Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 722: Quan hệ rộng




Một người đàn ông trung niên trong đó nói: “Tôi là thư ký của chủ tịch Tào ở hiệp hội võ thuật, tôi đến tìm đồn trưởng các anh.”
Nhân viên cảnh sát nghe đối phương nói là người của hiệp hội võ thuật thì gương mặt trở nên nghiêm túc
Đối với người bình thường mà nói, hiệp hội võ thuật giống như một nơi để đánh nhau, nhưng anh ta biết những hiệp hội thế này đều là hiệp hội mang tính quốc gia và những người trong hiệp hội có địa vị rất cao
“Các anh thì sao?” Nhân viên cảnh sát lại quay sang liếc nhìn đám người bên cạnh
“Chúng tôi là người của hiệp hội Trung Y, chúng tôi đến tìm đồn trưởng các anh.”
“Chúng tôi là người của hiệp hội Quốc hoạ, chúng tôi cũng đến tìm đồn trưởng các anh.”
Xôn xao
Viên cảnh sát nhỏ ngây ngẩn cả người, xảy ra chuyện gì thế này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tại sao bỗng nhiên người người của ba hiệp hội lại tới cùng một lúc như vậy
Trước đây chưa bao giờ xảy ra chuyện thế này
Đồn trưởng đồn cảnh bây giờ cũng đang rất phiền não, hiện tại sự chú ý của dân mạng toàn bộ đều đặt vào nơi này
“Đồn trưởng, hiệp hội võ thuật, hiệp hội Trung y và hiệp hội Quốc hoạ đều có người tới tìm anh.” Một viên cảnh sát gõ cửa, sau khi đi vào nói thì trong lòng của anh ta cũng kinh ngạc, không biết là đang có chuyện gì xảy ra
Ba cái hiệp hội này đều là những hiệp hội có tiếng, trong đó một số vị lãnh đạo có giao thiệp rất rộng
Nhưng những người này cùng với đồn trưởng bọn họ đâu có liên quan gì, có thể nói mấy tổ chức này chính là gậy tre đánh cũng không thể vào để, rốt cuộc chuyện này là sao
Đồn trưởng Đinh hơi kinh ngạc rồi nói: “Mời họ vào.”
Đồn trưởng Đinh có chút kinh ngạc: “Mời vào.”
Người của ba hiệp hội bước vào, lập tức nói thẳng vào vấn đề chính
Nhân viên của hiệp hội võ thuật nói: “Đồn trưởng Đinh, tôi nhận lệnh thay mặt người người phụ trách cao nhất của hiệp hội
Tới đây là để nộp tiền bảo lãnh cho phó chủ tịch hiệp hội võ thuật Lâm Phàm.”
Hiệp hội Trung Y: “Chúng tôi cũng đến để bảo lãnh cho Lâm đại sư.”
Đào Thế Cương của hiệp hội Quốc hoạ kinh ngạc, nhìn hai người bên cạnh, sau đó khẽ gật đầu: “Hiệp hội Quốc họa chúng tôi cũng đến để bảo lãnh cho Lâm đại sư.”
Cuối cùng ba người bọn họ đồng thanh nói: “Có thể thả người không
Nếu xảy ra chuyện gì, hiệp hội chúng tôi sẽ đứng ra chịu trách nhiệm.”
Đồn trưởng Đinh không nói được lời nào, chỉ đờ đẫn trừng mắt nhìn bọn họ, có chút không nói nên lời
Chuyện quái gì đang xảy ra thế này
"Cứ để cho chúng ta rời đi như vậy
Vương Minh Dương kinh ngạc nói
Rõ ràng anh ta còn chưa nhận được điện thoại của Ngô Vân Cương tức là còn chưa làm được
Nhưng lúc này cảnh sát lại thông báo bọn họ có thể rời đi, điều này làm anh có hơi không hiểu
“Họ để chúng ta đi rồi mà anh còn không muốn đi hay sao?” Lâm Phàm cười yếu ớt nói, cũng đang suy nghĩ là ai đã giúp họ giải vây
Vương Minh Dương lắc đầu: "Cái này cũng không phải, nhưng mà hình như đây không phải là chuyện do Vân Cương làm
“Đi ra ngoài là biết thôi
Bên ngoài
Lâm Phàm nhìn về phía trước, nhất thời cười nói: "Tôi biết là ai rồi
Sau đó tiến lên nói: "Đào đại sư, Nguyệt Thu đại sư, từ lúc chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ?”
