Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 516: Ngay cả ông trời cũng muốn giúp




Lúc này trong lòng Hà Hiểu Minh cảm thấy rất nặng nề, không phải cậu ta không kính trọng và yêu thương ba mình, chỉ là trong lòng cậu ta có một khúc mắc, thời gian trôi qua khúc mắc trong lòng này càng khó gỡ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mỗi một lần nhớ lại, trong lòng càng nghĩ càng tức giận, cảm thấy rằng tất cả mọi người trên thế giới đều đối xử tệ với mình
Ngay cả những lời ba nói cũng vang vọng bên tai cậu ta
Phế vật
Vô dụng
Cút

Những lời này là đả kích rất lớn với cậu ta, khiến bầu không khí quanh cậu ta rất là thương tâm
Theo như lời Lâm Phàm đã nói, thiếu niên mười tám tuổi có lòng tự trọng rất mạnh, đặc biệt là lúc nổi loạn
Tuy nói cậu ta đã lăn lộn ngoài xã hội từ rất sớm, nhưng biết càng nhiều nội tâm càng sớm sụp đổ
Lúc này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hà Hiểu Minh nhìn thấy ba mình quỳ gối trước một pho tượng Phật, đây là một pho tượng Phật Tổ, sau đó quỳ lạy ở đó rất lâu rồi mới đứng dậy
“Lúc này trong lòng ba đang nghĩ gì?”
Ý nghĩ này vừa xuất hiện, Hà Hiểu Minh bắt đầu suy nghĩ, không biết là ba mình đang nghĩ gì, cậu ta rất muốn đi đến hỏi nhưng lại nhịn được
Bởi vì cậu ta âm thầm đi theo tới đây, hơn nữa cậu ta muốn xem đến cuối cùng thì chuyện gì sẽ xảy ra
Lúc này, Hà Thừa Hàn đang định quỳ xuống bái lạy tất cả các vị Phật xung quanh phòng
Khi quỳ lại trước một tượng Phật đang dơ bàn tay ra, pho tượng Phật đang ở trên cao đột nhiên chấn động một cái, rồi rơi từ trên cao xuống
Hai mắt Hà Hiểu Minh mở to
Lạch cạch
Tượng phật nho nhỏ đập vào đầu Hà Thừa Hàn
Hà Thừa hàn hét lên một tiếng thảm thiết sau đó ôm đầu, trên đầu có chút máu
Mặc dù đây không phải là tượng Phật bằng vàng thật, nhưng trọng lượng cũng không phải là nhẹ, nếu mũi nhọn rơi vào đầu thì rách da cũng là chuyện bình thường
Mấy vị hòa thượng xung quanh hoảng sợ đi lên, không biết người bị tượng đập trúng có sao không
Hà Thừa Hàn sờ sờ đầu sau đó phất tay lau khô vết máu, vẫn tiếp tục quỳ ở đó như cũ
Hà Hiểu Minh đứng cách đó không xa, nhìn cảnh tượng trước mặt cơ thể khẽ run lên
"Dùng chính mình ngăn cản tai kiếp..
Trong đầu Hà Hiểu Minh đột nhiên nhớ lại những lời này, nhìn bộ dạng của ba mình lúc này, hốc mắt Hà Hiểu Minh không nhịn được rơi lệ
..
Khu chung cư nào đó
Lâm Phàm đã rời giường, mở điện thoại ra xem thì đã nhận được một tin
“Núi XX, có một trận động đất nhỏ..
Sau đó, Lâm Phàm bấm tay bấm tính toán: "Mẹ kiếp, hôm nay Hà tổng có chút tai ương đổ máu nho nhỏ.” Hắn đột nhiên nở nụ cười, không biết hôm nay sẽ gây ra hiểu lầm gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng không sao, cứ để hiểu lầm này tiếp tục phát triển
Ngay cả ông trời cũng sẵn sàng giúp đỡ, hắn có thể làm gì khác đây
Phố Vân Lý
Đây là ngày khai trương thứ hai
"Buổi sáng tốt lành, ông chủ nhỏ..
Khi đến chỗ này, Lâm Phàm thường đi ngang qua chào hỏi các ông chủ cửa hàng, cửa hàng mới khai trương nên tinh thần mọi người đều rất phấn khởi, tràn đầy tin tưởng về tương lai sắp tới
Đặc biệt là ngày khai trương hôm qua, số lượng người qua lại rất đáng sợ, khi ông chủ nhỏ tiến hành bán bánh kếp thì càng phát huy hết tác dụng, không biết đã cưỡng ép bao nhiêu người làm tù binh của món bánh này
Bánh kếp của ông chủ nhỏ có ma lực tuyệt đối, nếu nhất định phải nói một câu thì chính là cưỡng ép mà qua, không cần nói nhảm chỉ cần bạn dám ăn nhất định sẽ khiến bạn thần hồn điên đảo
Chuyện của hai cha con Hà Thừa Hàn không có chút dính líu gì tới người ngoài cuộc như hắn, nhưng chiều hôm qua sau một trận ồn ào, Hà Thừa Hàn than thở ở trong tiệm với vẻ mặt đưa đám
Đám người Vương Minh Dương không thể làm gì được, cho dù bọn họ có tiền cũng không thể làm gì để giải quyết chuyện này
Mà lâm Phàm tùy ý xen vào một câu đã tạo thành một tuồng kịch như tối hôm qua, bây giờ nghĩ lại, đúng là diễn rất tốt
“Cửa hàng mới cảm giác thế nào?” Lâm Phàm đi vào trong cửa hàng, cửa hàng này lớn hơn cửa hàng trước gấp ba lần, bên trong còn có chỗ để nghỉ ngơi, hoàn cảnh cũng không tệ, so với trước kia quả thực là thiên đường
Điền Thần Côn vui cười hớn hở nói: “Quá tuyệt vời, tôi chứng kiến sự phát triển của cửa hàng chúng ta từ nhỏ đến lớn, sau này nhất định sẽ càng lớn hơn.”
Triệu Chung Dương phát trực tiếp: “Mặc dù tôi là nhân viên không lương nhưng tôi đã cống hiến cuộc đời mình cho chỗ này, từ hôm nay trở đi tôi chính là nhân viên tuyên truyền cho cửa hàng của Lâm đại sư.”
Ngô U Lan cười mỉm nói: “Tôi là nhân viên phục vụ bưng trà đưa nước của cửa hàng Lâm đại sư.”
Ngô Thiên Hà cũng cười: “Tôi là thầy bói phó.”
“Gần đây kỹ thuật đoán mệnh của tôi đã có tiến triển, ông Ngô, ông nói có phải không?” Điền Thần Côn đắc ý nói
Ngô Thiên Hà lắc đầu: “Vẫn chỉ là mới vào nghề, vẫn còn kém lắm.”
Lâm Phàm đặt mông ngồi xuống bàn, khoác lác với mọi người, cũng rất vui vẻ
Thế nhưng lúc này, Triệu Chung Dương đứng ở cửa nhìn ra xa, lập tức kêu lên: “Khởi công, khởi công, cuối cùng các binh sĩ cũng đã tới.”
Nhìn vào đồng hồ vừa đúng 8:30, sớm hơn trước kia
“Chỗ mới, khởi đầu mới, giữ vững tinh thần để chúng ta làm việc thật chăm chỉ.” Lâm Phàm cười nói
Ngô U Lan và Điền Thần Côn đi ra trước cửa hàng, khi họ nhìn thấy nhóm người kia cũng có chút kinh ngạc, số lượng người không ít hơn khi họ ở phố Vân Lý chút nào..


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.