Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 710: Triệu Minh Thanh tức giận




“Lão sư, học trò hiểu rồi!” Triệu Minh Thanh gật đầu
Ông vốn không phải là như vậy, dựa theo tính cách của ông thì ông sẽ giao lưu trao đổi tâm đắc với các đồng nghiệp
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đối với chuyện xảy ra trên mạng ông sẽ không để trong lòng, dù sao cũng không có ai là hoàn hảo bị người khác hoài nghi cũng là rất bình thường
Hơn nữa dưới những tin đồn có mục đích như vậy, người bình thường đương nhiên sẽ không biết sự tình bên trong
Nhưng bây giờ ông lại thay đổi suy nghĩ, bản thân có lẽ cũng nên giả vờ một chút
Tuy nói tuổi tác bản thân không còn nhỏ nhưng ai quy định người già không thể có tính trẻ con chứ
Lúc này, Triệu Minh Thanh đi ra khỏi thư phòng chuẩn bị đi dạo một vòng sân, hít thở một chút không khí trong lành
Phòng khách dưới lầu, ba người con trai và cô con gái cũng đã quay về, tất cả đều ngồi trên ghế sô pha chờ đợi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Triệu Lực Hành nhìn thấy cha đi xuống lập tức bước lên trước, giọng nói áy náy không dám nhìn thẳng: “Cha!”
“Hừ!” Triệu Minh Thanh hừ lạnh một tiếng, rồi đi ngang qua bên cạnh, ngay cả nhìn cũng không liếc nhìn một cái
Tiếp đó ông đi thẳng vào trong sân, giơ tay nhấc chân vận động một chút
Triệu Lực Hành xấu hổ đứng ở đó, ánh mắt nhìn về phía mấy anh em nhưng tất cả bọn họ đều cúi đầu không dám nói gì
Nghĩ lại, chuyện bọn họ đã làm, quả thật là khiến cho cha vô cùng tức giận
Bây giờ cha đã thành công, lật mình nắm quyền chủ động
Bọn họ nghĩ đến khoảng thời gian trước quấy rầy cha như thế, lúc này cảm thấy có chút mất mặt
Bà Triệu vẻ mặt tươi cười đuổi theo ra ngoài nói: “Lão già, ông tức giận với bọn nhỏ làm cái gì, bọn chúng cũng đều biết mình đã sai rồi, cho nên mới quay về đây để nhận lỗi, không phải là tốt hay sao?”
Triệu Minh Thanh ồ một tiếng, vẫn như cũ không nói gì thêm, tiếp tục rèn luyện thân thể theo thói quen
“Haizz, đã lớn như vậy rồi còn tức giận với bọn nhỏ, nếu như bị người khác biết được nhất định sẽ chê cười!” Bà Triệu tiếp tục nói
Đối với tính cách của lão già này bà hiểu rõ, đối với bọn trẻ rất nghiêm khắc nhưng bản thân thực sự còn rất trẻ con, sẽ ghi thù hơn nữa không biết dỗ dành
Triệu Minh Thanh ngừng động tác lại: “Tôi giận dỗi khi nào, tôi là không muốn để ý đến bọn nó, để cho bọn nó nhanh chóng quay về làm việc, không cần bọn nó ở lại đây chờ cái gì.”
Bà Triệu lắc đầu rồi quay vào trong phòng: “Cha của mấy đứa vẫn còn đang giận, nhìn chuyện mấy đứa làm xem
Tự dưng đang yên đang lành lại hoài nghi cha mấy đứa làm gì
Bây giờ khó xử chưa!”
Triệu Lực Hành nói: “Mẹ, chuyện này ai mà biết được cơ chứ
Mẹ nói xem, cha con nắm chắc việc sẽ thành công chế tạo ra phương thuốc, nhưng cũng không nói với bọn con một tiếng
Hơn nữa video kia vốn là dễ làm cho người ta hiểu lầm mà.”
Triệu Bân tiếp lời: “Đúng, đúng, thật ra thì… Haizz, thôi bỏ đi
Con phải chân thành đi nhận sai với cha, lần này là chúng ta sai rồi!” Sau khi nói xong lời này, Triệu Bân nhanh chóng đi ra sân, chủ động nhận sai với cha mình, thái độ rất thành khẩn
Mà đúng lúc này, ông Mộ đến: “Ha ha, lão Triệu, rất là bái phục anh đó nha.”
Triệu Lực Hành lập tức lộ ra nụ cười, phớt lờ Triệu Bân, coi như không nhìn thấy người: “Lão Triệu, lần này may nhờ có lão sư giúp đỡ, nếu không phải là lão sư hướng dẫn tôi thì một mình tôi cũng không thể nghiên cứu điều chế ra thuốc đâu.”
Ông Mộ cảm thán nói: “Haizz, lão Triệu, đây là vận may của anh, Lâm đại sư tuy rằng tuổi còn trẻ nhưng kiến thức ẩn chứa trong người khiến người ta phải kinh hãi
Bên hiệp hội không ai liên hệ với anh hay sao?”
“Liên hệ rồi, cũng gọi điện thoại đến nhiều lắm, nhưng có điều đều tôi không nghe, thật sự là không có ý nghĩa!” Triệu Minh Thanh xua tay nói
“Ha ha!” Ông Mộ vừa nhìn là có thể nhìn ra, đây là do tính cách cáu kỉnh của Triệu Minh Thanh
Có điều cũng đúng, lúc lão Triệu bị dư luận đè ép như thế cũng không thấy trong hiệp hội có ai đứng ra nói giúp
Tất cả đều là hoài nghi, còn khuyên lão Triệu từ bỏ
Bây giờ chuyện xảy ra rồi, nghiên cứu chế tạo thành công rồi, đây là một chuyện có thể nói là phấn chấn lòng người như nào
“Đi nào, chúng ta vào thư phòng nói chuyện
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hôm nay người muốn tới theo tôi thấy chắc cũng không ít.” Triệu Minh Thanh cười nói
Ông Mộ lắc đầu nở nụ cười, tâm tư của lão Triệu ông ấy làm sao có thể không hiểu được, sau đó cùng lão Triệu đi vào thư phòng
Khi đi qua phòng khách thấy mấy đứa nhỏ ai nấy đều mặt mày ủ rũ thì cũng đã biết nguyên nhân là vì cái gì, đây nhất định là muốn cho lão Triệu tha thứ cho chúng rồi
Trong thư phòng
Ông Mộ nghiêm túc hỏi: “Lão Triệu, hỏi ông một chuyện, phương thuốc này ông chuẩn bị làm như thế nào?”
Triệu Minh Thanh suy nghĩ một chút nói: “Phương thuốc này người ngoài cho rằng là tôi nghiên cứu chế tạo ra, nhưng thực tế đó là do công lao của lão sư
Về phần xử lý như thế nào, tôi còn phải hỏi lão sư đã.”
“Vậy dựa theo suy nghĩ của ông?” Ông Mộ hỏi
Triệu Minh Thanh suy nghĩ một lát rồi nói: “Nếu như theo cách nghĩ của tôi, tôi sẽ không che giấu
Đây là phương thuốc cứu người, không nên dùng để mưu lợi tiền tài, có điều tôi sẽ tiến hành đăng ký chứng thực
Tuyệt đối không thể nào khiến tâm huyết của lão sư bị người khác trục lợi được.”
Ông Mộ gật đầu nói: “Ừm
Đúng thật là như vậy, không nghĩ rằng thực sự các anh lại có thể làm nên chuyện lớn như vậy
Đối với Trung Y hiện tại mà nói, đây chính là một mũi tiêm kích thích.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.