Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 532: Hoành tráng quá vậy




[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hai giờ chiều
Đám người Lâm Phàm đồng loạt xuất phát đến chỗ cần đến
Ngoài sân thi đấu
“Lâm đại sư, mọi người đến rồi à?” Sở Uyên hỏi dò bên kia đầu dây điện thoại
“Đã đến, hiện giờ đang đứng ngay chỗ này, bên cạnh một bức tượng.” Lâm Phàm mô tả chi tiết kiến trúc đặc thù bên cạnh mình ra
Sở Uyên ngoái đầu nhìn qua: “Mọi người đừng di chuyển, cứ đứng yên đó
Tôi sẽ đến ngay.”
Không lâu sau
“Lâm đại sư…” Sở Uyên ngoắc tay
Lâm Phàm nghe giọng nói, quay đầu nhìn, sau đó nở nụ cười
Bây giờ Sở Uyên còn hơi kích động: “Lâm đại sư, giờ chúng ta đi vào sân đi
Tôi sẽ dẫn mọi người vào khu vực nội bộ đi tham quan, biết đâu chừng sẽ thấy vận động viên đó.”
Điền Thần Côn xua tay: “Tôi không đi đâu, mệt lắm
Tôi lên khán đài xem cho khỏe.”
Ngô U Lan cũng xua tay từ chối: “Tôi cũng không đi, quá mệt mỏi.”
Lâm Phàm thấy mọi người không muốn đi, đành cười nói: “Vậy để tôi đi với anh, cứ để cho bọn họ lên khán đài xem trước.”
Sở Uyên gật đầu: “Lâm đại sư, lần này có khá nhiều vận động viên tham dự
Do đây là một sự kiện thương mại nên đã mời các nhà vô địch trên thế giới gom về một chỗ để cùng nhau thi đấu, chuyện thế này trước đây chưa từng có.”
Bọn người Điền Thần Côn từ chỗ khác bước vào sân vận động, còn Lâm Phàm được Sở Uyên dẫn đường đi luồn bên dưới, thẳng về khu vực nội bộ
Ngày thi đấu hôm nay có rất nhiều khán giả đến theo dõi trực tiếp, trong đó đa số là dân địa phương
Sở Uyên đi phía trước dẫn đường: “Không biết cuộc so tài hôm nay ai sẽ giành quán quân nhỉ
Hiện nay thực lực của các tuyển thủ điền kinh của nước ta cũng không yếu, tuy nhiên kể từ khi có sự xuất hiện của Usain bolt, chúng ta rất ít khi đoạt được danh hiệu quán quân
Mong rằng lần này có thể giành được thứ hạng cao.”
Lâm Phàm ngạc nhiên hỏi: “Cậu không phải phóng viên mảng thể thao, sao lại muốn đến đây phỏng vấn?”
Sở Uyên cười nói: “Tôi tham gia nhiều mảng lắm, bình thường có tin về thể thao tôi cũng đến phỏng vấn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hơn nữa lần này giải vô địch thế giới gây nên ảnh hưởng rất lớn, được sự quan tâm của rất nhiều tòa soạn
Theo tôi biết, ở đây có ít nhất mấy chục phóng viên của các tòa báo đó.”
Lâm Phàm gật đầu
Bọn họ rất nhanh đã đến bên trong
Vì Sở Uyên là phóng viên có thẻ công tác nên nhân viên an ninh cũng nghĩ Lâm Phàm là phóng viên, mặc kệ hắn trà trộn đi vào trong
“Anh nhìn xem, đó là tuyển thủ của Jamaica, là người sáng lập kỷ lục thế giới
Anh ta đang ở thời kỳ đỉnh cao, trên thế giới không có ai chạy nhanh hơn anh ta đâu
Những kỷ lục do anh ta lập chỉ có thể bị chính anh ta phá vỡ mà thôi.” Sở Uyên chỉ vào người thanh niên da đen ở đằng xa rồi nói
“Chân dài ghê!” Lâm Phàm cảm thán nói
Sở Uyên gật đầu: “Đúng vậy, chân vận động viên ai cũng dài
Cái này chính là lợi thế
Hơn nữa vận động viên Jamaica này chính là người sinh ra dành cho môn điền kinh, kể từ khi chính phủ Jamaica áp dụng kế hoạch bảo vệ nhân tài thì quán quân các cuộc thi điền kinh hầu như đều là người của nước họ.”
“Vài năm trở lại đây, trong môn điền kinh Jamaica luôn nắm thứ hạng cao, không ai có thể lay chuyển được.”
Lâm Phàm gật đầu, sau đó nhìn những tuyển thủ khác, những tuyển thủ này đang đi chung với huấn luyện viên bước vào trong phòng nghỉ
Lúc này Sở Uyên chỉ đằng trước: “Anh xem, đó là Hồ Phi Vân kìa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trước đây chính là người giỏi nhất trong nước ta, khi anh ta ở thời đỉnh cao rất đáng sợ, chỉ là mấy năm nay dù trong nước giành được hạng nhất nhưng khi thi đấu quốc tế thì khó có thể đoạt được giải ba.”
Lâm Phàm cười: “Sao tôi có cảm giác, cậu cái gì cũng biết thế nhỉ?”
Được Lâm đại sư khen ngợi, Sở Uyên cười ngại ngùng: “Tôi là phóng viên luôn phải theo dõi tin tức, nếu không khi phỏng vấn không biết người ta là ai thì mất mặt lắm.”
“Lâm đại sư, anh đi chung với tôi nhé
Bây giờ tôi muốn phỏng vấn một số tuyển thủ quốc gia khác, họ đều là người từng đứng trên đỉnh của thế giới, lần thi đấu này thật đáng mong đợi.” Sở Uyên hấp tấp nói
Lâm Phàm cũng khá rảnh rỗi bèn đi theo sau lưng Sở Uyên, đi qua từng cánh cửa, trong phòng đều có bóng dáng các phóng viên đang phỏng vấn
Sở Uyên không giành được bất kỳ cơ hội nào, đành kiên trì chụp ảnh
Cuối cùng những huấn luyện viên của tuyển thủ lên tiếng đuổi tất cả phóng viên ra ngoài, dành thời gian để các vận động viên chuẩn bị tinh thần để sẵn sàng ra sân
Sau khi nhìn thấy các vận động viên quốc gia, tâm trạng Sở Uyên rất tốt, cất kỹ máy ảnh
“Bên trong ba lô anh đang đeo là cái gì mà lớn dữ vậy?” Lâm Phàm hỏi
Sở Uyên mở ba lô ra: “Đây là máy quay phim
Tôi vất vả lắm mới được phê chuẩn có thể ở khu vực nội bộ ghi hình
Hơn nữa đây là trận đấu được trực tiếp trên các nền tảng livestream và truyền hình cả nước
Thậm chí kênh thể thao của CCTV cũng đã lên sóng rồi kìa.”
Lâm Phàm sợ hãi thán phục: “Hoành tráng quá vậy?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.