“Ha ha, rút trúng tôi rồi, rút trúng tôi rồi.” Một bác gái vui mừng reo hò
Trong nháy mắt, có một người đầu cơ tiến lên, nói: “Chị gái, có muốn bán lại bánh kếp không
Tôi mua một nghìn tệ.”
Bác gái: “Cậu tưởng tôi không biết giá thị trường như thế nào sao
Nếu muốn mua thì hai nghìn tệ, còn không thì thôi đi.”
Bọn đầu cơ: “Mua...”
Những người dân mới đến phố Vân Lý, thấy cảnh tượng này đều rất kinh ngạc: “Mẹ kiếp, một phần bánh kếp này giá năm mươi tệ, bán lại đã có người mua với giá hai nghìn tệ?”
“Đương nhiên rồi, anh cũng không nhìn xem bánh kếp này là do ai bán, đây là bánh kếp của Lâm đại sư đấy, nếu bán lại cho những người đầu cơ này giá cả sẽ phải tăng lên gấp mấy lần.”
“Mẹ kiếp, bán lại còn tăng gấp mấy lần, có kẻ đần mới mua...”
“Nhóc con, đừng tưởng chuyện cậu chưa từng gặp thì sẽ không tồn tại, thế giới này không thiếu nhất chính là đại gia, ý tưởng của đại gia đều vượt qua trí tưởng tượng của cậu.”
Mãi cho đến khi nhìn thấy mấy tờ tiền màu đỏ kia bọn họ mới tin rằng phần bánh kếp năm mươi tệ này thật sự được bọn đầu cơ mua lại với giá hai nghìn tệ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bọn đầu cơ này mua bánh kếp xong thì gói bánh thật cẩn thận rồi điện thoại liên hệ với khách hàng ngay lập tức, cố gắng giao hàng càng sớm càng tốt
Điều này đã tạo ra một chuỗi tiêu thụ vô hình ở phố Vân Lý
Đối với những người đầu cơ này mà nói, mỗi buổi sáng bỏ ra một ít thời gian để xếp hàng
Nếu không thu hoạch được gì thì rời đi, hoàn toàn không ảnh hưởng đến việc làm ăn trong ngày, nếu như có thể mua được thì thật sự kiếm được rất nhiều
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đương nhiên, mỗi ngày bọn người đầu cơ này không phải đều mua được, bởi vì có một số người dân chỉ muốn được ăn nên bọn họ có thể làm gì khác được đây
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đối với những chuyện này Lâm Phàm cũng không cảm thấy ngạc nhiên, hắn cũng không quan tâm những chuyện này, bởi vì những điều này có thể khiến phố Vân Lý trở nên nổi tiếng hơn
Còn mấy ông chủ cửa hàng xung quanh, mỗi ngày đều cười tủm tỉm vì việc làm ăn mỗi ngày của họ đều rất tốt, nhất là dưới sự thu hút của ông chủ nhỏ việc làm ăn của bọn họ không tốt không được
Lúc này, bên chỗ Vương Minh Dương
Dương lão sư: "Vương tổng, anh thật sự muốn phát hành album mới sao?”
Vương Minh Dương: "Đúng vậy
Dương lão sư lo lắng: "Tần suất ra album thế này quá cao rồi, liệu có gây ảnh hưởng xấu không
Vương Minh Dương phất tay nói: "Cho dù có ảnh hưởng cũng không sao, người anh em của tôi muốn chơi, tôi sẽ chơi với hắn, cho dù có tổn thất tôi cũng không quan tâm.”
Dương lão sư đành bất lực, nhưng ông ta cũng có chút tò mò về Lâm Phàm, không biết hắn có thể nghĩ ra những ca khúc đặc sắc như thế nào
Điều duy nhất ông ta biết về Lâm Phàm chính là bài hát “bầu trời” kia, ông ta thấy bài hát đó thật sự rất hay, nhưng rất khó để nói Lâm Phàm lại có thể sáng tác ra một ca khúc hay hơn
Bởi vì một số người sáng tác nhạc có lẽ chỉ tạo ra một hoặc hai tác phẩm đỉnh cao trong đời, những tác phẩm còn lại cũng chỉ là những tác phẩm tầm thường mà thôi
Văn phòng của Vương Minh Dương
Đám người Dương Thần, Ngô Hoán Nguyệt đều ở đó
Vương Minh Dương nhìn Lâm Phàm: “Cậu vội vã làm album như vậy làm gì?”
Bây giờ anh ta vẫn chưa hiểu Lâm Phàm thúc giục làm album như vậy để làm gì, Lâm Phàm cũng đâu có thể trả lời bọn họ là vì hắn muốn hoàn thành nhiệm vụ nên mới thúc giục như vậy
Chuyện này nhất định là không nói được rồi
“Không có gì, chủ yếu là trong đầu tôi có rất nhiều ca khúc, gần đây linh cảm tràn trề nếu không tung ra đầu tôi sẽ nghĩ không thông.” Lời giải thích này rất hoàn hảo, không có bất kỳ sơ hở nào
Vương Minh Dương ngây người, không có bệnh gì đấy chứ
Dương Thần là một người sáng tác nhạc có thâm niên, không thể không phục trước lời giải thích này, nếu một số người sáng tác nhạc nghe được lời giải thích này họ nhất định sẽ tức giận mà chết
Người ta vắt hết óc để tạo ra một bài hát hay, còn hắn thì ngược lại, nói rằng trong đầu có quá nhiều bài hát, nếu không tung ra thì sẽ nghĩ không thông, có cần phải ác như vậy không
Bây giờ Ngô Hoán Nguyệt được coi là người của công chúng, nhất cử nhất động của cô ấy thay đổi rất nhiều so với trước kia, sau đó cười nói: “Tôi rất tin tưởng vào năng lực sáng tác của anh Lâm, tôi nghĩ nhất định sẽ lại là một bài hát có thể sánh vai với ‘bầu trời’.”
Lâm Phàm tự tin mỉm cười: “Chắc chắn rồi, thậm chí nó còn tốt hơn rất nhiều.”
Bây giờ trong đầu Lâm Phàm đều là bài hát, về phần có bao nhiêu bài thật sự không thể đếm hết được, mấy vạn, mấy trăm vạn
Dựa vào lời giải thích của bách khoa toàn thư, đây là một thế giới chứa đựng toàn là bài hát, hơn nữa nó có các loại ngôn ngữ khác nhau, quả thật là rất dọa người
Nếu không phải vì giọng hát không thanh thoát của mình, dựa vào những ca khúc này hắn có thể đã trở thành một người sáng tác nhạc đồng thời là một nam thần ca hát truyền kỳ
Nhưng trong hoàn cảnh hiện tại, hắn cũng không biết làm gì mới phải khi đối mặt với số lượng bài hát lớn như vậy
Cho dù các bài hát này có hay đến đâu, hắn cũng không coi nó là quá tốt, theo cách nhìn của hắn thì việc này giống như là gian thương mà thôi