Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 670: Lễ bái sư bắt đầu




Triệu Minh Thanh rất để ý đến việc giáo dục con cái nên từ nhỏ đã tiến hành giáo dục nghiêm khắc bọn họ
Bọn họ học tập không tốt chưa bao giờ bị đánh qua nhưng trong ký ức vẫn còn một câu nói đến giờ vẫn rất mới mẻ đó chính là 'Tôn sư trọng đạo'
"Anh
Tình huống của các anh thế nào rồi
Triệu Quần Phương tìm được ba người thì hỏi
"Em gái
Bên cha xảy ra chuyện gì rồi sao
Triệu Lực Hành căng thẳng hỏi
"Rất không ổn
Thời gian bái sư là bảy giờ mười tám phút
Các anh tự mình xem thời gian đi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Em thấy các chú đến không kịp rồi
Các anh nên nghĩ xem mình phải đối mặt với cha như thế nào đi
Triệu Quần Phương nói
Triệu Lực Hành vỗ ót một cái, vẻ mặt mơ hồ
Đây rốt cuộc là tình huống gì chứ
Bọn họ chỉ là có ý tốt, sợ cha bị lừa gạt nhưng tình huống hiện tại đã hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của bọn họ rồi
Đây căn bản không phải là chuyện mà bọn họ có thể tưởng tượng
Triệu Bân nói: "Anh
Em thấy chúng ta nên gọi điện thoại cho các chú trước đi
Cha nổi giận với chúng ta cũng không sao cả, nhưng để cha nổi giận với các chú thì thật sự là không được đâu!”
“Rốt cuộc cái tên khốn kiếp đó đã rót thuốc mê hồn gì cho ba vậy
Vậy mà…Aizzz
"Triệu Lực Hành không nói nữa: ”Gọi điện thoại cho xong đi

