Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 553: Làm người không thể kiêu ngạo như vậy




“Cậu luôn có lý do!” Lâm Phàm cười nói, cũng không để trong lòng, cũng coi như là nói đùa
Sau khi xuống xe
Thanh niên ngồi ở chiếc bàn tròn kia gọi to: “Hiểu Minh
Bên này!”
“Hiểu Minh
Đây là ai vậy?” Một thanh niên hỏi
Hà Hiểu Minh cười mắng: “Dương Tử
Đây là chú tôi, các cậu tôn kính chút đi
Đừng thấy chú tôi trẻ tuổi, thế nhưng rất lợi hại đó!”
“Ha ha
Chú của Hiểu Minh cậu vậy cũng chính là chú của chúng tôi rồi
Nào nào
Chú ngồi đây đi, chúng cháu đều là bạn của Hiểu Minh, không phải là người ngoài!” Dương Tử cười nói rồi nhìn thẳng về phía ông chủ hô to: “Ông chủ
Cho thêm năm mươi xiên cật nữa!”
“Con mẹ nó
Cậu gọi ít thôi
Tôi không có đủ tiền đâu!” Hà Hiểu Minh mắng
“Cho trăm xiên đi!” Dương Tử gọi to
“Ui là trời…” Hà Hiểu Minh bất đắc dĩ, sau đó nhìn Lâm Phàm: “Chú
Bọn họ đều là bạn trước đây của cháu, những người không đáng tin cậy, cháu sẽ không chơi với bọn họ nữa!”
“Ừm!” Lâm Phàm gật gật đầu
Những thanh niên này rất hoạt bát, có điều Lâm Phàm cảm thấy bất lực
Vai vế bản thân chính là ‘Chú’ đúng là có chút cao, do đó phải nghiêm túc trầm ổn, nếu không nghiêm túc thì không thể hiện được khí chất của mình
“Chú
Cái người hoạt bát nhất kia là Trương Dương, chúng cháu đều gọi cậu ta là Dương Tử, người béo béo kia tên là Triệu Húc, chúng cháu gọi cậu ta là tên béo, còn có…” Hà Hiểu Minh giới thiệu từng người từng người một
Trương Dương: “Chào chú
Chúng cháu là anh em chí cốt của Hiểu Minh
Trước đây Hiểu Minh chỉ thích chơi với mấy chị đại, chứ không chơi với bọn cháu
Bây giờ cậu ta quay đầu tìm bọn cháu, bọn cháu vẫn đồng ý cho cậu ta chơi cùng!”
Hà Hiểu Thiên nhìn Trương Dương nói: “Cậu nói ít đi vài câu thì chết sao
Chú
Chú đừng nghe cậu ta nói nhảm!”
Trương Dương cười, ném trong tay lon nước ngọt rỗng, Hà Hiểu Minh vội vàng né tránh, đột nhiên có một tiếng quát vang đến
“Con mẹ nó
Ai không có mắt vậy, ném lon nước ngọt sang chỗ chúng tao!” Bàn bên cạnh có một người đàn ông thân hình vạm vỡ mắng to, rồi đưa mắt nhìn hướng thẳng về phía bọn người Lâm Phàm
Trương Dương ngây người không ngờ rằng sẽ xảy ra chuyện gì vậy
Hà Hiểu Minh xua tay: “Để tôi đi giải quyết!” Rồi sau đó đứng dậy đi đến trước mặt người đàn ông vạm vỡ kia: “Đại ca
Thật ngại quá
Tôi với bạn của tôi đang đùa giỡn chút, nên không chú ý đến mong anh đừng tức giận, tôi mời các anh chút xiên nướng nhé!”
“Nướng cái shit
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mắt mù à
Xiên nướng cái mẹ gì
Mày có biết chúng tao là ai không?” Người đàn ông vạm vỡ có chút say xỉn tát thẳng vào mặt Hà Hiểu Minh
Hà Hiểu Minh có chút gầy yếu nên lập tức bị cái tát này đẩy lùi về phía sau mấy bước
Lâm Phàm sững sờ rồi bước lên phía trước đỡ: “Không sao chứ?”
Hà Hiểu Minh chung quy cũng mới chỉ mười tám tuổi, làm gì có kinh nghiệm đối với những chuyện như này, cái tát này khiến mặt cậu ta có chút đỏ, trong hốc mắt hình như cũng sắp có nước mắt rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bọn Trương Dương cũng bị dọa cho ngây người, nhưng tuổi trẻ ngông cuồng nên cũng đứng dậy
Người đàn ông vạm vỡ kia nhìn thấy bọn Trương Dương đứng dậy thì chỉ tay: “Mấy thằng nhãi con bọn mày
Muốn làm gì hả
Đông người chứ gì, hôm nay không quỳ gối xin lỗi tao, thì đừng ai nghĩ sẽ thoát được!”
Rầm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mấy người bạn bè xung quanh người đàn ông vạm vỡ kia cũng đều đúng đậy, từng người từng người dùng ánh mắt hung sát nhìn bọn Trương Dương
Một thanh niên khác thoạt nhìn tầm mười bảy tuổi, làn da đen như mực, trên người xăm hình Dương Tiễn và Hạo Thiên Khuyển
Hơn nữa ở giữa trán cũng xăm một hình con mắt, đây là hình xăm trào lưu nhất bây giờ
“Chú
Cháu có thể giải quyết
Cháu không muốn gây chuyện!” Hà Hiểu Minh nói
Lâm Phàm ngạc nhiên, kinh ngạc nhìn Hà Hiểu Minh, không ngờ tên nhóc này hiện tại đã không còn muốn gây chuyện
Mà người đàn ông vạm vỡ kia vẫn liên tục gào thét: “Không gây chuyện
Mày chọc nổi hay sao?”
Lâm Phàm lắc đầu: “Đừng sợ
Có chú ở đây rồi!”
Dưới ánh mắt kinh ngạc của đám Hà Hiểu Minh, Lâm Phàm trực tiếp bước đến trước mặt người đàn ông vạm vỡ kia, tay bóp lên cổ tên đàn ông vạm vỡ rồi nhấc bổng hắn ta lên
Tên đàn ông vạm vỡ này ít nhất cũng phải hơn hai trăm cân, tay Lâm Phàm dường như không có giới hạn, ghìm hắn ở ta ở trên không
“Làm người không thể kiêu ngạo như thế, mặc dù các người là đám côn đồ, thế nhưng cũng không được như vậy
Hiểu không hả?” Lâm Phàm ngẩng đầu , vẻ mặt bình tĩnh nói
Đám quần chúng hóng hớt xung quanh đều tản ra, châu đầu ghé tai xì xào bán tán
“Đây là muốn đánh nhau hay sao?”
“Lợi hại
Người này sức lực lớn thật đấy
Chỉ một tay mà có thể nhấc bổng tên kia luôn rồi
Tên đó ít nhất cũng phải hơn hai trăm cân đó!”
“Mọi người tránh ra một chút, nhỡ bị thương đấy
Đám người kia xem ra chính là côn đồ,vậy mà người này còn dám chọc tức bọn họ, thật sự là quá liều mạng mà!”
Bọn Trương Dương đều nhìn đến ngây người, không ngờ rằng chú của Hiểu Minh vậy mà lại lợi hại như vậy
Đến cả ông chú vạm vỡ to khỏe như thế mà cũng có thể nhấc bổng lên bằng một tay, sức mạnh này phải lớn như thế nào chứ

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.