[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thu Đao Chặt Cá: “Ý anh là gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lúc thì tám ngàn, lúc thì một vạn
Rốt cuộc anh xem Thu Đao Chặt Cá tôi là cái gì
Tôi là quản lý của đội thủy quân bao người kính nể, có thể gây nên phong ba trên toàn thế giới mạng
Nếu anh bắt tôi làm chuyện xấu thì phải làm sao?”
Lâm Phàm: “Được rồi, xem như tôi chưa nói gì
Lát nữa sau khi tôi đưa anh về, tôi sẽ giải thích việc anh không phải làm nhân viên của tôi cho các bạn học của anh hiểu rõ.”
Thu Đao Chặt Cá nhìn Lâm Phàm, cuối cùng nói: “Ông chủ.”
Lâm Phàm cười: “Tốt lắm
Sau này anh cứ làm việc tại nhà, nghe theo chỉ thị của tôi
Tôi sẽ giao công việc tuyên truyền trên internet của tôi cho anh
Nếu ai dám mắng chửi tôi, anh cứ mắng chửi ngược lại họ cho tôi
Còn nữa, xin vui lòng gọi tôi là Lâm đại sư.”
Thu Đao Chặt Cá muốn rớt nước mắt: “Hóa ra anh đã ủ sẵn mưu đồ
Tôi vừa nhận lời, chấp nhận làm nhân viên của anh, lập tức bị anh bóc lột.”
Lâm Phàm gật đầu: “Nói không sai, tôi thấy anh thông minh lắm đấy.”
Thu Đao Chặt Cá nhìn khung cảnh ngoài xe: “Anh vừa nói một vạn tiền lương kèm theo hoa hồng cuối năm là thật chứ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Anh đừng thấy tôi là người thật thà mà lừa gạt đấy nhé!”
Lâm Phàm: “Yên tâm
Tôi chưa bao giờ lừa gạt người thật thà.”
Thu Đao Chặt Cá: “…”
Lâm Phàm đắc ý trở về, Thu Đao Chặt Cá rời đi trong lo lắng, anh ta luôn cảm thấy có gì đó không bình thường
…
Mấy ngày sau
Trailer tập ba của chương trình 'Gia đình Ngôi sao' được phát sóng
“Chời ơi, đoạn trailer này hình như có gì đó sai sai
Có vẻ Lý Mộc Trạch bị người ta mắng rồi.”
“Không chỉ Lý Mộc Trạch bị mắng đâu, còn Lục Đạo Nhân cũng bị kìa.”
“Bà mợ, tổ chương trình xoay vòng vòng, một cái trailer không có ý nghĩa gì, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy nhỉ?”
“Tôi rất thích mấy chương trình giải trí nhưng tôi cảm thấy Lý Mộc Trạch và Lục Đạo Nhân thật đáng ghét, chẳng thích họ được miếng nào.”
“Dưới đôi mắt thần của tôi, trước mặt mọi người thì họ biểu diễn tình bạn thắm thiết lắm nhưng làm sao che giấu được nội tâm xấu xa trong lòng được chứ?”
“Tám giờ tối nay được xem rồi, hóng quá đi.”
Tổ chương trình
Nhân viên công tác: “Đạo diễn Hồ, lượt nhấn xem của trailer tập này cao hơn nhiều so với hai tập trước, thủ đoạn đợt này có tác dụng rồi.”
Đạo diễn Hồ cười nói: “Tất nhiên, nếu tập này không nổi thì đúng là ông trời không có mắt
Tôi thăm dò ý kiến khán giả từ lâu, trong số những cái tên thường được nhắc đến trên internet thì Lý Mộc Trạch và Lục Đạo Nhân là bị chửi nhiều nhất
Giờ đừng nói là trailer, chỉ cần đặt tên tiêu đề thôi cũng đủ thu hút người xem rồi.”
“Ha ha.” Nhân viên công tác cười nói: “Đạo diễn Hồ thật thông minh, kỳ này quay ở phố Vân Lý đúng là rất tuyệt vời, không biết chừng sẽ giúp chương trình chúng ta nổi tiếng.”
Đạo diễn Hồ huênh hoang: “Chứ còn gì nữa, nếu ngày mai tỷ lệ người xem và lượng click cao hơn hai tập trước thì tôi sẽ tổ chức tiệc đãi mọi người ở nhà hàng Tiên Mãn nha.”
Các nhân viên đồng loạt hoan hô: “Đạo diễn Hồ vạn tuế.”
Trong tổ công tác của Lý Mộc Trạch
Quản lý nhìn thấy trailer, gương mặt tức giận: “Tổ chương trình 'Gia đình Ngôi sao' này thật quá đáng, biết rõ sau khi đăng clip này lên sẽ gây ảnh hưởng không nhỏ với Mộc Trạch mà vẫn muốn đăng lên.”
Sắc mặt Lý Mộc Trạch tái nhợt, nếu chiếu đoạn phim này lên không biết mặt mũi mình để chỗ nào, dù có Lục Đạo Nhân cũng trong tình trạng tương tự nhưng không thể nói là không mất mặt được
“Nếu không chúng ta thương lượng với đạo diễn Hồ, biên tập cắt xén lại chắc còn kịp đó.” Quản lý đề xuất
Lý Mộc Trạch: “Vô ích, thằng cha đó không cắt đâu, nếu muốn cắt thì đã cắt lâu rồi.”
Quản lý: “Sau khi chương trình được phát sóng, chúng ta theo dõi tình hình trên mạng, làm tốt quan hệ công chúng tương ứng
Nếu làm tốt biết đâu sẽ nổi tiếng thêm.”
Lý Mộc Trạch gật đầu: “Đành vậy thôi.”
Trong phố Vân Lý
Lâm Phàm nhìn Weibo của mình, tất cả đang tạm thời sóng yên biển lặng, không hề có chút xao động nào
Với tình huống này Thu Đao Chặt Cá không hề có đất dụng võ
Cửa hàng vẫn như mọi ngày, vô cùng buồn chán
Không tìm niềm vui trên internet cũng không biết làm gì cho hết ngày
Ting ting
Điện thoại reo vang
Vừa bắt máy đã nghe giọng nói vui vẻ của Vương Minh Dương vang lên: “Người anh em, tôi đã giúp cậu hỏi thăm, cô nhi viện Nam Sơn được chính phủ xây dựng vào mấy năm gần đây, vì một số nguyên nhân nên tài chính đều do kêu gọi đóng góp
Với năng lực hiện nay của cậu, nếu muốn tiếp nhận, chắc chắn không được
Tuy nhiên nếu do tập đoàn Đông Hán của tôi tiếp nhận thì không thành vấn đề.”
Lâm Phàm đã lường trước sự việc: “Vậy cũng xem như có thể tiếp quản rồi
Anh nhận về, sau đó tôi sẽ phụ trách quản lý, không ảnh hưởng đến anh đâu.”
“Không phải.” Vương Minh Dương nói: “Cậu phải suy nghĩ thật kỹ chuyện này
Tiếp quản là chuyện cả đời, nếu sau này cậu muốn chuyển cho người khác hoặc không làm nữa thì rất khó, sẽ chẳng ai tiếp nhận công việc này của cậu, vừa mất công vừa chẳng được lợi ích gì.”
“Tôi nói chứ, cậu cứ quyên tiền là được rồi
Đó cũng là từ thiện vậy, hơn nữa quyên góp thì chẳng phải gánh trách nhiệm mà còn được tiếng thơm.”