Dương Thần và Vương Minh Dương bị Lâm Phàm làm cho choáng váng, có chút chết lặng
Khi nghe Lâm Phàm nói còn tốt hơn ‘bầu trời’ rất nhiều, bọn họ đều ngây ngẩn cả người, cảm giác giống như là đang nghe ai đó khoác lác
"Anh có giấy bút không
Lâm Phàm hỏi
Vương Minh Dương sửng sốt: "Làm gì vậy
Lâm Phàm nhìn Vương Minh Dương: “Còn có thể làm gì nữa
Đương nhiên là viết lời bài hát rồi..
Sau đó chúng ta phải tranh thủ thời gian đi thu âm nữa.”
Dương Thần và Vương minh Dương bị Lâm Phàm dọa cho sợ, ngay cả Ngô Hoán Nguyệt cũng trợn mắt há mồm,
Cô không ngờ anh Lâm lại gấp gáy như vậy, chẳng lẽ đúng như lời hắn nói, các bài hát này đã chất chứa trong đầu hắn quá nhiều rồi?”
Giấy bút đã đến
Lâm Phàm trực tiếp dựa trên mặt bàn rồi viết
Dương Thần và Vương Minh Dương nhìn nhau, sau đó dời ánh mắt về phía Lâm Phàm, chỉ thấy Lâm phàm đột nhiên dừng động tác lại, giống như đang suy nghĩ gì đó
Bọn họ cho rằng Lâm Phàm đang suy nghĩ về bài hát nhưng thật ra Lâm Phàm đang buồn phiền vì không biết nên chọn bài hát nào, những bài hát này hắn chưa từng nghe qua, cũng không biết chúng có hay không
Thế nhưng đồ của bách hóa toàn thư vẫn là rất đáng tin cậy, bên trong được phân loại rất nhiều ca khúc, hắn chỉ cần sao chép một đợt từ bách khoa toàn thư là được
Xoạt xoạt
Ngòi bút bay múa, từng ô trống trên giấy được viết đầy tràn
Dương Thần có chút kinh ngạc nhìn cảnh tượng trước mắt này, ông ta bị cảnh tượng này dọa cho sợ, theo ông ta thì việc này cũng quá giả rồi
Còn đối với Vương Minh Dương mà nói, anh ta căn bản không hiểu những thứ này, nhưng bây giờ nhìn Lâm Phàm như vậy khiến anh ta cảm thấy rất lợi hại, sau đó huých Dương Thần: “Dương lão sư, ông cảm thấy thế nào
“Cái này tạm thời chưa nhìn ra, tình huống cụ thể còn phải xem bài hát như thế nào đã.” Dương Thần nhìn cảnh tượng trước mắt, trong lòng cũng tò mò vô cùng, không biết tình huống cụ thể là như thế nào
Ông ta cũng là người từng trải trong ngành sản xuất âm nhạc, gặp qua rất nhiều vị bậc thầy sáng tác
Thậm chí ngay cả những bậc thầy viết ca khúc tại hiện trường cũng không phải là chưa từng thấy qua, nhưng những bài viết tại chỗ đó nói về chất lượng thì thật sự không cao
Với tình huống hiện tại, còn phải chờ xem tình hình cụ thể như thế nào
Không biết qua bao lâu
Lâm Phàm đặt bút xuống mặt bàn: “Xong rồi, kết thúc công việc.”
Về chuyện này Vương Minh Dương không hiểu rõ cho nên cũng không có nhiều cảm xúc, thế nhưng Dương lão sư lại rất kinh ngạc nói: “Lâm đại sư, đã xong rồi sao?”
Lâm Phàm cười nói: “Đúng vậy, ông xem nó có được hay không?”
Tuy Ngô Hoán Nguyệt không tham gia sáng tác nhưng khi nhìn vào tờ giấy, cảm thấy lời bài hát này rất lưu loát
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Dương Thần nghi hoặc cầm giấy lên, từ từ xem xét
“Thiên Thiên Khuyết Ca”
Từ từ nhìn lại, những đêm từng thuộc về nhau
Hồng hồng vẫn là em, gửi đến tim anh mặt trời rực rỡ.
…
Càng nhìn xuống dưới, sắc mặt Dương Thần lộ ra vẻ nghi hoặc, sau đó ngẩng đầu nhìn về phía Lâm Phàm: “Lâm đại sư, lời bài hát này...”
Ông ta còn chưa nói hết, chủ yếu là vì ông ta cảm thấy lời bài hát có vẻ không thích hợp với tiếng phổ thông, còn có một số vấn đề về ngữ pháp
Lâm phàm cười nói: “Bài này hát bằng tiếng Quảng Đông.”
“Quả nhiên.” Dương Thần gật đầu, sau đó nghi ngờ nhìn Lâm Phàm: “Nhưng bây giờ tiếng Quảng Đông không được thịnh hành cho lắm, anh nói xem nó sẽ không có vấn đề gì đấy chứ?”
Làm sao Lâm Phàm biết những thứ này, nhưng mà sau khi được bách khoa toàn thư giới thiệu, bài hát này đã được yêu thích trong một thời gian dài, khẳng định là nó có đạo lý của nó
“Không sao, đợi Hoán nguyệt biểu diễn, chúng ta cùng xem thử.”
Lâm Phàm tự tin nói
Hắn có thể không tin người khác, thế nhưng không thể không tin bách khoa toàn thư nha
Dương Thần không tự chủ được ậm ừ một tiếng, trong nội tâm không khỏi kinh ngạc, âm điệu này có vẻ rất khác thường
Tuy không biết tình huống cụ thể là như thế nào nhưng đây chắc chắn là một bài hát hay
Sau đó lại tiếp tục xem
Vương Minh Dương ở bên cạnh tò mò hỏi: “Tổng cộng cậu viết mấy bài.”
Lâm Phàm ngẩng đầu: “Mười bài.”
Vương Minh Dương sững sờ: “Mười bài
Một album cũng không cần nhiều bài hát như vậy...”
Lâm Phàm cười nói: "Cái đó có sao đâu, phải điên cuồng công kích..
Không phải muốn tung lên mạng sao, nhất định phải tung ra nhiều bài hát một chút
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Theo ý của Lâm Phàm chính là tất cả các bài hát, ngoại trừ biểu diễn còn lại đều là tên của mình
Nhiệm vụ này còn có thể không hoàn thành được sao
Còn về việc chọn bài, hắn cảm thấy việc chọn bài này thực sự rất khó, không biết bài nào hay, bài nào không hay
Thế nhưng dựa theo bảng xếp hạng chỉ cần nó xếp phía trên là được, mọi thứ đều không thành vấn đề
"Được rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lúc này, Dương Thần kinh ngạc, sau đó liếc ánh mắt kinh ngạc nhìn về phía Lâm Phàm: "Những bài hát này, ngoại trừ bài hát tiếng Quảng Đông tôi không chắc ra thì những bài hát còn lại đều là tác phẩm hay đó nha
Nhưng các bài hát này có chút khác với các bài hát đang được yêu thích hiện nay, chú trọng nhiều hơn đến việc thể hiện cảm xúc, đồng thời không có nốt cao.”
Lâm Phàm cười nói: “Đó là tất nhiên, cần nốt cao như vậy làm gì chứ.”
(Nhạc Trung Quốc thường có những đoạn nốt rất cao, bạn nào hay bắt trend nhạc Trung Quốc thì sẽ thấy bài trend nào cũng có đoạn cao chót vót.)