Lâm Phàm vỗ tay, kết thúc việc đánh nhau, sau đó đi đến trước mặt Vương Minh Dương, đỡ anh ta dậy: “Anh xem, không đánh nhau được thì tiến lên làm cái gì!”
Vương Minh Dương xoa ngực, đau đến trợn mắt nghiến răng nghiến lợi nói: "Tôi biết là mình không đánh được, nhưng cậu cũng lên rồi, tôi cũng không thể chỉ xem náo nhiệt nha.”
“Về sau đừng cậy mạnh nữa, tôi đánh nhau thì anh đứng một bên mà nhìn là được rồi, tôi không trách anh đâu.” Lâm Phàm lắc đầu, nhưng mà trong lòng vẫn rất vui vẻ
Vương Minh Dương nói: "Sao có thể được, cậu đánh nhau mà tôi lại đứng bên cạnh để nhìn, vậy không phải là nhát gan hay sao!”
……
“Chuyện gì vậy?” Đúng lúc này, đám người cảnh sát sân bay đến, đội quân khí thế cuồn cuộn từ xa nhanh chóng đi đến bao vây hiện trường lại
Nhân viên của sân bay tiến lên giải thích ngắn gọn về sự việc này, cũng không thêm thắt mà nói ra đúng sự thật
Vị dẫn đầu đội cảnh sát gật đầu, sau đó nhìn về phía Lâm Phàm nói: "Người là do cậu đánh?”
Lâm Phàm gật đầu: “Là tôi đánh.”
“Tôi nữa.” Vương Minh Dương giơ tay lên
Lâm Phàm trừng mắt nói: "Đừng dại dột mà tham gia náo nhiệt, nếu anh bị nhốt vào giống tôi thì ai đến vớt người đây.”
Vương Minh Dương chỉ chỉ bên ngoài: "Vân Cương vớt người, hắn thành thạo việc này.” (:P)
“Được rồi, đều đưa đi.” Vị cảnh sát dẫn đầu phất phất tay, cũng không có nói nhiều, muốn đưa Lâm Phàm và Vương Minh Dương rời đi, sau đó nhẹ giọng nói: “Tôi đã biết hết mọi chuyện rồi, đánh rất hay đó
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng mà bây giờ các cậu hãy đi theo tôi, nếu không đám fan hâm mộ này sẽ gây rắc rối mất.”
“Hoàn toàn hợp tác.” Lâm Phàm mỉm cười
Vị cảnh sát dẫn đầu gật đầu, đây thực sự là lần đầu tiên anh ta gặp phải chuyện như vậy, nhưng cách hành xử của người trẻ tuổi trước mặt anh ta cũng phải khâm phục
Có điều đánh người là sai nên đều phải trả giá, bọn họ nhất định sẽ giải quyết công việc một cách an toàn, không thể vì chuyện riêng mà thiên vị một ai
Nhân viên sân bay đến bắt đầu kiểm tra tình trạng của Kim Hyun Min, nhân viên của tên minh tinh ở bên cạnh vô cùng hoảng sợ, thực sự sợ Kim Hyun Min sẽ xảy ra chuyện
Lâm Phàm chen miệng nói: “Không cần kiểm tra nữa, đánh gãy một cái xương sườn, dạy cho hắn một bài học, về sau đừng nói lời vớ vẩn nữa.”
Nhân viên của tên minh tinh quay đầu nhìn hắn chằm chằm nói: “Anh đánh người còn giả vờ nói lý phải không
Anh nhất định phải chịu phạt!”
Lâm Phàm cười nói: “Gãy một cái xương sườn là vết thương nhỏ không phải chịu trách nhiệm hình sự, chỉ có thể xử lý theo án dân sự
Gãy hai cái xương thì thuộc thương tích nhẹ cấp độ hai mới có thể bị truy cứu trách nhiệm hình sự
Nếu cô muốn truy cứu tôi trách nhiệm hình sự thì có thể kéo hắn ta đến đây, để tôi đánh gãy thêm một cái xương nữa.”
