Sau đó, Anh Kim cũng đăng một bình luận trên Weibo
"Muốn ăn một phát biến thành mập mạp, điều đầu tiên là phải có nền tảng, không có nền tảng thì ăn no sẽ bị bể bụng đó nha.”
Thân là nữ hoàng âm nhạc, danh tiếng và địa vị của Anh Kim đương nhiên một người như Ngô Hoán Nguyệt không thể so sánh được
Thế nhưng khi mọi người nhìn thấy Weibo này, trong lòng bọn họ đều nghi ngờ, không hiểu đây có ý gì
Bọn họ không liên hệ chuyện này với Ngô Hoán Nguyệt chủ yếu là vì danh tiếng của Ngô Hoán Nguyệt còn quá nhỏ, hơn nữa có nhiều người không biết đến sự tồn tại của cô ấy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sau khi Anh Kim đăng Weibo này, tâm trạng bà ta cảm thấy vui vẻ hơn rất nhiều, trong lòng như được thư thả một chút
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Người quản lý đột nhiên kinh ngạc nói: "Chị Anh, không xong rồi, có người đang chửi mắng chị
Anh Kim: “Có người mắng tôi không phải là chuyện rất bình thường hay sao, có gì to tát chứ.”
Người quản lý: "Không phải, là cái tên Lâm đại sư mà chị ghét nhất kia, hắn vừa theo dõi Weibo của chị, vừa mới bình luận chửi mắng chị đó.”
Anh Kim nghe xong thì lập tức nhíu mày, sau đó mở Weibo ra xem
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Quả nhiên, bình luận vừa mới đăng lên trên weibo, còn có ảnh avatar của cái tên tiên nhân kia lập tức khiến cho Anh Kim tức giận đến bốc khói
Lâm Phàm: “Đại ngốc.”
Người quản lý: “Chị Anh đừng tức giận, không cần để ý đến loại người tiểu nhân như hắn.”
Nhưng Anh Kim không thể nhịn được, trực tiếp trả lời thẳng: "Không có tố chất, mau biến khỏi Weibo của tôi
Nhưng đột nhiên, Lâm Phàm trả lời: "Siêu đại ngốc
Mẹ kiếp
Lúc này Anh Kim đã hoàn toàn tức giận, bây giờ bà ta thực sự không chịu nổi nữa
Người quản lý ở bên cạnh an ủi: “Chị Anh đừng tức giận, chị đừng tức giận với loại người cặn bã này, chị càng tức giận hắn sẽ càng đắc ý
Anh Kim hít sâu một hơi, ổn định lại tâm trạng: “Đúng vậy, cô nói không sai, tôi không thể tức giận được.”
Người quản lý khẽ gật đầu, thật sự không cần tức giận đối với loại người không có tiếng tăm gì, hắn không phải là người có địa vị gì cả
Nhưng đột nhiên, Weibo của Anh Kim phát sinh biến hoá
Một nhóm người không biết từ đâu xuất hiện, tất cả ID đều là tài khoản Anh Kim
Anh Kim số 1: “Tôi là Anh Kim, tôi là đại ngốc.”
Anh Kim số 2: “Tôi là Anh Kim, tôi là đại ngốc.”
..
Anh Kim số 999: "...
Lâm Phàm: “Anh Kim đại đại đại ngốc.”
"Tôi không thể nhịn được nữa
Anh Kim nhìn thấy tất cả các bình luận trên Weibo của mình đều bị những ID này chiếm lấy, bà ta thực sự không thể chịu đựng được nữa
Người đại diện đứng bên cạnh nhìn xem, đây rõ ràng là một cuộc tấn công có tổ chức
"Họ Lâm kia, tôi sẽ kiện anh vì tội xúc phạm, anh đợi nhận giấy triệu tập của tòa án đi
Lâm Phàm trả lời Anh Kim: "Bà là đại ngốc trong toàn vũ trụ.”
Phố Vân Lý
Triệu Chung Dương: “Đại sư, tại sao anh lại gây chuyện với Anh Kim?”
Lâm Phàm ngẩng đầu lên, bình tĩnh nói: "Lăng xê cho bản thân
Ui là trời
Sau khi nhận được câu trả lời của Lâm đại sư, Triệu Chung Dương lập tức trợn tròn mắt, có cần chảnh như vậy không, gây chuyện với Anh Kim chỉ để lăng xê cho mình
Lúc này, Lâm Phàm cũng bắt đầu nghi ngờ, liệu bài hát mình sáng tác cho Ngô Hoán Nguyệt có thể hoàn thành nhiệm vụ hay không
Có cần chuẩn bị một chút hay không, ít nhất thì tỷ lệ này cũng sẽ cao hơn một chút
Khi nghĩ đến điều này, đột nhiên hắn nghĩ ra một biện pháp tuyệt hảo, sau đó trực tiếp đăng lên Weibo
Lâm Phàm: "Ngôi sao nào dám cùng với tôi chửi Anh Kim, tôi sẽ giúp người đó sáng tác một album cá nhân , tôi là bậc thầy sáng tác nhạc huyền thoại Lâm đại sư.”
Khi Weibo này được đăng lên, tất cả mọi người đều trợn tròn mắt
“Quá đỉnh..
Đây là khai chiến trực tiếp sao, bình luận này là cái quỷ gì, trừ hắn ra thì còn có ai dám chọc giận Anh Kim, đây không phải là tự tìm chết sao
“Tôi cười chết, hôm nay xuất hiện tin tức lớn, Lâm đại sư chọc giận Anh Kim.”
“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy, tôi đến muộn, thậm chí còn không biết chuyện gì xảy ra.”
“Cùng câu hỏi, tôi cũng không biết tình hình cụ thể là như thế nào?”
…
Ngô U Lan liếc nhìn Lâm Phàm: “Có cần phải ác như vậy không, tôi nghĩ sẽ không có ai dám chọc giận bà ta giúp anh đâu
“Tôi biết.” Lâm Phàm gật đầu nói
Ngô U Lan im lặng: “Anh biết, sao còn đăng những thứ này...”
Lâm Phàm cười nói: “Tôi là đang tự lăng xê cho mình, đồng thời tôi có thể cam đoan, sau một thời gian nữa sẽ có người hối hận vì đã bỏ lỡ cơ hội để một bậc thầy sáng tác nhạc giúp họ viết album, sự mất mát này sẽ rất lớn đó nha
Được rồi, cái lí do này khiến Ngô U Lan không thể phản bác lại được, trong lúc nhất thời không thể tìm được lời nào để bình luận
Điền Thần Côn lắc đầu: “Một ngày cậu không gây sự thì cả người sẽ cảm thấy không thoải mái hay sao...”
Lâm Phàm nhìn Điền Thần Côn: “Dù sao mỗi ngày tôi cũng không có gì làm, không tìm chút niềm vui sẽ rất bực bội.”
Không thể không nói, phương pháp của Lâm Phàm thực sự rất hữu ích