Không biết mất bao lâu sau cảnh sát mới quay lại
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Đội trưởng đã có kết quả, tổng cộng có tới 11.860 người khác nhau dựa theo bức chân dung này, anh nói xem chúng ta có nhầm không?” Cảnh sát nói
Đội trưởng Dương lắc đầu: “Quá khó rồi, chúng ta chỉ biết rõ ràng một thông tin là người này chạy rất nhanh, vụ điều tra này xem ra quá gian nan rồi.”
Sau vài ngày
Sự tò mò của cư dân mạng trở nên điên cuồng hơn khi vị bác sĩ thần bí này lại xuất hiện ở hai thành phố khác sau Hàng Châu
Và cũng giống như ở các thành phố khác thì những người không có khả năng qua khỏi đều được chữa trị
Điều này đã gây ra một cú sốc lớn trong giới y học, rất nhiều người muốn biết vị thần y này rốt cuộc là ai, nhưng đây vẫn là câu hỏi băn khoăn của không ít người
Đội trưởng Dương và các đồng nghiệp có một số dữ liệu, nhưng khối lượng công việc điều tra quá lớn, tốc độ điều tra lại chậm, trong một thời gian dài vẫn không có tiến triển
Đặc biệt cả năm bệnh viện kia đều muốn tìm kiếm vị thần y này, nếu tìm được sẽ tới thẳng địa phương đó để thuê vị này đến bệnh viện
Vào lúc này, ở một nơi nào đó
Lâm Phàm yên lặng chờ đợi: “Tại sao nhiệm vụ lần này vẫn chưa hoàn thành, tôi đã tự mình đích thân đi qua cả năm thành phố rồi mà.”
“Chẳng lẽ phải quay trở lại Thượng Hải thì mới tính là hoàn thành nhiệm vụ hay sao?”
Nghĩ tới đây Lâm Phàm lập tức đặt vé quay về Thượng Hải, vì nhiệm vụ này mà hắn ta chạy đến sắp gãy chân luôn rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lúc nào cũng bị người ta truy đuổi, may mắn là chưa lần nào bị đuổi kịp, thậm chí có muốn cũng không bắt được
Nhà ga Thượng Hải
Lâm Phàm đứng trên vùng đất Thượng Hải, hanws hít sâu một hơi: “Nhiệm vụ đến đây, tôi đã chuẩn bị sẵn sàng.”
Nhưng lúc này, tiếng thông báo nhắc nhở nhiệm vụ vẫn còn chưa tới
“Chết tiệt, có cần phải như thế không, chẳng lẽ mấy ngày qua coi như là làm việc không công hay sao?” Lâm Phàm than thở, sau đó cẩn thận nhìn bảng nhiệm vụ của bách khoa toàn thư
Nhiệm vụ: Đi chân đất làm nghề y, hành y tế thế qua năm thành phố
Lúc này, Lâm Phàm nhận ra rằng bách khoa toàn thư tuy rất đáng tin cậy rất hào phóng, nhưng cái tên này rất thích chơi chữ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Được thôi, không uổng công đã chịu khổ nhiều ngày như vậy, dù sao cũng đã cứu được không ít người, chuyện này cũng khiến bản thân cảm thấy rất vui
Sau khi suy nghĩ một hồi, Lâm Phàm dần dần hiểu ra
Nhiệm vụ của trang kiến thức lớn thứ mười này cũng không phải là dễ dàng hoàn thành, thử thách trong nhiệm vụ lần này cũng không hề đơn giản
Kiến thức thuộc phân loại lớn đúng là như tên, không hề đơn giản như những trang kiến thức thuộc phân loại nhỏ kia
Xem ra cần phải suy nghĩ kỹ một chút
Phố Vân Ly
"Ông chủ quay trở về rồi…"
"Ông chủ nhỏ vắng mặt đã lâu cũng nên trở về rồi
Dù là chủ cửa hàng hay người dân đi dạo phố đều háo hức chào đón hắn
Kể từ khi ông chủ nhỏ đột nhiên biến mất, bọn họ từng giờ từng phút luôn nhớ nhung những cái bánh kếp thơm ngon trước đây
"Gâu Gâu
Chú chó Nicholas lao đến, vểnh đuôi xoay tròn không ngừng bên chân của Lâm Phàm
Bây giờ tâm trạng của hắn không được tốt cho lắm, dù hắn đã làm việc chăm chỉ trong một thời gian dài nhưng nhiệm vụ lần này vẫn chưa hoàn thành
Mà thôi, chuyện đã qua rồi sau này từ từ rồi cũng xong, sở hữu trang kiến thức phân loại lớn này đủ để hắn đi ngược thiên đạo
Cho dù chỉ có được một trang kiến thức lớn duy nhất, nhưng như vậy cũng đủ khiến cho hắn trở thành người đứng trên đỉnh cao nhất
chỉ cần cuộc sống an toàn ổn định và hạnh phúc, còn ham muốn nhiều hơn nữa làm gì
“Chào mọi người, đã lâu rồi không gặp.” Lâm Phàm mặt tươi cười vẫy tay chào mọi người, đã lâu rồi không gặp hắn thực sự rất nhớ họ
Ông Trương chủ cửa hàng hét lớn: "Ông chủ nhỏ, cậu có nhớ là gần đến ngày gì không
Lâm Phàm cười nói: “Làm sao mà quên được chứ, ngày 20 mỗi tháng là ngày đặc biệt của phố Vân Lý chúng ta, mọi người chuẩn bị sẵn sàng chưa.”
“Ha ha, chúng tôi đều rất mong chờ ngày này
Lão Trương cười nói, mọi người cũng đồng tình, bọn họ đều mong chờ đến ngày này
Không chỉ làm một vài việc có ý nghĩa mà còn có thể nếm thử tay nghề của ông chủ nhỏ, đây đúng là một mũi tên trúng cả hai đích
Ngô U Lan từ trong cửa tiệm đi ra, ánh mắt cô dịu dàng nhìn về phía Lâm Phàm, hơn nữa cũng đã lâu không gặp hắn cô thực sự rất nhớ
"Ôi chao
Đột nhiên, các chủ cửa hàng xung quanh hú hét hết cả lên, Ngô U Lan lúc này đã ôm chầm lấy Lâm Phàm: "Anh Lâm, chúng tôi đều nhớ anh
Lâm Phàm cười nói: “Cô lợi dụng sờ ngực tôi à
Ha ha ha, thật ra tôi cũng rất nhớ mọi người.”
Điền Thần Côn nhìn về Lâm Phàm, ánh mắt đầy vẻ phán xét: “Đợi lát nữa chúng ta phải nói chuyện.”
Lúc đầu bọn họ cũng không biết Lâm Phàm làm gì ở bên ngoài, nhưng sau khi đọc được những tin tức trên mạng thì bọn họ chợt nhận ra
Quả thật họ không hiểu nổi cái tên nhóc này nữa, đang yên đang lành lại chạy đi khám bệnh cho người ta làm gì, hơn nữa, hiện tại còn gây nên náo loạn không nhỏ trong xã hội
Thần y