“Anh… anh…” Nhân viên của minh tinh bỗng ngây người, cô ta không nghĩ tới người này lại điên rồ và ngạo mạn như vậy
“Cảnh sát, đi thôi.” Lâm Phàm bình tĩnh nói, không để chuyện này trong lòng chút nào
Các phóng viên xung quanh chứng kiến tin tức lớn này đều vô cùng phấn khích, những người qua đường cũng cầm điện thoại quay video lại
“Thật là lợi hại
Đây là một tin tức lớn
Ngôi sao Hàn Quốc Kim Hyun Min bị đánh cho tơi bời hoa lá, chuyện này được đăng lên mạng có thể nói là tin tức động trời.”
“Ha ha, vui tai vui mắt, người anh em này cũng nam tính quá đi.”
“Tôi nghe nói Kim Hyun Min tưởng mình là người nổi tiếng nên không coi ai ra gì
Hắn coi sân như nhà của mình, vệ sĩ lúc đó dùng sức đẩy người ta, mà chính hắn còn mắng người ta nữa
Bây giờ bị đánh thành cái bộ dạng này e là mất mặt hết rồi
……
Bên ngoài sân bay
Ngô Vân Cương vẫn luôn chờ đợi, khi vừa nhìn thấy Vương Minh Dương cùng Lâm đại sư thì lập tức giơ cao tay hô: "Ở đây…… Ở đây.”
Nhưng mà, ông ấy cảm thấy tình huống này có gì đó không đúng, đám cảnh sát này là tình huống gì nữa đây
Sau đó ông lập tức tiến lên hỏi thăm
Lâm Phàm nói: "Ngô tổng, thật ngại quá
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tôi và Minh Dương không ngồi xe của ông nữa, có xe chuyên dụng của mấy anh cảnh sát đưa đi rồi.”
Vương Minh Dương hất tóc, biểu hiện vẻ đẹp trai một chút: "Anh Ngô, nhớ tới bảo vệ chúng tôi đấy.”
Ngô Vân Cương cả khuôn mặt như ngây ngốc: "Đồng chí cảnh sát, bọn họ đã vi phạm chuyện gì vậy?”
Cảnh sát đáp: “Đánh người ở sân bay, thuộc về bên gây chuyện đó.”
“Đánh người?” Ngô Vân Cương trợn tròn mắt, lần này đến đây còn chưa ra khỏi sân bay, sao lại thành đánh người rồi
Sau đó hỏi tiếp: “Đánh ai vậy
Có phải là hiểu lầm gì hay không?”
Lâm Phàm khoát tay: "Ngô tổng, chúng tôi đi trước đây, nếu anh muốn biết thì tự mình vào xem là được.”
Đám người Lâm Phàm rời đi
Lúc tiến vào sân bay, Ngô Vân Cương vừa nhìn thấy người bị thương đã cảm thấy chuyện này có chút nan giải
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Kim Hyun Min là một minh tinh Hàn Quốc rất nổi tiếng dạo gần đây
Tại sao Lâm đại sư và Vương Minh Dương lại xung đột với người này chứ, hơn nữa còn ra tay nặng như vậy
Sau khi hỏi nhân viên y tế sân bay về tình hình, ông mới biết tên đó bị gãy một cái xương sườn, nghe vậy thì cũng thở phào một hơi, sau đó cố gắng nhanh chóng điều tra rõ sự việc
“Con mẹ nó, tên này lại dám mắng Lâm đại sư, đúng là đáng bị đánh.” Ngô Vân Cương mắng, nhưng bây giờ ông phải nghĩ cách đưa Lâm đại sư và Minh Dương ra ngoài
Nếu là người bình thường thì việc này dễ giải quyết rồi, nhưng mấu chốt cái tên kia là một minh tinh
Nhưng nếu là người thường thì lại không có khả năng đó, ông ấy nhìn ra Lâm đại sư và Minh Dương sẽ không đi bắt nạt người thường làm gì
Nếu muốn bắt nạt thì cũng là những người có bản lĩnh
Chỉ là tên đó không phải minh tinh trong nước lại có chút tài năng, trong mắt ông, hắn chỉ là một con hát đến Trung Quốc lừa gạt một đám ngây thơ, một con hát cố vơ vét kiếm tiền rồi trở về nước