Nguyệt Thu Cư Sĩ lập tức nói: "Lâm đại sư, cậu đến thủ đô sao lại không nói trước một tiếng
Nhất là vào đồn cảnh sát thì ngài cũng phải gọi điện thoại cho chúng tôi chứ
Nếu không phải lão Đào nhìn thấy tin tức thì thật sự là chúng tôi không biết chuyện này đâu.”
Lâm Phàm xua tay nói: "Chuyện nhỏ mà thôi, không cần phiền toái như thế.”
Thư ký hiệp hội võ thuật tiến lên nói: "Lâm đại sư, tôi là thư ký của Hiệp hội võ thuật thủ đô, hội trưởng Tào biết được anh bị bắt vào đồn cảnh sát thì bảo tôi tới đây để nói chuyện
Nếu đã không có việc gì thì tôi đi trước đây.”
Hắn không biết người trước mắt này, hắn cũng không biết hội trưởng Tào kia
Nhưng người ta đã đến giúp mình nên đương nhiên phải tươi cười nói: "Cảm ơn
sắp tới tôi sẽ trực tiếp đến hiệp hội để cảm ơn.”
Người ta giúp mình là tình nghĩa, mình cũng không thể vứt bỏ thể diện của người ta
Vẫn cần thiết đến hỏi thăm, hơn nữa mình còn là phó hội trưởng hiệp hội võ thuật Thượng Hải nên đương nhiên phải đi đến đó một lần rồi
Nhưng không ngờ hiệp hội lại ghê gớm như thế, có năng lực lớn đến vậy
Thư ký hiệp hội võ thuật gật đầu, sau đó lên xe rồi lập tức rời đi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Lâm đại sư, chúng tôi là người của Hiệp hội Trung Y
Bây giờ anh đã không có việc gì, vậy chúng tôi cũng đi thôi
Nhân viên của Hiệp hội Trung Y nói
Lâm Phàm gật đầu nói: "Được, các anh vất vả rồi.”
Hiệp hội Trung Y cũng tới, rõ ràng là công lao của Triệu Minh Thanh
Tuy nhiên ngẫm lại quan hệ của Triệu Minh Thanh ở Hiệp hội Trung Y thì việc ông ấy nhờ người đến bảo vệ mình là đương nhiên không thành vấn đề rồi
Cuối cùng, hiện trường chỉ còn lại Đào Thế Cương và Nguyệt Thu Cư Sĩ đi cùng Lâm Phàm
Vương Minh Dương nói: "Không thể tưởng tượng được, chú em bây giờ quan hệ cũng rộng đến đáng sợ nha.”
Lâm Phàm nở nụ cười không để ở trong lòng
Tuy nhiên ngẫm lại thật đúng là vậy
Bất tri bất giác, mình cũng có mạng lưới quan hệ rồi
Mà chuyện này được giải quyết cũng là nhờ mạng lưới quan hệ của chính mình
Sức người có hạn, một mình không thể làm hết các công việc có liên quan được
Bởi vậy vô tình quen biết người của các ngành nghề khác nhau thế này nên mới hình thành mạng lưới quan hệ hiện tại
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mạng lưới quan hệ rộng rãi, làm việc cũng dễ dàng hơn nhiều
Đương nhiên nhân mạch này được thành lập dựa trên cơ sở sự cường đại của bản thân, bạn mạnh thì mạng lưới quan hệ sẽ có tác dụng vô hạn
Nhưng bạn yếu thì lại chẳng có tác dụng gì

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.