Những y tá đứng xung quanh vô cùng lo lắng, các cô đều âm thầm cầu nguyện cho ca giải phẫu này thành công, đặc biệt phải thành công một cách hoàn mỹ
Nếu ca phẫu thuật của họ thành công có nghĩa là cô bé đã bước được một chân đến với sự sống
Nếu một bác sĩ bình thường trong một ca giải phẫu phức tạp thế này nhất định sẽ xảy ra tình trạng lúng túng
Tuy nhiên hiện nay chuyện đó không hề xảy ra, tất cả đều rất trôi chảy
Trong lòng y tá quan sát quá trình giải phẫu cũng cảm thấy choáng váng, cô phát hiện hôm nay phương pháp giải phẫu của bác sĩ Mao khác biệt rất lớn so với mọi hôm
Hơn nữa hôm nay bác sĩ Mao rất bình tĩnh, đối diện với ca phẫu thuật có độ khó cao vẫn không hề có chút do dự hoặc lúng túng nào, giống như là đã làm rất nhiều lần
Chưa kể giải phẫu não bộ được xem là loại giải phẫu phức tạp nhất, các công cụ hỗ trợ cũng nhiều nhất
“Kẹp đầu cong.” Lâm Phàm đưa tay, y tá lập tức đưa dụng cụ tới
Sau khi bắt đầu giải phẫu, hắn cảm giác được lực lượng thần bí trong Bách Khoa Toàn Thư tỏa ra, bảo đảm bệnh nhân hoàn toàn bình thường, không có bất kỳ sơ suất nào đồng thời có tác dụng hỗ trợ điều trị
Trong lòng y tá theo dõi bệnh nhân thầm nhủ, lạ thật, sao lại lạ thế nhỉ
Nhịp tim không tăng không giảm, huyết áp không cao không thấp, tất cả đều bình thường như không hề xảy ra bất kỳ dao động nào
Sao có thể xảy ra chuyện này được
Cô đã quan sát không biết bao nhiêu ca phẫu thuật, bất kể phẫu thuật cái gì thì chỉ số sức khỏe của bệnh nhân đều sẽ có dao động, càng không nói tới ca giải phẫu này phức tạp đến thế nào, sao có thể không có gì bất thường được chứ
Lúc này y tá lau mồ hôi cho bác sĩ nhưng cô ấy phát hiện một giọt mồ hôi bác sĩ Mao cũng không có, cơ thể vẫn y chang như lúc mới vào cửa, không có bất cứ thay đổi nào
Cô ấy vẫn thực hiện theo quy định vì trong thời gian thực hiện phẫu thuật, bắt buộc phải lau mồ hôi cho bác sĩ, tránh tình trạng mồ hôi chảy vào trong mắt hoặc nhỏ vào vết thương hở của bệnh nhân đang giải phẫu
Thời gian từng giây từng phút trôi qua
Không biết đã bao lâu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ở khu vực đợi ngoài phòng phẫu thuật, vốn có rất nhiều thân nhân của người bệnh nhưng bọn họ đều đã đi khỏi vì phẫu thuật của người nhà họ đều đã hoàn thành, bây giờ ở đây chỉ còn cha mẹ và họ hàng của cô bé
Đã mấy giờ trôi qua, trong lòng bọn họ vẫn luôn căng thẳng, vừa lo lắng vừa đau khổ
Trong một căn phòng nào đó
Bác sĩ Mao chân chính lúc này đã tỉnh dậy, tuy đã tỉnh nhưng lại phát hiện mình đã bị người ta trói gô lại, hơn nữa còn bị người ta nhét vớ vào miệng
“Ư ư…”
Bác sĩ Mao giãy giụa, trong lòng lo lắng không biết mình bị nhốt trong đây thì ai sẽ làm ca giải phẫu cho cô bé kia
Chưa kể trong bệnh viện này, người có thể thực hiện được ca phẫu thuật này không nhiều
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Dù những người kia có thể làm đi nữa thì cách giải phẫu cũng sẽ khác ông ta
Ông ta vùng vẫy, muốn đụng vào cánh cửa gỗ nhưng khi vừa đứng dậy, do bị trói nên hai chân cong vẹo, không giữ được thăng bằng mà ngã ầm xuống đất
Ánh mắt ông ta trở nên hoảng hốt, còn có vẻ lo lắng, vừa nghĩ đến mình bị người khác đánh ngất, không thể tham gia giải phẫu có thể khiến cho phẫu thuật của cô bé kia thất bại, hắn rất hoảng hốt
Ông ta đã chuẩn bị tinh thần, bất kể kết quả cuộc phẫu thuật thế nào cũng phải cố gắng hết sức mới có hy vọng
Bây giờ ngay cả cơ hội liều chết cũng không còn, buộc phải chấp nhận thất bại, ông ta không biết mình phải làm thế nào bây giờ
Nghĩ mãi, nghĩ mãi, nghĩ đến mức rớt nước mắt
Sau đó kiên cường đứng lên, liều mạng đụng mạnh vào cửa
Rầm
Không có ai xuất hiện
Ông ta tiếp tục chật vật đụng vào cánh cửa
“Ai ở trong đó?” Đúng lúc này, có một tiếng nói bên ngoài vang lên
Bác sĩ Mao nghe được âm thanh, trong lòng mừng rỡ, miệng phát ra tiếng “Ư ư”, kiên trì đập người vào cửa
Không lâu sao, cuối cùng có người mở cửa ra
Lúc y tá nghe bên trong có tiếng vọng ra, còn đang nghi ngờ không biết đã xảy ra chuyện gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng khi mở cửa đã bất ngờ đến sững người
“Bác sĩ Mao sao ông lại ở đây?” Y tá choáng váng, cô không thể tin được vì sao bác sĩ Mao xuất hiện chỗ này
“Ư ư…” Bác sĩ Mao giẫy giụa, y tá phản ứng theo bản năng, mau chóng lấy chiếc vớ trong miệng bác sĩ Mao ra, bác sĩ Mao quát lên: “Mau cởi trói cho tôi
Tôi bị người ta đánh ngất xỉu, tôi phải đi giải phẫu gấp!”
Y tá cởi sợi dây thừng đang trói bác sĩ Mao ra: “Bác sĩ Mao, anh bị trói ở đây vậy cái người đang ở phòng phẫu thuật trong kia là ai?”
“Hả?” Bác sĩ Mao nghe xong, hai mắt trợn trắng
Sau đó chạy như bay ra ngoài, vừa chạy vừa gào lên: “Mau đi theo tôi, đó không phải là tôi
Bằng mọi cách không thể để cho gã phá hoại được, giờ tôi chạy qua đó chắc còn kịp đấy!”