Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 601: Lén lút chữa bệnh




Ông lão trở lại phòng bệnh
Các y tá ở cửa nhỏ giọng thảo luận với nhau
"Tôi thấy khí sắc của ông lão thật sự tốt hơn lúc trước rất nhiều
"Tôi cũng cảm nhận được
Nhất là tinh thần còn tốt hơn lúc trước
Mấy người nói xem, đây có phải là hồi quang phản chiếu không
"Có lẽ đây chỉ là ảo giác thôi
Có lẽ là do chúng ta nghĩ ông lão khỏi bệnh, nói nhiều quá nên cũng sinh ra ảo giác
"Có đạo lý
Có lẽ chính là như vậy
Trong miệng ông lão ngâm nga một giai điệu rất thời thượng
Ông lão trở lại trong phòng bệnh, bà lão trong phòng bệnh nhìn thấy ông lão trở về thì trên mặt nở ra một nụ cười tươi, nói: “Ông đi ra ngoài dạo một vòng, có phải cảm thấy tốt hơn một chút hay không?”
Ông lão cười nói: "Đúng là rất tốt
Tôi thấy qua vài ngày nữa là mình có thể xuất viện rồi
Vườn rau trong nhà không có người chăm sóc, cũng không biết có bị mấy thằng nhóc kia trộm hay không nữa?”
"Được, được
Tuy rằng bà lão không thể tiếp nhận loại bệnh này, nhưng bà lão đã chấp nhận sự thật
Bà tin bệnh viện, bác sĩ đã nói không cứu được thì chính là không cứu được
Sau khi trở về, ông lão muốn ăn cái gì thì ăn cái đó, tận dụng thật tốt quãng thời gian còn lại này chăm sóc cho ông ấy
Hiện tại tâm trạng của ông lão không tồi nên muốn nói chuyện đó cho bà lão biết
Thế nhưng sau đó nghĩ lại, ông lão đã đồng ý với người ta là sẽ không nói chuyện này ra thì nhất định sẽ không nói
Cho nên cuối cùng ông lão chỉ lắc đầu cười
Chờ sau khi khỏi bệnh, ông lão sẽ cho bà lão một sự bất ngờ
Hiện tại ông lão rất tin tưởng cậu nhóc đấy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hiệu quả của lần liệu trình đầu tiên này có thể thấy rõ
Tình huống thân thể của mình, ông lão hiểu rất rõ
Loại cảm giác này thật sự không giống trước đây, đây là một loại cảm giác chưa từng có
.....
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sau khi rời khỏi bệnh viện, Lâm Phàm cũng đến một bệnh viện khác để xem
Chỉ là thật đáng tiếc, bệnh viện khác không có chỗ để hắn xuống tay
Bản thân hắn lại không có chứng chỉ hành y nên nếu cứ ngang nhiên đi ra ngoài thì rất có thể sẽ bị người bắt được
Hơn nữa nếu muốn gặp người tin tưởng vào bản thân như ông lão thì thật sự là rất khó gặp được
Trong một trăm người, có thể gặp được một người thì có thể coi là may mắn rồi
Tuy rằng hắn muốn cứu thêm nhiều người hơn nhưng cũng là hữu tâm vô lực mà thôi
Không phải hắn không muốn cứu, mà là người khác căn bản không tin hắn
Thậm chí nếu có người tố cáo hắn thì hắn nhất định sẽ bị bắt đi thẩm vấn
Buổi tối, hắn tìm một khách sạn để ở tạm, hắn cảm thấy chuyến đi này không tệ
Mặc dù Thượng Hải là một thành phố lớn nhưng cuối cùng hắn cũng chỉ ở xung quanh phố Vân Lý nho nhỏ, cũng chưa từng đi ra ngoài xã hội trải nghiệm nhiều
Chín giờ sáng ngày hôm sau
"Đại sư, ngài đã tới rồi
Ông lão đã rời giường từ sáng sớm
Trước kia mỗi khi ông tỉnh giấc rời giường, ông đều sẽ cảm thấy cơ thể của mình rất đau
Nếu như không uống thuốc giảm đau thì căn bản không thể rời giường
Nhưng sáng nay khi rời giường, ông nhận ra cơ thể mình không đau một chút nào giống như người bình thường vậy
Dựa theo y thuật hiện tại của Lâm Phàm, nếu như không có hỗ trợ thần bí của bách khoa toàn thư mà muốn chữa khỏi loại bệnh này thì chỉ sợ phải mất mấy tháng hoặc là lâu hơn
Nhưng hiện tại có bách khoa toàn thư hỗ trợ, hắn phát hiện ra tốc độ chữa trị có thể nói là cực kỳ nhanh
Lâm Phàm cười nói: ”Cơ thể ông cảm thấy thế nào rồi
Lúc ngủ có cảm giác gì không
Ông lão vội vàng nói: "Có, có
Tối hôm qua lúc ngủ tôi cảm thấy cơ thể mình rất nóng, giống như tắm trong nước nóng vậy
Hơn nữa sau khi đổ mồ hôi, cơ thể tôi trở nên nhẹ nhõm hơn, không còn cảm thấy nặng nề như trước nữa.”
Lâm Phàm gật đầu
Những thứ này đều nằm trong ghi chép của bách khoa toàn thư nên khi nghe được những lời của ông lão thì hắn biết không có vấn đề gì
Còn chuyện vì sao lại nóng lên, có lẽ chính là do lực lượng thần bí của bách khoa toàn thư đang tu bổ thân thể chăng
Lâm Phàm nhìn bốn phía: “Không có ai đi theo ông đó chứ
Ông lão xua tay: “Không có
Tôi không nói chuyện này cho ai biết, ngay cả bà lão nhà tôi cũng không biết
Đại sư, ngài làm việc ở bệnh viện nào vậy
Tôi cảm thấy y thuật của ngài thật sự là quá tuyệt vời
Lâm Phàm cười nói: "Tôi không phải là bác sĩ của bệnh viện nào cả
Tôi chưa từng được huấn luyện chuyên môn, cũng không có chứng chỉ hành y
Ông không nhận ra khi tôi khám bệnh cho ông, tôi đều phải lén la lén lút sao
Nếu như bị người phát hiện thì tôi sẽ bị bắt, hơn nữa còn bị phạt.”
"Hả
Ông lão sửng sốt, sau đó vội vàng gật đầu: “Tôi hiểu rồi, ngài yên tâm đi
Tôi nhất định sẽ giấu kín chuyện này, sẽ không để bất kỳ người nào biết
Lâm Phàm gật đầu: “Ông chưa ăn bữa sáng đúng không
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ông lão lắc đầu: "Chưa ăn

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.