh tốt hơn hết vẫn là ngoan ngoãn đứng ở chỗ này xếp hàng đi, cho dù anh có trả bao nhiêu tiền đi chăng nữa, tôi cũng sẽ không nhường cho anh đâu.”
Hà Hiểu Minh sợ ngây người, người này là có bệnh sao
Tôi cho anh tiền, anh nhường chỗ cho tôi cũng không cho, đầu óc có bị thiểu năng trí tuệ không vậy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Anh ta rất muốn bỏ đi cái ý định lúc đầu là mua bánh kếp, nhưng vừa nghĩ đến cái yêu cầu không quá đáng kia, anh ta lập tức nhịn xuống
Thôi quên đi, cứ coi như là các người ngoan cố, tôi tiếp tục xếp hàng vậy, hiện tại vị trí này đây đã là rất tốt rồi
Dựa theo tốc độ phía trước, hẳn là không bao lâu có thể tới lượt mình
Quên đi, từ từ rồi cũng xong
“A!”
Đúng lúc này, Hà Hiểu Minh giật mình ngẩng đầu nhìn sang, chỉ thấy những người kia tay cầm bánh kếp, vẻ mặt mê say giống như là mới cắn thuốc, quả thực có hơi đáng sợ
Hà Hiểu Minh trong lòng suy nghĩ lung tung, người ở đây không phải là bị bệnh tâm thần đấy chứ, ăn một cái bánh kếp thôi mà lại biểu hiện như vậy
Anh ta có chút sợ hãi, thế nhưng khi nghĩ đến phần thưởng kia, anh ta nhịn xuống, nhất định phải kiên trì đến cuối cùng để mua được một phần bánh kếp
Lâm Phàm giờ phút này cảm thấy bất đắc dĩ, uy lực của bánh kếp quả thực là rất mạnh mẽ, đối với những người đã từng ăn qua nó mà nói thì bọn họ đã có thể kìm nén sự kích động trong lòng
Thế nhưng đối với những người mới chưa từng thử qua lần nào, đối với họ mà nói cái bánh kếp này không khác gì ngòi nổ, bọn họ không cách nào ngăn cản được sự xung kích này, từ đó mà biểu hiện ra bên ngoài cảm xúc như thế
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]