.....
Thời gian trôi qua từng phút một
Vẻ mặt Triệu Minh Thanh có chút khó coi, bạn bè cũ của ông ta không đến một người nào
Lúc này ông ta đứng ở bên cạnh lão sư, một câu cũng không nói cũng không có gọi điện thoại nhưng cơ thể rõ ràng hơi run rẩy
Đây không phải là do sợ hãi mà là tức giận
Lâm Phàm phát hiện tình huống có chút không đúng nhưng cũng không thèm để ý chút nào
Sau đó nhìn đồng hồ, lúc này đã là bảy giờ
Triệu Minh Thanh nghiêng người nói: ”Lão sư
Ngài ngồi đi!”
Lúc này, Lâm Phàm ngồi vào vị trí trung tâm mà Triệu Minh Thanh thì đứng ở bên cạnh
Dựa theo quy trình, lẽ ra những người được mời tới phải ngồi ở hai bên trái phải
Bọn hắn sẽ tiến hành nghi thức bái sư dưới sự chứng kiến của bọn họ
Nhưng giờ phút này lại chỉ có một người, chính là ông Mộ ngồi ở chỗ kia
Bà Triệu đứng cách đó không xa
Bà ta nhìn vẻ mặt của bạn già thì trong lòng rất lo lắng
Sớm biết sẽ như vậy, bà ta không nên để bọn nhỏ làm loạn như thế
Mà lúc này, bốn anh em Triệu Lực Hành đi vào
Khi bọn họ nhìn thấy một màn trước mắt này thì trong đáy lòng nổ bùm bùm
Bốn người hai mặt nhìn nhau, bọn họ thấy vẻ mặt của cha mình dị thường khó coi, hình như rất khó chịu
Đột nhiên bọn họ hiểu được việc mà bọn họ làm, căn bản đã không xem xét đến việc cả đời cha đắm chìm trong Trung Y
Phịch phịch
Bốn người quỳ trên mặt đất
Triệu Minh Thanh không để ý tới bốn người mà là nhìn đồng hồ
Lúc này đã bảy giờ mười tám phút, nghi thức bắt đầu
Ông ta không chờ đợi mà đi tới trước mặt Lâm Phàm, giọng nói khàn khàn lại có chút run rẩy nói: “Lão sư tại thượng
Học trò Triệu Minh Thanh, Hán tộc, người Thanh Thủy
Năm sáu tuổi tiếp xúc với Trung Y, năm nay bảy mươi hai tuổi, là viện trưởng Trường Trung Y số một Thượng Hải
Hôm nay nguyện bái ngài làm lão sư, thỉnh ngài tác thành
"
Vẻ mặt Lâm Phàm dần dần trở nên nghiêm túc: ”Lâm Phàm, Hán tộc, người Trung Châu.”
Giờ khắc này, Triệu Minh Thanh cúi đầu lạy ba lạy làm đại lễ bái sư với Lâm Phàm
Sau đó lấy tách trà từ trong tay bà Triệu thị đến
"Lão sư, mời ngài uống trà
Triệu Minh Thanh khom người kính trà
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Tôi hứa sẽ truyền tất cả sở học của tôi, dùng hết khả năng truyền đạt lại cho ông
Hy vọng ông sẽ học tập thật tốt, sau này dùng nó vào chính đạo
Không bị tiền bạc cám dỗ, không khuất phục quyền thế, giữ lấy bản tâm, không phân biệt nghèo đói cùng phú quý, không phân địa vị cao thấp, đối xử bình đẳng như nhau
Lâm Phàm nghiêm túc nói, sau đó nhận lấy tách trà
Triệu Minh Thanh trịnh trọng gật đầu: ”Học trò sẽ luôn ghi nhớ lời dạy của lão sư.”
Giờ khắc này, Lâm Phàm đưa quyển sách đã được đóng gói ở bên cạnh qua nói: “Đây là ‘Lý thuyết bệnh thương hàn’ hy vọng ông sẽ nghiên cứu nó kỹ càng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Có chỗ nào không hiểu thì có thể hỏi tôi.”
Triệu Minh Thanh cẩn thận nhận lấy sách: ”Cám ơn lão sư!”
Lúc này ông Mộ đứng dậy, lấy ra một thiếp mời, đây là thiếp bái sư
Lẽ ra ông ấy phải đọc cho mọi người nghe, nhưng lúc này lại không có một người nào có mặt, nhưng cũng không thể vì vậy mà bỏ qua lễ nghi này
Ông Mộ ho nhẹ một tiếng, giọng nói vang dội đọc: “Trước khi Triệu Minh Thanh vào y môn tự cảm thấy học thức của bản thân không đủ
Lâu ngày được danh sư chỉ điểm, chỉ tiếc không được gặp đại hiền sớm hơn
Xưa kia Xương Mân Chi gặp được Phác Thúc, không phải kỳ nhân thì bí mất không truyền, nay ao ước có thể học được kiến thức của lão sư
Thỉnh lão sư có thể đồng ý, một thân y học chuyên tâm dạy bảo học trò, vì học trò gợi ý bến đỗ cùng con đường bằng phẳng, hoặc che chở và giúp đỡ
Xin nghe lão sư dạy bảo, suốt đời không quên, nguyện cả đời nói gót của ngài
Lại khấu đầu!”
"Lễ bái sư thành
Nhân chứng Mộ Hiền
Không khí hiện trường có chút áp lực, ông lão cười nói: "Chúc mừng lão Triệu
Bây giờ đến chụp ảnh chung đi, tôi sẽ chụp cho ông một tấm ảnh.”
Lễ bái sư thành, Triệu Minh Thanh lộ ra vẻ mặt tươi cười, sau đó đứng ở bên cạnh Lâm Phàm
Xoạt xoạt
Thành công
Mà giờ phút này, con cái của Triệu Minh Thanh giống như là không khí vẫn quỳ ở nơi đó, nhưng tim bốn người đều đang nhảy rất nhanh
Bây giờ bọn họ mới hiểu được hậu quả mà chú Mộ nói là như thế nào
Cha bọn họ càng bình tĩnh, lửa giận bộc phát ra sẽ càng khủng bố
.....

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.