Buổi chiều
Một chiếc xe ô tô dài sang trọng dừng ở đầu phố Vân Lý
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trong xe
“Trâu thiếu gia, cửa hàng kia chính là cửa hàng bán bánh kếp.” Lý Dương Quân cung kính nói
Khóe miệng Trâu thiếu gia lộ ra vẻ tươi cười, một số cô gái đi qua đều nhìn thấy chiếc xe sang trọng này, khi nhìn thấy người đàn ông trong xe thì lập tức sững sờ, hai mắt sáng ngời, hai chân dường như không thể nhúc nhích được
Các cô đã bị mê hoặc
Giống như các công tử cao quý trong tiểu thuyết
Trâu thiếu gia mỉm cười với mấy cô, nụ cười yếu ớt, mặt các cô gái kia lập tức ngượng ngùng sau đó xấu hổ rời đi
Rất đẹp trai, rất có khí chất
“Không ngờ một món ăn ngon như vậy lại được sản xuất từ một cửa hàng nhỏ bé như thế
Quả thật không thể nhìn mặt mà bắt hình dong...” Trâu thiếu gia thở dài nói
Lý Dương Quân ở bên cạnh nói: “Thiếu gia, quy tắc của cửa hàng này rất kỳ lạ, mỗi ngày chỉ bán có mười phần
Hiện tại căn bản không bán nữa, hơn nữa còn một quy tắc nữa là chỉ cần nhìn hiểu tờ giấy hướng dẫn trên tường là có thể mua một phần bánh kếp.”
Trâu thiếu gia suy nghĩ rồi cười nói: “Nói như vậy, bây giờ tôi đi mua căn bản là không mua được?”
Lý Dương Quân xấu hổ cười, trước mắt chính là người không thể đắc tội, nếu như ông ta nói không mua được vậy không phải là đánh vào mặt thiếu gia sao
Nhưng ông ta biết vị thiếu gia này chính là hiện thân của kỳ tích, không có chuyện gì là không làm được, vì thể hiện ra thực lực của thiếu gia, ông ta bèn cười nói: “Thiếu gia, bánh này người bình thường cũng không mua nổi
Tôi nhớ lần trước Lý Sĩ Khôn đến mua đều bị hắn từ chối
“Lý Sĩ Khôn?” Trâu thiếu gia suy nghĩ một chút, sau đó cười nói: “Ý ông nói là nhân vật số ba ở nơi này sao?”
Lý Dương Quân gật đầu: “Đúng vậy.”
“Ha ha...” Trâu thiếu gia mở cửa xe sau đó tự tin nói: “Người khác không mua được là vì bọn họ không có bản lĩnh này, cho nên ông cho rằng bổn thiếu gia không mua được hay sao?”
Lý Dương Quân nhìn Trâu thiếu gia sau đó cười nói: “Nếu là thiếu gia, có lẽ phần trăm thành công sẽ rất lớn.”
Trâu thiếu gia tự tin cười nói: "Không phải phần trăm rất lớn mà là một trăm phần trăm có thể mua được, bổn thiếu gia vừa có tiền vừa có quyền, trên đời này có cái gì mà hai thứ này không dùng được chứ
“Cái này cũng đúng.” Lý Dương Quân gật đầu, cảm thấy thiếu gia nói rất có lý
Khi vị thiếu gia này tràn đầy tự tin đi về phía cửa hàng của “Lâm đại sư” thì điện thoại của Lý Dương Quân vang lên, khi thấy tên hiển thị trên màn hình ông ta lập tức cung kính nghe điện thoại
“Lãnh đạo...”
“Tiểu Quân, có phải tên nhóc kia lại đến Thượng Hải làm phiền ông rồi không.”
Lý Dương Quân lập tức nói: "Lãnh đạo, không phiền, không phiền
Thiếu gia nhớ tôi nên đến thăm hỏi thôi ạ.”
“Ừm, ông cũng là trưởng bối của nó, đừng để nó gây chuyện đấy.”
Lý Dương Quân: "Lãnh đạo, tôi không dám làm trưởng bối của thiếu gia
Cậu ấy tới đây tôi nhất định chăm sóc cậu ấy thật tốt, chỉ là lần này tới đây tâm tình của thiếu gia giống như không được tốt cho lắm.”
"Xem ra nó không có nói cho ông biết..
Nhưng thật ra cũng không phải chuyện gì tốt, nó bị con bé kia đánh cho một trận ở trên đường, cũng không có mặt mũi ở lại thủ đô cho nên mới đi ra ngoài giải sầu.”
Nghe vậy Lý Dương Quân mỉm cười, ông ta biết cô bé kia là ai, sau đó nói chuyện với lãnh đạo thêm vài câu rồi cúp điện thoại
Lúc này
Trâu thiếu gia đứng ở cửa của cửa hàng “Lâm đại sư”
Dáng người vẫn đứng ở đó, không nói một lời, chỉ lặng lẽ đứng chờ như vậy
Anh ta chưa bao giờ chủ động mở miệng, tự mình đến mua đồ tất nhiên phải đợi người trong cửa hàng nhiệt liệt chào đón mình
Điền Thần Côn đang chơi điện thoại, ngẩng đầu lên nhìn, sau đó lại cúi đầu chơi điện thoại
Lâm Phàm cũng nhìn một cái, bây giờ hắn có tài khoản full trang phục và toàn bộ phù hiệu, cho nên hiện tại hắn vẫn đang chiến đấu với đối phương nên không có thời gian để chú ý đến người ở cửa
Cứ để cho anh ta đứng một lúc, chờ anh ta lên tiếng vậy
“Ồ!” Lúc này Trâu thiếu gia nhất thời kinh ngạc
Những người trong cửa hàng này có điều gì đó không ổn, sau đó cố ý ho nhẹ vài tiếng, tỏ vẻ mình đang đứng ở cửa
Nhưng kết quả..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vẫn không có ai để ý đến
Cái này đúng là có chút xấu hổ..
Trâu thiếu gia đứng ở dưới ánh mặt trời, ngẩng đầu lên, vẻ mặt vô cùng lạnh lùng
Cửa hàng này khiến anh ta rất thất vọng, thất vọng đến tột cùng, đây là cách chiêu đãi khách sao
Đây là hành vi nên có khi mở cửa kinh doanh hay sao
Có một khách hàng lớn đứng sờ sờ ở cửa ra vào, nhưng lại không có ai để ý đến
Trong cửa hàng bỏ qua hai ông già, chả nhẽ những người trẻ tuổi còn lại không biết làm thế nào hay sao
Với thái độ phục vụ như vậy, bọn họ có thể tiếp tục mở cửa hàng đến bây giờ quả thật rất kỳ lạ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]